Sống ở xóm ngụ cư: Sống tạm

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Ở khu Hương Quê, gọi phòng trọ cho sang chứ thật ra chỉ là những căn chòi sống tạm ở xóm ngụ cư, được quây bằng tôn rách rưới. Ngày nóng, ánh nắng qua lỗ thủng chiếu khắp nền nhà. Ngày mưa, thau, chậu lại thế chỗ...
 
Nhiều lao động nghèo ở xóm không thể ngủ được vì tiếng ồn từ các bàn nhậu, sòng bài. ẢNH: LAM NGỌC
Một số gia đình đã ở xóm ngụ cư được vài chục năm. Ở xóm ngụ cư, hầu hết sống với tâm trạng tạm bợ người đi, kẻ ở diễn ra thường xuyên theo ngày, nên ngoài vật dụng thật cần thiết, ít ai sắm sửa nhiều.
Cho tiền, năn nỉ trộm đi chỗ khác
21 m2 cho... 20 người
20 người sinh hoạt chung trong căn trọ 21 m2 (thuê 1 triệu đồng/tháng) khiến gia đình bà N.T.N (gốc là dân Q.8, TP.HCM) trở nên đặc biệt nhất xóm. Ngoài mấy nhân khẩu chính bà còn phụ nuôi thêm 16 đứa cháu nội ngoại.
Đông con cháu nên nhà bà N. lúc nào cũng nhộn nhịp. Mỗi bữa bà phải nấu tới 2 kg gạo, thức ăn thường là đậu hũ và trứng: “Cốt để mấy đứa trẻ no bụng. Nhà đông con cháu nấu ra tới đâu, hết tới đó. Bởi vậy lúc nào tôi cũng phải giấu thêm ít mì gói, nửa buổi, đứa nào kêu đói tôi cho ăn thêm...”.

Đông người, lại muốn sống cùng nhau nên chỉ những khu giải tỏa mới “chứa chấp” gia đình “không có gì ngoài... người” như vậy.


Một người sống tạm ở xóm ngụ cư khẳng định xóm Hương Quê (đường Nguyễn Văn Linh, H.Bình Chánh, đoạn vừa qua cầu Xóm Củi) tệ nạn gì cũng có, từ trộm cắp, mại dâm cho tới ma túy, đâm chém.
Thanh niên nghiện xì ke trong xóm thấy ông Nguyễn Văn Lành (60 tuổi, ở khu này hơn 6 năm) thường đi làm về muộn, phòng trọ lại ở chỗ khuất người nên liên tiếp tìm tới phòng ông trộm đồ. Chỉ trong hai tháng trở lại đây, ông Lành đã sáu lần bị mất cắp, khi thì vài con gà, khi thì mấy đồ dùng lặt vặt... khiến phòng trọ ông giờ trống huơ, trống hoác. Mới đây ông Lành bị lấy mất hết đồ nghề thợ xây khiến ông không thể đi làm.
Điều đáng nói là dù biết mặt kẻ trộm nhưng ông Lành cũng không làm gì được. “Thằng T. trước ở xóm này ăn cắp vặt nhiều quá nên chủ trọ phải cho thêm 2 triệu rồi năn nỉ nó mới chịu đi. Mấy ngày nay thấy nó luẩn quẩn, tôi cũng nghi nhưng nghĩ nó nể mình không lấy ai dè nó dọn sạch. Báo công an nhiều lần rồi, ra đó họ cũng bắt làm tường trình tiếp nhận rồi... thôi. Khi thì số tiền tang vật không đủ xử lý hình sự, khi thì họ hẹn lại... chẳng bằng mình tự phòng”, ông Thành cho hay.
Không chỉ biết mặt kẻ trộm mà dân ở đây còn có thể “phân loại” trộm. Mất sạc pin, điện thoại hay đồ điện tử là họ nghĩ ngay đến thằng B. Mất gà, mất chim và một số có giá trị hơn thì thằng T. là “nghi can” đầu tiên. Điều đặc biệt, nghĩ đâu trúng đó và kẻ trộm cũng chẳng cần chối. Nếu có hỏi việc mất đồ, nếu lấy họ sẽ nhận nhưng cũng thành thật là đã tiêu gì, trả nợ cho ai... “Có lần mất đồ tôi hỏi thằng B. mày lấy của tao hả? Nó gật đầu bảo bí quá con lấy bán. Khi nào có tiền con chuộc lại cho. Cho con xin lỗi. Nó nói vậy thì cũng đành thôi chứ biết làm sao”, bà H., người dân ở xóm kể.
Đá gà, sòng bài diễn ra thường xuyên. Mỗi đêm có ít nhất ba, bốn sòng bài chơi thâu đêm, người này mệt nghỉ, có người khác thế. “Đối với họ, thức đêm chơi bài vừa là niềm vui vừa là nơi kiếm chác. Thua bài thì gây lộn, đánh chửi nhau, hoặc trộm đồ người trong xóm bán kiếm tiền... đánh tiếp. “Mình không ở thì chuyển đi đâu vì nhà trọ ở những xóm ngụ cư như thế này chỗ nào cũng như nhau”, ông T.B chia sẻ.
 
