Thông tin thêm về di tích Champa ở Pleiku

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Ngay sau khi báo Gia Lai điện tử ngày 9-7-2021 đăng bài “Chuyện về tháp Champa cổ ở Pleiku”, từ nguồn tin của người dân, chúng tôi trở lại nơi này và ghi nhận ít nhất một hiện vật Chăm tại thôn 3, xã An Phú.
Vợ chồng ông bà Nguyễn Công Hòe (SN 1936)-Ngô Thị Lễ (SN 1944) là người sở hữu hiện vật này. Theo lời kể thì gia đình ông Hòe sinh sống tại đây từ năm 1956, còn bà Lễ thì đến nơi này năm 1965. Năm 1972, hai người em trai của ông Hòe là Nguyễn Công Trứ (SN 1952, đã mất) và Nguyễn Công Toàn (SN 1955, hiện định cư tại nước ngoài) đã dùng xe bò vận chuyển khối đá này từ khu đền tháp đổ nát về. Thấy khối đá đẹp lại có lỗ tròn ở giữa nên từ đó đến nay, gia đình ông bà đặt trước sân nhà làm trụ cờ. Cách đây không lâu có người đến gạ mua, ông bà đã tính bán 10 triệu đồng nhưng sau lại thôi vì muốn giữ khối đá làm kỷ niệm.
Khối đá (sa thạch) hình chữ nhật cân đối có chiều cao 39 cm; lỗ tròn đường kính một mặt 10 cm, một mặt 18 cm ở vị trí chính giữa hiện vật, xuyên suốt từ trên qua đáy. Mặt trên và dưới cùng của hiện vật có chung số đo dài 58 cm, rộng 52 cm. Hai đường gờ trang trí (phần nhô ra) gần đều nhau về kích cỡ (5,5 cm và 6 cm), cũng có cùng số đo dài 66 cm, rộng 59 cm. Phần giữa của hiện vật nhỏ hơn so với 2 đầu của chính nó, có kích thước dài 63 cm, rộng 53 cm. Bốn mặt của hiện vật đều được trang trí bằng bốn khung hình chữ nhật chìm sâu độ 1,5 cm, có kích thước dao động trong khoảng dài 35-39 cm và rộng 9-10 cm. Hiện vật còn nguyên vẹn, trừ một góc đường gờ trang trí bị mẻ một miếng nhỏ.
Khối đá (sa thạch) cao 39 cm được đưa từ khu phế tích Champa về sân nhà ông Hòe, bà Lễ năm 1972. Ảnh: Nguyễn Quang Tuệ
Năm 1972, khối đá (sa thạch) cao 39 cm được đưa từ khu phế tích Champa về sân nhà ông Nguyễn Công Hòe. Ảnh: Nguyễn Quang Tuệ
Ông Nguyễn Hữu Quế-Chủ tịch UBND TP. Pleiku: Ngay sau khi đọc báo Gia Lai, tôi đã xuống địa phương gặp những người đang lưu giữ các hiện vật mà báo nêu và quan sát khu vực đền tháp cũ. Tôi sẽ chỉ đạo UBND xã An Phú tiến hành họp thôn 3, thôn 4 và các làng đồng bào dân tộc thiểu số xung quanh để thu thập những câu chuyện, hiện vật liên quan đến đền tháp này. Trong thời gian tới, UBND thành phố sẵn sàng hợp tác và mong nhận được sự giúp đỡ của các cơ quan quản lý nhà nước, các nhà khoa học trong việc nghiên cứu, bảo tồn, phát huy di sản này. 
Hiện vật này là gì? Ngay sau khi đo vẽ, chúng tôi đã gửi hình ảnh và những thông tin liên quan tới nhiều nhà chuyên môn để tham khảo ý kiến. Nhà nghiên cứu Champa Trần Kỳ Phương-nguyên cán bộ Bảo tàng Điêu khắc Chăm Đà Nẵng-cho rằng: Đây có thể là đoạn giữa của một đài thờ. Phía dưới nó là bệ, trên nữa là bàn (ví dụ cánh sen) rồi đến tượng thờ. Tất nhiên, chưa thể biết người Chăm thờ gì trong trường hợp này và đài thờ đặt ở trong hay ngoài tháp, nhưng niên đại của nó tương tự như hiện vật đã phát hiện trước đó-thế kỷ XI-XIII.
Trong khi ông Trần Kỳ Phương loại trừ khả năng hiện vật này liên quan đến việc thờ linga và yoni thì TS. Nguyễn Tiến Đông (Viện Khảo cổ học) lại lưu ý rằng lỗ xuyên suốt từ mặt trên đến đáy dưới của hiện vật rất đáng lưu tâm. Bởi lẽ, khi thờ các sinh thực khí, người ta thường quan tâm đến sự liên thông giữa đất và trời.
Một nhà nghiên cứu Champa hàng đầu của Việt Nam cho rằng đây có thể là phần đế của một cây cột. Lỗ trên mặt đá dùng để cắm đầu chiếc cột (thường là hình tròn hoặc đa giác). “Ở khu di tích Mỹ Sơn (tỉnh Quảng Nam) có nhiều hiện vật kiểu này, đủ cả phần bệ và phần cột”-ông nói thêm.
Chia sẻ niềm vui với chúng tôi trước việc tìm thấy một số thông tin, hiện vật cụ thể từ xã An Phú, PGS-TS. Ngô Văn Doanh-nguyên Phó Viện trưởng Viện Đông Nam Á khẳng định đây là một phát hiện thú vị và địa phương nên có kế hoạch khảo sát, bảo vệ khu vực này.
Chúng tôi cũng đã liên hệ với GS-TS. Arlo Griffiths-chuyên gia quốc tế, người từng đến điền dã và dịch bia Tư Lương (huyện Đak Pơ) ra tiếng Anh năm 2018 để tìm thêm manh mối về phế tích này. Theo ông, rất có thể đây chính là địa điểm mà nhà khảo cổ lừng danh Henri Parmentier (1871-1949) từng dựa trên những bức thư của một nhà truyền giáo người Pháp để công bố thông tin ban đầu vào năm 1909. Ông hy vọng khu vực đền tháp Champa tại xã An Phú sẽ được khảo sát, khai quật một cách khoa học với sự chung tay của Viễn Đông Bác cổ Pháp-cơ quan GS-TS. Arlo Griffiths đang tòng sự.
3. Ông Nguyễn Công Hòe và tác giả bài viết bên cạnh hiện vật. Ảnh Nguyễn Thành.
Ông Nguyễn Công Hòe (bìa phải) và tác giả bên cạnh hiện vật. Ảnh: Nguyễn Thành
Như vậy, đến nay, nhiều dấu ấn văn hóa Champa đặc trưng đã được tìm thấy trên đất Gia Lai. Ngoài bức phù điêu Phật (niên đại thế kỷ VI-VII; đã được công nhận Bảo vật quốc gia năm 2017), phế tích Bang Keng (tại Krông Pa; khai quật năm 2010), bia ký Tư Lương (tại Đak Pơ; công bố năm 2019), 2 bộ bàn nghiền mới được tìm thấy gần đây (năm 2020 và 2021) tại huyện Chư Păh, nhiều đền tháp và bia ký cũng đã được nhắc trong các tài liệu của người Pháp từ những năm đầu thế kỷ XX như Yang Mum, Drang Lai (thị xã Ayun Pa),…
Việc bước đầu tìm thấy những hiện vật còn tương đối nguyên vẹn từ một phế tích Champa tại xã An Phú (TP. Pleiku) cho phép cơ quan quản lý nhà nước và các nhà khoa học nghĩ tới nhiều phương án tiếp cận vấn đề nhằm bảo tồn di sản văn hóa địa phương.
NGUYỄN QUANG TUỆ

