Tìm cây chữa thất tình-kỳ 2: Chuyện người trong cuộc

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Đồng bào Pa Kô trên dãy Trường Sơn gọi loại cây này là Păr Kếh, nghĩa là đoạn tình. Song không phải người Pa Kô nào ở đây cũng biết đến. Păr Kếh chỉ mọc dưới những gốc cây lim già, chỗ đất phải ẩm ướt, nước tù đọng. Păr Kếh thuộc họ cỏ, thân mềm, có lá dài và mỏng dẹt gần giống với cây cỏ voi.

Trở lại câu chuyện của già Hồ Ku Chánh (ở kỳ trước). Già bảo, người Pa Kô gọi loại cây này là Păr Kếh (Parakê), có nghĩa đoạn tình, dứt tình. Cây có củ và mỗi cây có duy nhất một củ to bằng ngón tay trỏ người lớn, dài nhất khoảng 10cm. Păr Kếh không có mùi vị đặc trưng song rất độc, nhất là phần củ. Nó độc vì khi sử dụng khiến mọi sinh hoạt, suy nghĩ của con người bị đảo lộn, thường rất ghét cái cũ và có chiều hướng tìm kiếm, đi theo cái mới bởi những yếu tố xung quanh, gần nhất tác động vào… Nghe già kể, chúng tôi nài nỉ được “mục sở thị” loại cây này nhưng ông im lặng. Lúc sau, ông bảo: “Các con muốn biết thì phải ở lại đây. Sớm mai, bố sẽ vào rừng tìm kiếm, mang cây đó về cho các con tận mắt thấy với điều kiện, một là các con chỉ ở đây thôi, chứ không được theo bố vào rừng, hai là sau khi con xem xong thì bố sẽ hủy bỏ cái cây đó bởi bố không muốn bất kỳ ai bị liên lụy vì nó”.

 
Bản làng Kỳ Rỹ hôm nay đã không còn những câu chuyện buồn đau về cây Păr Kếh.
Bản làng Kỳ Rỹ hôm nay đã không còn những câu chuyện buồn đau về cây Păr Kếh.

Đêm ở bản Kỳ Rỹ thật huyền ảo. Các nếp nhà sàn như chìm dưới chân núi Rô-ri-đăng bao bọc xung quanh bản làng. Ngoại trừ những ánh điện đường thưa thớt, thấp thoáng dưới màn sương đêm, dọc hai bên con đường Lìa láng nhựa phẳng phiu do một số hộ dân tự bỏ tiền túi xây mắc trước cổng nhà mình. Ở trên con đường đó, tiếng của lũ trẻ đi dạo chơi ríu rít. Tiếng sáo đôi Amam, tiếng kèn Pi, kèn môi Adon thổi, tiếng khèn bè ngân và tiếng hát gọi bạn tình đi sim của những cặp đôi mới lớn. Chúng tôi chìm vào giấc ngủ tự lúc nào, lúc choàng tỉnh thấy mặt trời đã nhô lên khỏi rặng núi cao Rô-ri-đăng phía trước. Nhà của già Chánh lúc này chỉ còn lại hai đứa tôi. Ông lên núi tìm cây Păr Kếh, còn người nhà đã gùi a-chói lên nương.

Hơn 10 giờ sáng, già Chánh trở về, trên tay cầm một  cây nhỏ. Quan sát kỹ, thấy cây giống như cây cỏ voi, nhưng lá của nó nhỏ và ngắn hơn. Ông bảo: “Chỉ là cái cây cỏ thôi nhưng không ít người xấu biết và dùng nó đã gây ra bao tai họa cho người tốt”. Bỗng dưng ông lắc đầu, cắn chặt đôi môi, xót xa nhớ lại câu chuyện liên quan tới loại cây này trong chính đại gia đình của mình: “Cách đây hơn nửa thế kỷ, người rành sử dụng nhất cây Păr Kếh, ở Kỳ Rỹ chính là người thân trong đại gia đình của bố. Bà ấy rất nhiều lần sử dụng nó với mục đích xấu xa. Ở bản làng, hễ bà không thích ai, hoặc ai đó không thích bà ấy, là bà liền sử dụng cây này để làm hại, chia cắt tình cảm trong gia đình của họ. Vào năm 1990, bà ấy bỗng ngã bệnh nặng song không mất ngay mà trước lúc mất phải vật vã thân xác hơn 2 ngày 2 đêm. Dân bản Kỳ Rỹ vì thế cho rằng bà ăn ở độc ác, nên bị quả báo, bị trời hành trước lúc chết. Sau cái chết bi thảm ấy, không còn ai ở đây sử dụng loại cây này để hãm hại người khác nữa”.

