Tắm hạ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Hình như, mùa này trời đất bỗng hóa trẻ con. Vừa sầm sập mưa như đứa bé khóc òa, rồi bỗng dưng như vòi nước bị khóa ở van tổng, những giọt mưa lả tả, mặt trời nhoẻn miệng cười sau dãy núi. Trẻ hay khóc hay cười, trời hay mưa, hay nắng.
Những đứa trẻ trong xóm tôi giờ bắt đầu học theo nếp của thành phố. Sau giờ học ở trường, chúng còn phải đến nhà thầy cô để học thêm khi đồng ruộng ngày càng thu hẹp. Hẹp đến mức chả đáng để cha mẹ các em ra tay mỗi khi mùa vụ đến. Dần dà, tôi nhận ra, mỗi trưa nắng dịu, mỗi đêm trăng thanh, thôn xóm vắng tiếng trẻ nô đùa.
Ngày xưa, sân trường còn lổn nhổn toàn những đá sỏi và những cái rễ cây. Lắm khi, tụi trẻ con chúng tôi hấp tấp chạy nhảy vấp phải chúng mà ngã nhào. Ấy vậy mà khi bất chợt sau giờ tan lớp, cơn mưa đến, những vũng luếnh loáng mưa lại đáng yêu vô cùng. Cả bọn chúng tôi lêu nghêu ướt sũng. Miệng, mắt và cả tâm hồn cùng uống giọt mưa thanh xuân trong niềm khát lớn…
Mùa hạ, dẫu sông, suối, ao, hồ ăm ắp nhưng lũ trẻ chỉ chực tắm mưa. Mưa hạ ào ạt như xối trên mặt, như làm ta ngạt thở nhưng lại âm ấm chứ không lạnh buốt. Cơn mưa mang theo những cánh hoa và lá vàng bị rung lắc vừa rớt xuống còn tươi lắm. Có cả hương quả chín.
Ảnh minh họa (nguồn: INTERNET)
Ảnh minh họa (nguồn: INTERNET)
Mưa tạnh, trời quang, có đứa gặp trận đòn roi đe nẹt, có đứa đêm về nằm bẹp để mẹ phải chăm sóc cho qua cơn cảm sốt. Đứa thì gắng hơ chiếc áo âm ẩm nước bên bếp lửa để hôm sau tới lớp. Bao giờ cũng thế, mưa tạnh cũng là lúc bừng tỉnh. Cơn mưa ngày quả quyết đến rồi đột ngột đi, như vừa lấy mất của ta một quãng đời hoa niên đẹp nhất.
Sau này tôi mới biết, khi đã đứng tuổi, có người lại trở về chốn xưa để được đi trong mưa. Có điều, đó là cơn mưa buông bỏ những hoài vọng, ao ước đã từ lâu thành phiền lụy. Mùa hạ mưa nhiều quá, mưa chẳng của riêng ai, chẳng ai buồn nhìn nhau trong mưa. Nhưng chỉ cần được trở về, đúng vào thời khắc đất trời bỗng trở lại bé thơ bồng bột mưa nắng ấy, được tắm mình trong kỷ niệm. Chiếc áo phong sương dường như cũng được gột rửa bụi bặm cuộc đời. Chẳng biết mai ngày rồi có ai sẽ cùng ta trở về uống lại nước mưa nguồn một thuở đầy vụng về, chân thật?
Ta tắm mưa, đắm mình trong ký ức mùa hạ, thấy mình được vô tư như trẻ thơ từ những điều nhỏ bé mà đáng yêu đến thế.
BÙI VIỆT PHƯƠNG

Có thể bạn quan tâm

Ký ức tươi đẹp về Pleiku xưa

Ký ức tươi đẹp về Pleiku xưa

(GLO)- “Suối nguồn Pleiku” là tập kỷ yếu do Ban liên lạc cựu học sinh liên trường trung học Pleiku trước năm 1975 thực hiện, tập hợp những bài viết xúc động về bạn cũ trường xưa. Qua từng trang viết, những ký ức tươi đẹp về Pleiku xưa cũng được nhắc nhớ, trong lắng sâu xúc cảm.

Văn chương Việt trong vòng xoáy AI

Văn chương Việt trong vòng xoáy AI

Sự bùng nổ của trí tuệ nhân tạo (AI) đưa văn chương và người đọc vào thời khắc chuyển mình chưa từng có. Nó có thể được xem là công cụ hỗ trợ người viết, cũng gợi mở vô số thách thức cùng các áp lực mới cần đối mặt.

Băng Châu và dấu ấn trở lại

Băng Châu và dấu ấn trở lại

(GLO)- Tại Liên hoan Tuồng và Dân ca kịch toàn quốc 2025, vai bà Hồng trong vở ca kịch bài chòi "Dòng sông kể chuyện" đã mang về tấm huy chương vàng cho Nghệ sĩ ưu tú (NSƯT) Huỳnh Thị Kim Châu (nghệ danh Băng Châu). 

Âm thanh đàn T’rưng gắn bó với tuổi thơ của em H’Thương. Ảnh: Ngọc Duy

Khi tiếng đàn nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ

(GLO)- Hiện có một số nơi tại phố núi Gia Lai dạy đàn tranh, đàn t’rưng, piano, guitar… thu hút nhiều học sinh các cấp. Mỗi buổi học không chỉ giúp các em rèn luyện tính kiên trì, khơi dậy năng khiếu, mà còn vun đắp tình yêu âm nhạc, sự trong trẻo của tâm hồn.

null