Có thể bạn quan tâm

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

“Khánh Hòa là xứ trầm hương/Non cao biển rộng người thương đi về” - những câu thơ của nhà nghiên cứu Quách Tấn trong biên khảo Xứ trầm hương vừa là sự khẳng định danh xưng của một miền đất, vừa như lời mời gọi lữ khách bốn phương tìm về với thủ phủ của trầm hương Việt Nam.

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

(GLO)- Ở buôn E Kia (xã Ia Rsai, huyện Krông Pa), ông Hiao Thuyên được biết đến là một nghệ nhân tài hoa khi giỏi cả sáo trúc, biểu diễn cồng chiêng, hát dân ca... Bằng những việc làm thiết thực, ông đã góp phần gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc Jrai và xây dựng khối đại đoàn kết ở buôn làng.

Tây Nguyên: Nhịp sống mới dưới những nếp nhà xưa

Tây Nguyên: Nhịp sống mới dưới những nếp nhà xưa

Nhắc đến đại ngàn Tây Nguyên, có lẽ biểu tượng văn hóa “sừng sững” chính là những mái nhà rông, nhà dài truyền thống của đồng bào các dân tộc. Trong những biến chuyển của thời đại, không gian che chở các hộ gia đình và lan tỏa văn hóa cộng đồng ấy khó tránh khỏi những hư hao, nghiêng ngả.

Đa dạng lễ cúng cầu mưa của người Jrai

Đa dạng lễ cúng cầu mưa của người Jrai

(GLO)- Tuy có sự phát triển của hệ thống thủy lợi song lễ cúng cầu mưa vẫn đóng vai trò quan trọng trong đời sống cư dân vùng thung lũng Cheo Reo. Sự đa dạng trong nghi thức cúng của mỗi cộng đồng dân cư đã góp phần làm phong phú thêm đời sống văn hóa đồng bào các dân tộc Tây Nguyên.

Biểu tượng vũ trụ trên cây nêu của người Bahnar

Biểu tượng vũ trụ trên cây nêu của người Bahnar

(GLO)- Người Bahnar quan niệm rằng mọi sự vật, hiện tượng đều có sự hiện diện của thần linh và con người phải tôn trọng, thờ cúng. Vì vậy, họ có nếp sống, sinh hoạt văn hóa với hệ thống lễ hội vô cùng phong phú, gắn với vòng đời người và chu kỳ canh tác nông nghiệp.

Những người “giữ lửa” văn hóa Jrai, Bahnar

Những người “giữ lửa” văn hóa Jrai, Bahnar

(GLO)- Ông Rmah Aleo (làng Pan, xã Dun, huyện Chư Sê) và ông Ayó (làng Piơm, thị trấn Đak Đoa, huyện Đak Đoa, tỉnh Gia Lai) là những người “giữ lửa” và lan tỏa bản sắc văn hóa dân tộc đến cộng đồng buôn làng.

Thì thầm từ gốm Yang Tao

Thì thầm từ gốm Yang Tao

Nhờ may mắn làm cái nghề viết lách nên tôi từng có dịp đến nhiều trung tâm gốm của cả nước. Nghề gốm mỗi nơi mỗi kiểu, sản phẩm đơn giản có, tinh xảo có; quy trình tạo tác thủ công lẫn công nghiệp hóa vài ba công đoạn cũng có.

null