Chúng tôi hỏi già Chánh, có thầy thuốc nào ở bản hoặc nơi khác có thể chữa khỏi cho người bị cây Păr Kếh chia cắt tình cảm không?. “Có chứ! Như trường hợp của vợ chồng bố chẳng hạn. Vợ chồng bố bị một người ở cùng bản sử dụng cây này để chia cắt tình cảm. Nguyên do ông đó yêu vợ của bố trước nhưng vợ của bố không yêu người này. Một thời gian ngắn sau khi mẹ và bố lấy nhau, người đàn ông đó đang tâm ra tay làm hại. Bố không biết mình bị trúng độc Păr Kếh lúc nào, nhưng vào thời điểm đó, bố và mẹ bỗng dưng rất ghét nhau, mà không rõ vì lý do gì. Thấy tình cảnh này, anh trai của bố là Hồ Văn Chôn đi tìm hiểu. Sau đó, ông ấy đã chữa trị cho vợ chồng bố. Cách chữa trị khá đơn giản. Chỉ việc dùng 2 cái máng lợn, đổ đầy nước vào đó rồi để hai nơi theo 2 hướng khác nhau. Rồi bắt cả 2 người nhìn bóng mình trong 2 cái máng lợn đó, cùng một lúc. Xong, đi ngủ, không được ăn uống gì. Hôm sau, mặt trời đứng đỉnh núi thì cả 2 đều phải uống thuốc, cùng một loại. Đây là thuốc giấu do người anh của bố sắc chế từ một loại lá và rễ cây rừng. Thật kỳ diệu, 3 ngày sau, tình cảm của vợ chồng bố quay trở lại như cũ. Bố nhớ mãi, câu đầu tiên mà mẹ nói với bố lúc đó, “Anh ơi, anh vào ăn cơm kẻo đói!”. Chuyện là vậy đó”, già Chánh chậm rãi.

 

Già Hồ Ku Chánh (phải) và Hồ Văn Khẹc kể chuyện cây Păr Kếh.
Già Hồ Ku Chánh (phải) và Hồ Văn Khẹc kể chuyện cây Păr Kếh.

Già Chánh tiếp chuyện.“Có nhiều cách để người xấu sử dụng Păr Kếh làm hại người khác, sau này bố biết được có 2 cách chủ yếu. Một, phơi thật khô cây Păr Kếh rồi đem giã thành bột mịn. Dùng bột này bỏ vào nước uống, hoặc tẩm vào khăn mặt ướt. Người nào uống phải hay lau phải thứ bột đó sẽ bị trúng độc ngay. Với triệu chứng ban đầu như bị say thuốc lá hay say cau trầu đầu óc lâng lâng, choáng váng nhẹ. Sau đó không nhớ gì những thứ xung quanh mình,  ghét những người mình gặp và gần gũi hằng ngày. Cách thứ 2, cũng bột Păr Kếh nhưng người dùng nó “cao tay ấn hơn”, chứa nó trong một chiếc lá tươi cuốn lại, rồi đứng từ xa thổi vào miệng, mũi của người mà mình muốn gây hại. Nói chung Păr Kếh không đến nỗi kỳ bí, khó tìm, khó sử dụng như cây Tình Yêu (A Nang). Nó cũng có tác dụng nhất thời đối với một số trường hợp, hoàn cảnh nhất định. Theo bố, tốt nhất khi sử dụng nó, dù với mục đích tốt, cũng phải có sự tìm hiểu, nghiên cứu kỹ càng của những người làm công tác khoa học liên quan”.

