Nhớ những chuyến tác nghiệp ở rừng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Ngót nghét 15 năm công tác tại Báo Gia Lai, tôi đã tác nghiệp trên mọi địa hình, thời tiết nhưng những chuyến đi thực tế ở núi rừng để lại nhiều kỷ niệm sâu sắc nhất.

Mỗi chuyến đi là một lần gian nan, song cũng là những khoảnh khắc đáng nhớ về sự gian truân của nghề, về tình người thấm đẫm hay sự hùng vỹ của đại ngàn.

Những ngày này, trong không khí hân hoan kỷ niệm 100 năm ngày Báo chí cách mạng Việt Nam, trong tôi lại bồi hồi khi nhớ về những chuyến đi rừng tác nghiệp để viết bài về công tác quản lý bảo vệ rừng, trồng rừng, phản ánh đời sống của đồng bào dân tộc thiểu số gắn liền với rừng, hay đơn giản là ghi lại vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ của đại ngàn. Tất cả ùa về, sống động như thể mới hôm qua.

20210425-145039.jpg
Chinh phục ngọn núi ở huyện Krông Pa. Ảnh: T.D

Tôi nhớ nhất là 2 lần cùng cán bộ, nhân viên Ban Quản lý rừng phòng hộ Bắc Biển Hồ leo mấy ngọn núi cao trong lâm phần đơn vị này quản lý ở huyện Chư Păh. Lần đầu leo núi là để phản ánh công tác quản lý, bảo vệ rừng trên đỉnh núi Chư Prông. Hành trình chinh phục ngọn núi cao khoảng 1.200 m so với mặt nước biển qủa gian truân. Con đường lên đỉnh núi lởm chởm đá và có nhiều đoạn dốc dựng đứng. Muốn lên núi phải đi bộ hoặc dùng loại xe máy độ chế. Trên đường lên đỉnh núi, nhân viên Ban Quản lý rừng phòng hộ Bắc Biển Hồ phát cho chúng tôi những cây gậy và hướng dẫn một vài kỹ năng khi leo núi như chỉ uống ít nước khi khát, bẻ cành cây làm dấu phòng khi bị lạc đường…

Hơn 2 giờ đi bộ, đoàn chúng tôi mới đến đỉnh núi. Mồ hôi nhễ nhại trên cơ thể, đôi chân mỏi rã rời. Trên đỉnh núi có một chiếc lều dựng tạm bằng bạt và cây rừng. Một chiếc chiếu trải giữa lều, cách mặt đất bởi lớp lá cây. 3 cái chăn và màn được xếp gọn gàng đặt trên chiếc chiếu. Trước cửa lều có nhiều cây to với vài chiếc võng buộc ngang thân. Một cái kệ đan sơ sài bằng cây rừng đặt trên cây lộc vừng dùng để bỏ xoong nồi, chén bát, gạo, mì tôm, cá khô... Dưới mặt đất là một bếp với 3 cục đá để nấu ăn. Đây là nơi các cán bộ, nhân viên Ban Quản lý rừng phòng hộ Bắc Biển Hồ ở lại trong các chuyến đi tuần tra, quản lý bảo vệ rừng.

Đêm buông xuống, gió thông thốc thổi, chúng tôi nằm co ro trong lều. Đống lửa được đốt lên nhưng không đủ sưởi ấm trong đêm dài gió lạnh. Chập chờn giấc ngủ, nhiều lần, tôi đi nhặt thêm củi cho đống lửa thêm sức nóng. Nghe nhân viên bảo vệ rừng tâm sự, mức lương chưa tương xứng dù dấu chân tuần tra in hằn giữa hàng ngàn ha rừng; rồi chuyện đã từng có người bất ngờ phát bệnh, khiêng xuống núi, không qua khỏi mà lòng nặng trĩu tâm tư. Đến khi ngồi viết bài, khóe mắt tôi cứ cay cay.