Ông Thành bị mất cắp 6 lần trong 2 tháng đang cố đóng lại vách phòng trọ cho an toàn hơn
Nghèo còn gặp cái eo
Xóm ngụ cư về đêm thường ồn ào với tiếng trẻ con khóc, tiếng người chơi bạc chửi nhau, tiếng vợ chồng gây lộn... đến nỗi một số người buộc phải tìm đến hơi men để chợp mắt. “Riết rồi quen, giờ không rượu là không ngủ được mặc dù mình chưa từng và cũng chẳng muốn phải phụ thuộc vào rượu như vậy”, anh Thành, một người dân sống trong xóm, cho hay.
Với tám đứa con sinh liên tiếp mỗi năm, gia đình ông N.H.Duy (44 tuổi, quê Cà Mau) trở thành nỗi ám ảnh của cả xóm ngụ cư, bởi ngoài tiếng khóc xé ruột liên hồi còn là tiếng quát mắng, chửi thề không ngớt xả ra từ ba mẹ chúng. "Ở xóm này, nhà ông Duy là ồn ào nhất. Họ đi làm thì thôi chứ về nhà là coi như cả xóm khỏi nghỉ ngơi. La mắng, cự lộn bằng miệng chán thì họ đánh lộn. Thậm chí còn vác dao ra chém nhau...", chị Nguyệt, hàng xóm nhà ông Duy, cho hay.
Ông Duy chia sẻ vì nhà nghèo, đông con không có thời gian để chăm chút nên hai trong số tám đứa con ông đã chết vì bệnh. Có người thấy gia đình ông ở xóm ngụ cư quá khó khăn nên xin bớt con để nuôi, nhưng ông bảo có đói rách thì chịu chứ cho con ông không đặng lòng.
 
Ở khu Hương Quê lúc nào cũng có những bàn nhậu như thế này, bất kể giờ nào
“Thấy con dốt tôi cũng buồn. Muốn cho con đi học nhưng lo không nổi vì ngoài học phí còn phải có người đưa đón mà vợ chồng tôi tối ngày ngoài đường. Mà nhờ người đưa đón cũng quá mạo hiểm, lỡ may lạc mất con thì tôi ân hận”, ông nói.
Trẻ mới lớn thất học, xem cờ bạc, đá gà là nghề nghiệp chính ở xóm ngụ cư này rất đông. T. (14 tuổi, gốc Tiền Giang) theo ba mẹ ở xóm Hương Quê đã mười mấy năm. Với mái tóc cháy vì thuốc nhuộm, trên tay ôm con gà, T. chỉ xung quanh: “Chị nhìn đi, nhà ai có thanh niên là có con gà, vừa giải trí vừa là nguồn thu nhập của tụi em để có tiền cà phê, thuốc lá. Ở xóm này thanh niên ngoài đá gà, chơi số kiếm tiền nhậu thì còn biết làm gì nữa”.
Dưới T. là bốn đứa em cũng đang tuổi lớn, thường ngày ba mẹ đi làm giao T. chăm em nhưng T. chẳng mấy khi ở nhà nên ba đứa em 5 - 7 tuổi phải tự lo cơm nước cho nhau ở xóm ngụ cư. Đôi khi chúng chẳng cần ăn cơm mà đi ăn ké nhà hàng xóm hoặc không thì một gói bánh hay bất cứ cái gì tìm được khiến chúng no bụng cũng xong.
Do tự lập từ sớm nên những đứa trẻ ở xóm ngụ cư Hương Quê hầu hết đều già dặn hơn tuổi, chúng nhìn anh chị mình và… học theo, lớp này đến lớp khác không thoát khỏi vòng luẩn quẩn.
Xử lý như “bắt cóc bỏ dĩa”
Mỗi ngày ở xóm ngụ cư đều “có chuyện” nhưng người trong xóm ít khi tìm công an bởi họ từng làm như thế nhiều lần nhưng việc xử lý như “bắt cóc bỏ dĩa”. Suốt những ngày ở lại xóm ngụ cư Hương Quê tôi đã liên tục hỏi vì sao không ai báo công an? Mọi người đều nói: “Mình báo công an thì phải có bằng chứng nhưng giơ cái điện thoại lên chụp thì có khi chưa báo được công an mình đã mất mạng”, bà N. nói.