13 giờ chiều, chúng tôi chia tay già Chánh để về xuôi thì nhà có khách là một cụ ông cao tuổi. Cụ nhìn chằm chằm vào cây Păr Kếh trên sàn nhà, rồi hỏi già Chánh bằng tiếng của người Pa Kô. Già Chánh đáp lại bằng tiếng Pa Kô.

Chúng tôi không biết họ đã nói những gì nhưng cụ già chợt quay sang chúng tôi nở nụ cười đôn hậu. Cụ nói tiếng Kinh chậm như nhặt hạt: “Bố nghĩ việc con viết báo về tác hại của cây Păr Kếh sẽ giúp ích cho đồng bào ở đây rất nhiều. Bởi trên thực tế, gần 30 năm nay, người dân Kỳ Rỹ không còn là nạn nhân của một số người xấu biết và sử dụng cây này vào mục đích xấu xa của họ, song đâu đó, ở những bản làng khác vẫn còn không ít con người như thế, nên họ cần được tuyên truyền, giáo dục để từ bỏ những cái cũ xấu xa, tiếp thu những cái mới bổ ích để tiến bộ”.

Cụ bảo: “Lời đồn thổi về công năng của cây Păr Kếh thì có nhiều. Song nhìn chung, bố thấy nó có hại nhiều hơn là có lợi. Mấy chục năm qua ở bản Kỳ Rỹ, duy nhất một lần, Păr Kếh được sử dụng vào mục đích tốt. Nhưng sau đó, người được Păr Kếh “cứu” cũng có cuộc sống không lành lặn gì”. Đó là trường hợp của ông Hồ Văn Tr.

Cách đây hơn 40 năm, gia đình bố mẹ của ông ấy rất nghèo. Trong khi, ông ấy lại yêu con gái của một gia đình tương đối khá giả. Nhưng rồi do không có của cải đáp ứng yêu cầu thách cưới của gia đình kia, nên gia đình đó đã gả con gái cho người khác ở cùng bản. Quá đau xót trước sự mất mát tình cảm, ông Tr. như hóa điên, nhiều lần định gieo mình xuống vách núi sâu tự vẫn. Trong bản có ông Ăm Pơ (nay đã mất) làm thầy thuốc nam thấy tình cảnh của anh Tr. như thế rất thương xót. Ông Pơ đã phải sử dụng cây Păr Kếh cứu chữa cho chàng thanh niên có tình duyên trắc trở này. Kết quả, chàng thanh niên đó đã quên hẳn quá khứ của mình. Sau này, anh cũng lấy vợ, sinh con. Song sức khỏe, đầu óc anh không được như người bình thường. Anh lúc nhớ lúc quên, có khi đi làm nương rẫy suốt 2 ngày đêm không tìm được đường về nhà mình.

Bậc cao niên mà chúng tôi đang tiếp chuyện đây là cụ Hồ Văn Khẹc, tên gọi khác Vỗ Thư, là chú ruột của già Chánh. Vỗ Thư đã 95 tuổi. Cụ từng giữ nhiều chức vụ trong xã A Xing từ sau ngày giải phóng đến cách đây 2 năm. Cũng như già Chánh, cụ Vỗ Thư từng là nạn nhân của cây Păr Kếh, nên sau này khi đã được cứu chữa, ông không chỉ là người tiên phong trong bản làng tổ chức các buổi họp dân, tuyên truyền, vận động bà con tuyệt đối không sử dụng loại cây này vào bất cứ mục đích gì, mà còn là người sẵn sàng bỏ của cải riêng của gia đình mình để phát thưởng cho những ai phát hiện ra đối tượng xấu sử dụng loại cây đó vì mục đích riêng.