20211130-094544.jpg
Có lần vào rừng đúng mùa mưa, chúng tôi phải vào nhà đầm của người dân đốt lửa sưởi ấm. Ảnh: T.D

Chúng tôi còn chinh phục một ngọn núi nữa ở huyện Chư Păh để ghi nhận công việc trồng rừng. Những người nhận trồng cây quyết định dựng lều ở dài ngày trên núi để thực hiện cho xong công việc. Khuôn mặt ai cũng xanh như tàu lá do nhiệt độ xuống thấp. Mỗi lần gió to, mấy túp lều ngả nghiêng theo. Nhìn bữa cơm trưa mà tôi cảm phục ý chí mưu sinh của những người trồng rừng. Không chén bát, mỗi người xới cơm vào túi nilon, bỏ thêm mấy con cá khô, rưới ít mắm mặn, dựa lưng vào gốc cây ngồi ăn ngon lành.

Một lần khác, tôi chinh phục đỉnh núi cao hơn 1.000 m ở lưng chừng trời trong lâm phần của Ban Quản lý rừng phòng hộ Bắc Ia Grai (thuộc địa phận xã Ia Khai, huyện Ia Grai). Nơi đây còn lưu dấu chiến tích của một thời khói lửa. Không chỉ là tấm bia tưởng niệm, hố bom, hang trú ẩn, hầm hào công sự, vỏ đạn..., mà dưới tán rừng già còn là nơi an nghỉ của các chiến sĩ Tiểu đoàn 631 thuộc Mặt trận Tây Nguyên.

Chạm ngõ vùng đất linh thiêng, oai hùng một thời đạn bom nhưng đến nay còn ít người biết đến khiến trong tôi dâng đầy xúc cảm. Một bài viết được tôi thực hiện thay nén nhang bày tỏ lòng tưởng nhớ, tri ân những người con đất Việt đã hy sinh vì Tổ quốc. Đây cũng là lời cảm ơn với nhân viên Ban Quản lý rừng phòng hộ Bắc Ia Grai đã không quản ngại khó khăn, hỗ trợ tôi trong chuyến đi. Họ cũng như tôi, sau hành trình này, trên cơ thể có nhiều vết cứa của cây rừng.

thap-nhanh-tuong-niem-tai-liet-si-hi-sinh-vi-to-quoc-tren-dinh-ngon-nui-cao-hon-1000-m.jpg
Một nén nhang bày tỏ lòng tưởng nhớ, tri ân những người con đất Việt đã hy sinh vì Tổ quốc. Ảnh: T.D

Lại nhớ có dịp, tôi theo chân một nhóm người đi câu cá tại khu vực hồ chứa Ia Mlah (huyện Krông Pa). Một đêm ở lại trong rừng đã cho tôi những trải nghiệm thú vị. Hóa ra, nghề câu cũng lắm công phu. Trước khi đi câu, mỗi người phải chuẩn bị mồi câu bằng cách ủ cám 2-3 ngày. Tất cả được chất lên xe chở đi cùng lỉnh kỉnh nồi niêu, võng, màn, bạt làm lều. Đến nơi, dân câu chọn điểm dựng trại rồi bắt đầu thả cần.

Trong đêm tối tĩnh lặng, mỗi người chọn cho mình một góc để quăng mồi dụ cá. Nếu câu cá phá hoặc cá trê, cá lóc thì dùng mồi là giun, dế, lòng gà…; nếu câu cá trôi, rô phi, cá chép thì dùng mồi cám đã ủ chua. Thả xong mồi câu, họ tụ về đống lửa ngồi trò chuyện. Lâu lâu, họ thăm cần hoặc chờ tiếng chuông báo gắn ở cần phát ra thì lao về phía cắm cần kéo cá lên.

Đêm giữa đại ngàn tĩnh lặng. Lâu lâu gió rừng thông thốc thổi mang theo hơi nước hồ lạnh tê tái. Tôi cùng nhóm bạn câu quây quần bên ánh lửa bập bùng, cùng sưởi ấm và ăn tối. Một bữa ăn đáng nhớ với những sản vật của sông núi Krông Pa. 2 chiếc nồi được mang theo để nấu cơm và canh. Canh là rau dại mọc trong rừng. Thức chấm là một tổ kiến vàng mới bắt từ trên cây giã nhỏ với muối, ớt rừng, lá é, sả... Thức ăn là những con cá mới dính câu. Một vài dân câu hướng dẫn tôi cách sinh tồn trong rừng, từ chọn hướng, làm dấu khi bị lạc đường, đến các loại cây có thể ăn, cách tìm nguồn nước uống và tạo lửa.

