Gương mặt thơ: Nguyễn Bình Phương

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam
(GLO)- Anh khởi đầu từ thơ, từ hồi chưa vào quân đội, rồi thành công về đường văn xuôi với những tiểu thuyết và truyện ngắn nổi tiếng, là một cây bút văn xuôi với rất nhiều thành tựu, những là “Một ví dụ xoàng”, “Mình và họ”, “Người đi vắng”, “Vào cõi”, “Ngồi”, “Những đứa trẻ chết già”...

Nhưng té ra, trong sâu thẳm, chất thi sĩ của anh vẫn rất dồi dào, luôn hừng hực nhựa sống, mà tập “Buổi câu hờ hững” của anh (giải thưởng Hội Nhà văn Hà Nội) là ví dụ. Có người nói anh là người viết đi cả hai chân, và tôi thấy thêm, có vẻ như chân nào cũng là chân trụ.

Thơ anh kiệm lời, chắc khự, nén như... bộc phá, và vì thế mà năng lượng tỏa ra đậm, những câu thơ đầy ám ảnh đến bất ngờ: “Nghe mây chần chừ qua đồng bằng/cùng hồng hoa bước ra giữa nắng/nhưng tuyệt nhiên ta không hề nghe thấy/bao tiếng kêu khoảng trống bị lấp đầy/thành ta/Nghe…”.

Nhìn ông thợ mộc, anh hình dung ra tất cả các công việc ông làm, những công việc của thợ mộc nhưng lại không phải của thợ mộc, những bào nhẵn, những mảnh ghép, những cuộc đời, cả dang dở và bằng phẳng đều đang cần tút tát lại, dẫu nó viển vông, dẫu nó hư hư thực thực, nhưng nó là đời và nó là thơ: “Ông thợ mộc đi đóng tủ nhan sắc/cho bà mẹ đơn thân/đóng chiếc bàn hội nghị ba bên/ký đình chiến ngày mai và quá khứ/cùng cây bút thực hư/ghi nhốn nháo phiếu tem thời bao cấp...”, để rồi bật ra câu hỏi: “Ông thợ mộc bước chậm qua tháng năm/bên đường ai đó hỏi tần ngần:/- Nghe nói gỗ sưa giờ bán bằng cân/ngày xưa họ sẽ bán bằng gì?”.

Thơ Nguyễn Bình Phương mới đọc tưởng thiên về lý tính, tưởng như nhát gừng, lạnh lùng, nhưng phía sau đấy là thăm thẳm yêu thương, ấm áp, và có nỗi đau, những nỗi đau tinh khiết...

Anh hiện là Đại tá, Tổng Biên tập Tạp chí Văn nghệ Quân đội, Phó Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.




GÕ CỬA NHỮNG BÔNG HOA



Gõ ba tiếng

thế là se sẽ mở

một biệt thự kiêu sa phù du



Rồi bước ra trong chiếc áo ngủ

cùng giọng nói mạ bạc:

- Em hỏi gì thế kia

mà thân thể đua nhau vang vọng?

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

- Dạ thưa, hương hoa hồng

tại sao không có bóng?



- Không có nó vì em gõ cửa!



Ở những tòa biệt thự

câu hỏi nào cũng chết bằng hoa.



MỘT ĐỊNH NGHĨA Ở MIỀN BÁN SƠN ĐỊA



Trên ban công tầng hai em ngồi lẫn với khuya

bầu trời nở ngàn bông loa kèn trắng

đừng hoài nghi em, xin đừng hỏi

em là nụ cười huyền hoặc của hư vô



Em là ký ức vầng trăng kia

xanh xao như đời ai đơn chiếc

là ý nghĩ lặng thinh tuột ra khỏi buổi chiều

về thong thả trên ngói nâu dáng cổ

Minh họa: T.N

Minh họa: T.N

Em là đỏ của đen

là sóng sánh ngọn đèn con trong nước

mắt em phì nhiêu cô tịch

mơn man một khóm trúc đào



Xin đừng nhắc về mưa kẻo ngày mai lại ướt

đừng xòe ô trên những chân trời

anh biết nơi em lắng đọng

một ngày vắng bóng trong năm



Hãy thả bước vào màn đêm nhung lụa

hư vô không lừa dối bao giờ.



THỢ MỘC



Ông thợ mộc đi đâu thế kia

sửa cánh cửa hoàng hôn đang xệ

hay làm giá trưng bày cơn mê

bộ sưu tập những người chưa tỉnh giấc

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Ông thợ mộc đi đóng tủ nhan sắc

cho bà mẹ đơn thân

đóng chiếc bàn hội nghị ba bên

ký đình chiến ngày mai và quá khứ

cùng cây bút thực hư

ghi nhốn nháo phiếu tem thời bao cấp



Ông thợ mộc đi đóng thuê kệ sách

sách kinh điển chữ như đàn ong mật

đóng quan tài cho cầu vồng mới tắt

vì sảy chân ngã xuống một sắc tình



Ông ơi, này ông ơi

có nhận bào cá tính

nhận đóng khung kẻ nghiện bầu trời

véc ni lại những chiến trường già cỗi

làm giường như bà Âu Cơ từng nằm



Ông thợ mộc bước chậm qua tháng năm

bên đường ai đó hỏi tần ngần:

- Nghe nói gỗ sưa giờ bán bằng cân

ngày xưa họ sẽ bán bằng gì?

