Tiếng cổ tranh phố núi

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Giữa phố xá náo nhiệt, tiếng đàn tranh (cổ tranh, còn được gọi là đàn thập lục) trong trẻo, thánh thót vang lên từ lớp học của cô giáo trẻ Hồ Thị Như Quỳnh khiến ai cũng tò mò lắng nghe. Sự xuất hiện của lớp học này (số 236 Trường Chinh, TP. Pleiku, tỉnh Gia Lai) đã làm cho không khí âm nhạc Phố núi thêm phần phong phú và tươi mới.

Hình ảnh những học viên nhỏ tuổi say sưa gảy đàn tranh dường như còn khá lạ lẫm với rất nhiều người. Thay cho các loại đàn phổ biến như: guitar, organ, piano, violon… các em chọn loại nhạc cụ đậm tính dân tộc và hầu như chưa từng có giáo viên nào đứng ra mở lớp trước đó. Không chỉ mang màu sắc tự sự, u hoài như người ta vẫn nghĩ, tiếng đàn của các em thật vui tươi khi đồng tấu các nhạc khúc tuổi thơ: Thằng cuội, Chiếc đèn ông sao… Người đứng lớp là cô giáo trẻ Hồ Thị Như Quỳnh vừa tốt nghiệp Nhạc viện TP. Hồ Chí Minh chuyên ngành Đàn tranh cuối năm 2022.

Chị Hồ Thị Như Quỳnh hướng dẫn học viên tập đánh đàn tranh. Ảnh: L.N

Chị Hồ Thị Như Quỳnh hướng dẫn học viên tập đánh đàn tranh. Ảnh: L.N

Nữ nghệ sĩ đàn tranh trẻ tuổi cho hay, chị mê âm nhạc nên từ nhỏ đã theo học guitar và organ. Năm học lớp 12, một nam sinh viên Nhạc viện TP. Hồ Chí Minh thấy chị có năng khiếu nên đã khuyên thi vào chuyên ngành Đàn tranh. Thời điểm năm 2019, không tìm được giáo viên để ôn luyện tại Pleiku dù đây là nhạc cụ truyền thống của Việt Nam, Quỳnh phải vào TP. Hồ Chí Minh “tầm sư”. Đây cũng là lý do lớn nhất khiến bạn trẻ này muốn quay về để truyền cảm hứng cho những học viên có đam mê với những thanh âm của chiếc đàn thập lục.

Trong thời gian theo học tại Nhạc viện, chị được dìu dắt bởi một giảng viên mà mình rất yêu mến, đó là Nghệ sĩ Ưu tú Hải Phượng. Ngoài ra, chị Quỳnh còn tranh thủ học thêm chuyên ngành phụ là đàn tỳ bà. Với chị, những nhạc cụ truyền thống là một lựa chọn đủ để tạo ra sự khác biệt và khẳng định bản thân. Nhờ đa tài, có thể chơi nhiều loại đàn khác nhau, chị Quỳnh quyết định tìm chỗ mở lớp tại Pleiku sau khi tốt nghiệp. Chưa đầy 2 tháng, chị đã có 34 học viên theo học, trong đó lớp đàn tranh thu hút gần 20 em nhỏ. Chị Quỳnh vui vẻ kể: “Có phụ huynh đưa con tới đăng ký học piano, sau khi xếp lịch xong thì bé đổi ý. Mặc cho bố mẹ thuyết phục rằng piano phổ biến hơn, sang hơn, song bé cứ nhìn mãi cây đàn tranh và nói rằng muốn học đàn này”.

Để giúp các em nhỏ dễ làm quen với đàn tranh, chị Quỳnh hướng dẫn các em chơi những bài nhạc thiếu nhi, vừa vui tươi lại vừa phù hợp với lứa tuổi. Khi thành thục, các em được tiếp cận với các kỹ thuật khó, đặc biệt là khi chơi nhạc dân ca, đờn ca tài tử… Đây là phương pháp hay giúp kết nối thế hệ trẻ với nhạc cụ truyền thống, thoát khỏi lối nghĩ đàn tranh chỉ phù hợp với cổ nhạc. Cơ sở dạy đàn của chị Quỳnh cũng bày bán nhiều loại đàn tranh khác nhau, giá trung bình 4-6 triệu đồng/chiếc tùy chất liệu (gỗ cẩm lai, ngô đồng…) và kỹ thuật chạm khắc, trang trí.

Như Quỳnh mong muốn "làm mới" cổ tranh để tăng tính kết nối với giới trẻ. Ảnh NVCC

Như Quỳnh mong muốn "làm mới" cổ tranh để tăng tính kết nối với giới trẻ. Ảnh NVCC

Trò chuyện cùng P.V, em Trần Ngọc Trâm (Trường Tiểu học Ngô Mây, TP. Pleiku) hào hứng cho hay: “Con học lớp đàn tranh gần 2 tháng rồi. Đến giờ, con đã chơi được khoảng 8 bài như: Con chim non, Con mèo con, Quả táo nhỏ, Nhật ký của mẹ, Chiếc đèn ông sao. Con thấy đàn tranh dễ chơi, âm thanh lúc trầm lúc bổng, hay lắm. Cô Quỳnh rất hiền và tận tâm khi dạy tụi con”. Là một học viên nam hiếm hoi của lớp, em Cao Thái Sơn (Trường THCS Trần Phú, TP. Pleiku) chia sẻ: “Con chọn chơi đàn tranh vì thấy hay hay. Nghe nói học khoảng 2-3 năm sẽ chơi thành thục. Con nghĩ là mình có thể theo đuổi lâu dài”.