Có lần mấy người trong xóm ngụ cư cũng bàn nhau đi báo công an. Thậm chí, họ còn định “mỗi người góp vài trăm ngàn để trả lương và bồi dưỡng cho công an để vào xóm trinh sát, thu thập bằng chứng...”, bà N. kể. Với họ cách này là khả thi nhất nhưng ai sẽ đại diện đi trình bày với công an và ai sẽ giúp? Họ vẫn không đủ niềm tin nên mọi việc mới chỉ dừng lại ở những tính toán.

(còn tiếp)

Lam Ngọc (Thanh Niên)

Có thể bạn quan tâm

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

(GLO)- Giữa bao thiếu thốn của vùng đất Pờ Tó, có một người thầy lặng lẽ, bền bỉ gieo yêu thương cho học trò nghèo. Thầy không chỉ dạy chữ mà còn khởi xướng nhiều mô hình sẻ chia đầy ý nghĩa như: “Tủ bánh mì 0 đồng”, “Mái ấm cho em”, “Trao sinh kế cho học trò nghèo”.

Trung tá Cao Tấn Vân (thứ 2 từ phải sang)-Phó Đội trưởng Phòng An ninh đối ngoại (Công an tỉnh Gia Lai) chụp ảnh cùng đồng đội. Ảnh: NVCC

Cống hiến thầm lặng vì sứ mệnh cao cả

(GLO)- Hành trình "gieo hạt" hòa bình bắt đầu từ những con người bình dị. Những cống hiến thầm lặng của họ vì sứ mệnh cao cả, góp phần tích cực đưa hình ảnh đất nước và con người Việt Nam yêu chuộng hòa bình đến bạn bè quốc tế.

Giới trẻ hào hứng tham gia các khóa học làm đèn lồng Trung thu thủ công

Hồi sinh Trung thu xưa

Giữa phố phường rực rỡ ánh đèn led, đèn ông sao và mặt nạ giấy bồi bất ngờ “tái xuất”, gợi lại ký ức những mùa trăng rằm xưa. Sự trở về của Trung thu truyền thống đã manh nha trong những năm gần đây, được nhiều người trẻ hào hứng đón nhận.

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

(GLO)- Trở về từ cuộc chiến khốc liệt ở Thành cổ Quảng Trị, cựu chiến binh Hồ Anh Hòa ít khi nhắc lại kỷ niệm chiến đấu với gia đình, con cháu. Bởi ông cho rằng, việc cầm súng lao vào cuộc chiến thời điểm ấy là trách nhiệm của một người con yêu Tổ quốc, “không nên công thần”.

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

(GLO)- Cuộc trò chuyện với hai nhân chứng sống - ông Hoàng Văn Tuyển và bà Huỳnh Thị Kim Xuyên đã đưa chúng ta trở lại những năm tháng kháng chiến đầy gian khổ, nơi tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến đã viết nên những trang đời đáng nhớ.

null