Có thể bạn quan tâm

Tự khúc

Thơ Vân Phi: Tự khúc

(GLO)- Bài thơ "Tự khúc" của tác giả Vân Phi chất chứa bao cảm xúc sâu sắc với nỗi nhớ và sự hoài niệm về một mối tình đã qua. Những hình ảnh như "bến cũ", "sóng trôi" và "trăng vỡ" tạo nên không gian vừa lãng mạn vừa buồn bã, ẩn hiện nỗi cô đơn của người gửi gắm tâm tư...
Nhà điêu khắc Triệu Tiến Dũng: Vượt khó để theo đuổi đam mê sáng tạo

Nhà điêu khắc Triệu Tiến Dũng vượt khó theo đuổi đam mê sáng tạo

(GLO)- Khó có thể hình dung cách thức một nhà điêu khắc hoàn thiện tác phẩm chỉ với 1 tay. Vậy mà, bằng đam mê với những mảng khối, nhà điêu khắc Triệu Tiến Dũng-Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Gia Lai đã vượt qua khó khăn để đạt được những thành công bước đầu trong hành trình sáng tạo.
Diễn đàn Tổng Biên tập “Báo chí giải pháp - Hướng đi cho báo chí truyền thống?”

Diễn đàn Tổng Biên tập “Báo chí giải pháp - Hướng đi cho báo chí truyền thống?”

Tiếp nối thành công từ chương trình Diễn đàn Tổng Biên tập năm 2023, Báo Nhà báo và Công luận tiếp tục tổ chức chương trình Diễn đàn Tổng Biên tập năm 2024 với chủ đề “Báo chí giải pháp - hướng đi cho báo chí truyền thống” vào ngày 21/9/2024, tại TP. Phan Thiết, tỉnh Bình Thuận.
Gương mặt thơ: Đàm Chu Văn

Gương mặt thơ: Đàm Chu Văn

(GLO)- Ông xuất thân là bộ đội, tên thật là Đàm Xuân Nhiệm, sau khi xuất ngũ thì về làm ở Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Đồng Nai, nguyên Phó Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Đồng Nai, Tổng Biên tập Tạp chí Văn nghệ Đồng Nai.
Thơ Nguyễn Trọng Đồng: Bé và con hạc giấy

Thơ Nguyễn Trọng Đồng: Bé và con hạc giấy

(GLO)- Bài thơ "Bé và con hạc giấy" của tác giả Nguyễn Trọng Đồng thể hiện thông điệp về tình bạn đẹp và sự trong sáng trong mối quan hệ giữa trẻ em và thế giới tưởng tượng của mình. Hạc giấy không chỉ là một món đồ chơi mà còn là biểu tượng của ước mơ và sự tự do trong tâm hồn của bé.
Thơ Bút Biển: Tình đầu

Thơ Bút Biển: Tình đầu

(GLO)- Mối tình đầu bao giờ cũng lãng mạn và khó quên. Qua lời thơ của mình, tác giả Bút Biển đã khắc họa hình ảnh người phụ nữ với nỗi buồn và sự cô đơn trong không gian quen thuộc, nơi ký ức về tình yêu đầu vẫn còn vương vấn và quá đỗi mênh mông...
Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Lắng nghe mùa thu

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Lắng nghe mùa thu

(GLO)- Mùa thu được nhiều người ưu ái gọi là mùa cuốn hút trong năm. Còn với tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, thu đến là lúc thả hồn lắng nghe, cảm nhận những hương vị đặc trưng của quê hương như: mùi ổi chín, hương cốm, đom đóm, hoa sữa... Mọi thứ hòa quyện tạo thành một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp.
Đôi điều về bài thơ “Ru bão”

Đôi điều về bài thơ “Ru bão”

(GLO)- Khi bão Yagi vừa tan, tôi lại nhớ về bài thơ “Ru bão” của nhà thơ Nguyễn Hữu Quý. Thường thì người ta “ru con” hay chí ít cũng lãng mạn, ngọt ngào với “ru em”, “ru anh”… nhưng nhà thơ Nguyễn Hữu Quý lại “ru bão”.
Thơ Vân Phi: Va vào xưa cũ, vỡ trôi…

Thơ Vân Phi: Va vào xưa cũ, vỡ trôi…

(GLO)- "Va vào xưa cũ, vỡ trôi..." của tác giả Vân Phi thể hiện phong cách và tâm trạng rất đặc trưng của thơ Việt Nam hiện đại. Bài thơ miêu tả một buổi chiều trong phố cũ, nơi kỷ niệm và nỗi buồn hòa quyện với nhau. Ở đó, tình cảm và thời gian dường như vẫn còn đọng lại đầy sâu lắng...
An Khê thu cảm

An Khê thu cảm

(GLO)- An Khê là vùng đất giàu trầm tích văn hóa-lịch sử và sở hữu nhiều cảnh quan đẹp nằm ở phía Đông tỉnh Gia Lai. Từ lâu, nơi đây đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho sự ra đời của nhiều thi phẩm đặc sắc. "An Khê thu cảm" của tác giả Nguyễn Đình Phê là một trong số đó.

Thơ Lữ Hồng: Thanh âm

Thơ Lữ Hồng: Thanh âm

(GLO)- Mỗi khắc mỗi giờ của đời sống này đều cho ta những thanh âm quý giá. Tháng 9 lại đến như “ngụ ngôn mùa thu”, khiến cho ngay cả “một giọt vỡ thời gian” mà tác giả Lữ Hồng nhủ thầm được hóa thân cũng dịu dàng đến lạ.
Thơ Vân Phi: Nghe trong đồng đất nảy mầm

Thơ Vân Phi: Nghe trong đồng đất nảy mầm

(GLO)- Những hình ảnh giản dị thân thương như hạt thóc, sân vườn, gà con, cây bồ ngót... được tác giả Vân Phi tái hiện qua nhịp thơ 6/8 theo mạch cảm xúc tự nhiên. Đọc thơ, những câu chuyện dung dị mà sâu lắng về quê hương cứ làm ta muốn "ngồi lại", "nghe quê san sớt đôi lời tri âm".