20231103-164502.jpg
Hình ảnh một cây rừng bị hạ trái phép được tôi chụp lại. Ảnh: T.D

Cũng có nhiều lần, tôi cùng đồng nghiệp đi bộ cả 10 km trên con đường mòn dẫn vào rừng sâu để tìm hiểu tình trạng khai thác lâm sản trái phép. Đường đi trơn trượt, dốc đứng, có đoạn phải bám vào rễ cây, dây leo để vượt qua. Phát hiện địa điểm cây rừng bị đốn hạ trái phép, cảm giác hồi hộp, sợ hãi nhưng cũng thật phấn khích, quên đi mệt mỏi. Ghi xong hình ảnh, chúng tôi rảo bước xuống núi trong ướt đẫm mồ hôi.

Có thể nói, những chuyến đi rừng, leo núi không chỉ là công việc mà còn là một phần cuộc sống của những người làm báo như tôi. Điều này rèn luyện cho bản thân tôi sự kiên trì, bản lĩnh và lòng yêu nghề. Ngồi ngắm nhìn những bức ảnh, thước phim đã ghi lại về những ngọn núi, cánh rừng có ghi dấu chân mình, lòng lại trào dâng một nỗi nhớ khôn nguôi. Tất cả đã trở thành hành trang quý giá để tôi tiếp tục dấn thân, mang đến cho độc giả những câu chuyện chân thực, sống động từ mảnh đất Gia Lai đầy nắng và gió này.

Có thể bạn quan tâm

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

(GLO)- Cồng chiêng của người Jrai và người Bahnar cùng sinh sống trên mảnh đất Gia Lai đã hòa quyện trong mạch nguồn chung của bản sắc-niềm tự hào văn hóa truyền thống. Tiếng cồng chiêng nối liền con người với đất trời, gắn kết bền chặt cộng đồng nơi rừng núi.

Đồng đội

Đồng đội

(GLO)- Cả nhà không yên tâm khi bố quyết định theo đoàn Cựu chiến binh về Quảng Trị thăm lại chiến trường xưa. Bố vừa trải qua một đợt điều trị dài vì thoái hóa khớp, đầu gối đau nhức, đi lại rất khó khăn.

Lan tỏa văn hóa đọc

Lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu

(GLO)- Cuộc thi “Giới thiệu sách trực tuyến” năm 2025 do Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch tỉnh Gia Lai tổ chức thu hút nhiều cá nhân là người đồng bào dân tộc thiểu số tham gia. Bằng tình yêu với sách, họ đã góp phần lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu.

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

(GLO)- Từ ống kính nhiếp ảnh, nét cọ hội họa, câu chữ văn chương đến giai điệu âm nhạc, nhiều nghệ sĩ ở Gia Lai đang lặng lẽ gìn giữ, khơi gợi, ươm hạt giống tâm hồn cho thế giới tuổi thơ; đồng thời, gửi gắm thông điệp về sự kết nối, về trách nhiệm của người lớn trước “tuổi thơ đang mất dần”.

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

(GLO)-Danh sách đề cử của Giải Booker 2025 danh giá mới được công bố, trong đó có 13 tác phẩm của các tác giả đến từ nhiều quốc gia khác nhau, cũng như sự cân bằng về tỷ lệ nam - nữ và sự đan xen giữa tên tuổi cũ và mới. Điều này cho thấy sự đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm của giải thưởng này.

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

(GLO)- 11 tuổi, Nguyễn Trịnh Gia Thy (học sinh lớp 5.9, Trường Tiểu học Nguyễn Văn Trỗi, phường Pleiku) được nhiều người ưu ái gọi là “cây cọ nhí”. Những bức tranh của Thy không chỉ khéo léo về đường nét, bố cục, màu sắc mà còn chứa đựng những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

null