Thăng trầm cây thông Phố núi

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Năm ngoái, sau hơn 40 năm, thầy tôi trở lại Pleiku. Bên ly cà phê, thầy trò đã tóc bạc như nhau, thầy bảo tiếc nhất 3 cái đã không còn hoặc dần nhạt phai, trong đó có cây thông trên hầu hết các lề đường của Phố núi thời xa xưa ấy. Hôm nay đi ngang qua mấy tuyến đường đang được trồng cây vỉa hè, người ta vẫn chọn sao, dầu…, những loài đại mộc đặc trưng của miền Đông Nam bộ, lòng chợt ái ngại cho số phận thăng trầm của thông ba lá, loài cây đã được xem là biểu tượng thực vật của Pleiku.

Thành phố này đã từng có hệ thống cây đô thị với ưu thế là thông ba lá và long não, điểm xuyết thêm ít phượng vĩ, điệp vàng, bằng lăng tím... May lắm! Vẫn còn cái khoảng xanh ấy ở khu vực bây giờ là trụ sở Tỉnh ủy và trụ sở UBND tỉnh. Hồi đó thông hiện diện dày dặc kéo dài từ đường Hai Bà Trưng, biệt điện qua khu tạo tác (Công ty Xăng dầu Bắc Tây Nguyên) đến đường Trần Hưng Đạo tạo nên cảnh quan rất đẹp cho đến chùa Hộ Quốc (Bảo tàng Cổ vật tỉnh). Nét đẹp lãng mạn của Phố núi có phần đóng góp chính của tán cây đô thị này. Ai quên được cái cảm giác chân trần bước trên thảm lá kim ấy, thoải mái nằm dài để mặc ngọn lá kim đâm nhè nhẹ qua lưng áo, rất thú vị. Pleiku ngày ấy nhờ thông mà có “mùi” riêng, thoảng thơm của dầu thông, ngai ngái của tùng hương (là 2 sản phẩm sau khi chưng cất nhựa).

 

Trước đây, nhiều đường phố ở Pleiku còn rợp bóng thông xanh. Ảnh: N.S
Trước đây, nhiều đường phố ở Pleiku còn rợp bóng thông xanh. Ảnh: N.S

Khoảng thời gian giao mùa Thu Đông, thông đâm chồi xanh mượt, hệt như chùm nến đang chuẩn bị đón một Noel lạnh giá đang đến, chợt nhớ đến “ngàn cây thắp nến lên hai hàng” của Trịnh Công Sơn. Không gian ấy, cảnh quan ấy, hương vị ấy há chẳng làm thêm cảm giác xao xuyến của đôi tình nhân đang chậm bước bên nhau dưới tán cây bên đường? Lại nhớ ông Vũ Hữu Định khi vẽ “chân dung” Pleiku bằng ngôn từ trong “Còn chút gì để nhớ” chẳng hề nhắc đến cụ thể, nhưng “buổi chiều quanh năm mùa đông” và “má đỏ môi hồng” liệu không có thông đã dễ thành đặc sản của Phố núi!

Những năm cuối thập niên 70 thế kỷ trước, khó khăn thiếu thốn trăm bề, phong trào sản xuất tự cung tự cấp cứ vậy mà phát triển, chẳng cần phải tuyên truyền, vận động, từng mét vuông đất được tận dụng, thông Pleiku bị bức tử hàng loạt chỉ nhằm mở trời cho luống lang, hàng bắp có nắng mà quang hợp. Quá trình phát triển đô thị cũng triệt hạ không ít bóng cây bên đường để mở rộng, nâng cấp. Ngẫu nhiên hay vô tình mà người Pleiku xưa đã có sự chọn lựa cây cho mảng xanh thành phố như thế. Thông ba lá (tên khoa học là Pinus keysia) là cây bản địa của cao nguyên Pleiku cùng với Langbian (Đà Lạt). Ngoài việc cho gỗ và nhựa, cây này cùng loài long não đứng đầu danh sách các loài thực vật tác động tích cực đến môi trường sống khi chúng có khả năng thanh lọc không khí và cải thiện khí hậu rất độc đáo. Chẳng thế mà các khu nghỉ dưỡng nổi tiếng thường gắn liền với quần thể thông các loài.

Pleiku cũng tích cực lắm trong việc trồng mới, trả lại mảng xanh đã mất, nhưng lạ một điều, không phải thông mà là bàng, hoa sữa, viết, bằng lăng, dầu, sao... đã được chọn. Có lẽ người ta thích thú khi biến Pleiku thành vườn sưu tập thực vật của cả nước. Bàng và hoa sữa là sự chọn lựa tệ hại nhất. May thay, vài năm cuối của thập niên trước, ai đó đã ra lệnh “khai tử” bàng, thay thế bằng thông ba lá. Tiếc là trồng thông bằng cây lớn bộ rễ không vững khi lớn đã gãy đổ. Người ta lại quy hoạch cây xanh cho Pleiku sau đó, nhưng thông cũng chỉ là một trong số rất nhiều loài cây được đưa vào quy hoạch chứ không có chuyện thông được… trao đặc quyền, được chiếm ưu thế trên đường phố như trước. Ừ, nhưng biết đâu có ngày thông lại “có chỗ đứng”, cứ hy vọng vậy đi...

Nguyễn Sơn

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.