… Chúng tôi trở về TP Đông Hà không mang theo cây Păr Kếh bởi ngoài giữ lời hứa với già Chánh, còn thấy nó hoàn toàn không cần thiết cho Độ, một chàng trai trẻ hàng xóm của chúng tôi đang thất tình. Thế nhưng, lúc thấy Độ đợi chúng tôi ở ngõ, một cảm giác chợt xót xa... Chúng tôi bảo Độ: “Không có cây Chữa Thất Tình của người Pa Kô nào cả. Vậy nên cháu cần phải chuẩn bị kỹ tinh thần để sống, để chiến đấu với cuộc sống vốn dĩ không bằng phẳng này!”.  Nghe xong, Độ lẳng lặng bỏ về. Sớm hôm sau, chúng tôi qua nhà, thấy Độ đã dậy ngồi đọc sách ở hiên. Độ kéo chúng tôi ra khoảng sân phía trước, chỉ vào một cái cây héo lá và bảo: “Cây này cháu mới trồng đêm hôm qua sau khi từ nhà chú về đấy. Nó sẽ sớm bén rễ lên xanh thôi phải không chú?!”. Chúng tôi gật đầu, lòng thấy vui vui,  Độ bây giờ đã hiểu chuyện!

Hữu Thành - Hiền Lương/tienphong

Có thể bạn quan tâm

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

(GLO)- Giữa bao thiếu thốn của vùng đất Pờ Tó, có một người thầy lặng lẽ, bền bỉ gieo yêu thương cho học trò nghèo. Thầy không chỉ dạy chữ mà còn khởi xướng nhiều mô hình sẻ chia đầy ý nghĩa như: “Tủ bánh mì 0 đồng”, “Mái ấm cho em”, “Trao sinh kế cho học trò nghèo”.

Trung tá Cao Tấn Vân (thứ 2 từ phải sang)-Phó Đội trưởng Phòng An ninh đối ngoại (Công an tỉnh Gia Lai) chụp ảnh cùng đồng đội. Ảnh: NVCC

Cống hiến thầm lặng vì sứ mệnh cao cả

(GLO)- Hành trình "gieo hạt" hòa bình bắt đầu từ những con người bình dị. Những cống hiến thầm lặng của họ vì sứ mệnh cao cả, góp phần tích cực đưa hình ảnh đất nước và con người Việt Nam yêu chuộng hòa bình đến bạn bè quốc tế.

Giới trẻ hào hứng tham gia các khóa học làm đèn lồng Trung thu thủ công

Hồi sinh Trung thu xưa

Giữa phố phường rực rỡ ánh đèn led, đèn ông sao và mặt nạ giấy bồi bất ngờ “tái xuất”, gợi lại ký ức những mùa trăng rằm xưa. Sự trở về của Trung thu truyền thống đã manh nha trong những năm gần đây, được nhiều người trẻ hào hứng đón nhận.

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

(GLO)- Trở về từ cuộc chiến khốc liệt ở Thành cổ Quảng Trị, cựu chiến binh Hồ Anh Hòa ít khi nhắc lại kỷ niệm chiến đấu với gia đình, con cháu. Bởi ông cho rằng, việc cầm súng lao vào cuộc chiến thời điểm ấy là trách nhiệm của một người con yêu Tổ quốc, “không nên công thần”.

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

(GLO)- Không chỉ bền bỉ gieo con chữ cho học trò nghèo, thầy Võ Trí Hoàn-Hiệu trưởng Trường Tiểu học và THCS Quang Trung (xã Ia Tul, tỉnh Gia Lai) còn là người đam mê sưu tầm đồ xưa cũ. Với thầy, mỗi món đồ là bài học sống động về lịch sử dân tộc mà thầy muốn kể cho học trò.

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

Viết giữa mùa măng rừng

Viết giữa mùa măng rừng

(GLO)- Vào tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu trút xuống, cũng là lúc người dân vùng cao nguyên Gia Lai lội suối, băng rừng để hái măng - thứ sản vật được người Jrai, Bana gọi là “lộc rừng”.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

(GLO)- Cuộc trò chuyện với hai nhân chứng sống - ông Hoàng Văn Tuyển và bà Huỳnh Thị Kim Xuyên đã đưa chúng ta trở lại những năm tháng kháng chiến đầy gian khổ, nơi tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến đã viết nên những trang đời đáng nhớ.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

null