Nói về lý do cho con học đàn tranh, chị Huỳnh Thị Nở (hẻm 256 Trường Chinh, TP. Pleiku, mẹ em Sơn) mỉm cười cho biết: Dịp hè, tôi muốn con đi học thêm âm nhạc để hiểu thêm về lĩnh vực này, hạn chế thời gian chơi game và xem ti vi. Thấy cháu đăng ký học đàn tranh-loại nhạc cụ mà một số người cho rằng là đàn… dành cho con gái, tôi liền hỏi lý do. Cháu đã mở cho tôi xem video clip của các nam nghệ sĩ đàn tranh và rất tự tin với lựa chọn của mình.

Nữ nghệ sĩ Hồ Thị Như Quỳnh duyên dáng bên chiếc đàn tranh. Ảnh NVCC

Nữ nghệ sĩ Hồ Thị Như Quỳnh duyên dáng bên chiếc đàn tranh. Ảnh NVCC

Hiểu sâu sắc về giá trị của âm nhạc trong đời sống tinh thần cũng như gìn giữ và trao truyền giá trị truyền thống, chị Quỳnh bày tỏ dự định tổ chức một sân khấu nhỏ cho các học viên biểu diễn, từ đó nuôi giữ đam mê. Bản thân chị cũng tham gia một vài sân khấu âm nhạc tại Gia Lai, gần đây nhất là Ngày hội ẩm thực “Vị quê nhà” diễn ra vào ngày 7-7. Nhiều lần chị còn quảng bá cổ tranh bằng cách biểu diễn cùng nhóm Du ca Phố núi tại Quảng trường Đại Đoàn Kết. “Thời gian tới, mình mong muốn được kết hợp cùng 1 ban nhạc với nhiều loại nhạc cụ khác nhau để biểu diễn dân ca mang phong cách rock. Đây là một cách đưa nhạc cụ truyền thống đến gần hơn với giới trẻ”-chị Quỳnh chia sẻ.

Có thể bạn quan tâm

Phát huy sức mạnh văn hóa

Phát huy sức mạnh văn hóa

Khi các giá trị văn hóa, di sản và nghệ thuật tạo ra lợi nhuận nó không chỉ tự “nuôi sống” mình mà còn góp phần tạo thêm những nguồn lực mới, tác động tích cực đến các lĩnh vực khác của ngành công nghiệp văn hóa.

Dùng mặt nạ kỹ thuật số để phục hồi tranh. (Ảnh: Franetic)

Công nghệ đột phá phục chế tranh cổ chỉ trong vài giờ

(GLO)-Với những bức tranh có niên đại hàng thế kỷ, bị hỏng nặng, việc phục chế gặp nhiều rủi ro và tiêu tốn thời gian. Một bước đột phá về công nghệ vừa được các nhà khoa học thử nghiệm thành công, đã giải quyết được khó khăn này, đó là phương pháp mặt nạ kỹ thuật số.

Ý nghĩa các biểu tượng trong lễ cầu mưa Yang Pơtao Apui

Ý nghĩa các biểu tượng trong lễ cầu mưa Yang Pơtao Apui

(GLO)- Lễ cầu mưa Yang Pơtao Apui là hiện tượng văn hóa xã hội đặc sắc của cộng đồng người Jrai ở Plei Ơi, xã Ayun Hạ, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai. Nghi lễ này tập hợp nhiều biểu tượng văn hóa độc đáo giúp chúng ta hiểu rõ hơn về thế giới tâm linh của cư dân bản địa.

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

“Khánh Hòa là xứ trầm hương/Non cao biển rộng người thương đi về” - những câu thơ của nhà nghiên cứu Quách Tấn trong biên khảo Xứ trầm hương vừa là sự khẳng định danh xưng của một miền đất, vừa như lời mời gọi lữ khách bốn phương tìm về với thủ phủ của trầm hương Việt Nam.

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

(GLO)- Ở buôn E Kia (xã Ia Rsai, huyện Krông Pa), ông Hiao Thuyên được biết đến là một nghệ nhân tài hoa khi giỏi cả sáo trúc, biểu diễn cồng chiêng, hát dân ca... Bằng những việc làm thiết thực, ông đã góp phần gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc Jrai và xây dựng khối đại đoàn kết ở buôn làng.

Đa dạng lễ cúng cầu mưa của người Jrai

Đa dạng lễ cúng cầu mưa của người Jrai

(GLO)- Tuy có sự phát triển của hệ thống thủy lợi song lễ cúng cầu mưa vẫn đóng vai trò quan trọng trong đời sống cư dân vùng thung lũng Cheo Reo. Sự đa dạng trong nghi thức cúng của mỗi cộng đồng dân cư đã góp phần làm phong phú thêm đời sống văn hóa đồng bào các dân tộc Tây Nguyên.

Biểu tượng vũ trụ trên cây nêu của người Bahnar

Biểu tượng vũ trụ trên cây nêu của người Bahnar

(GLO)- Người Bahnar quan niệm rằng mọi sự vật, hiện tượng đều có sự hiện diện của thần linh và con người phải tôn trọng, thờ cúng. Vì vậy, họ có nếp sống, sinh hoạt văn hóa với hệ thống lễ hội vô cùng phong phú, gắn với vòng đời người và chu kỳ canh tác nông nghiệp.

null