Phú Túc ngày cuối đông

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Sáng mùa đông, khí trời se lạnh. Thị trấn Phú Túc (huyện Krông Pa, tỉnh Gia Lai) dường như thức dậy muộn, cũng chỉ những gia đình bán hàng ăn uống buổi sáng lên đèn.

Trong không gian tĩnh mịch, thông tin từ loa truyền thanh nghe to, rõ ràng, như lời nhắc mọi người ngày mới đã đến. Có lẽ nhờ đó, người có thói quen dậy sớm tập thể dục ngoài trời cố gắng rời chăn ấm. Trên đường Hai Bà Trưng, dọc công viên thị trấn đã thấy có người đi bộ trên vỉa hè.

Nhìn về hướng Đông, bình minh hiện ra, tươi mới. Tôi rảo bước mấy vòng quanh công viên rồi nhập vào nhóm người đang say sưa tập thể dục dụng cụ ngoài trời.

Mật độ dân cư ở thị trấn Phú Túc không dày, địa chỉ hàng quán dành cho bữa sáng không nhiều nhưng khá ngon. Có lẽ nhờ đặc sản dê, bò, heo chất lượng nổi tiếng cả nước; con cá dưới sông hồ tự nhiên, gà vịt thả rông; nguồn hải sản tươi đưa đến từ biển Phú Yên không xa làm nên hàng quà sáng mang nét riêng mà rất hợp khẩu vị mọi người.

Hầu hết hàng quán cà phê, giải khát bài trí thuận theo địa hình tự nhiên nên thoáng rộng, view đẹp. Trong không gian ấy, bên ly cà phê nóng ấm càng thêm ấm tình bạn bè.

images2847718-trang-7.jpg
Một góc thị trấn Phú Túc (huyện Krông Pa) nhìn từ trên cao. Ảnh: Đức Mạo

Buổi trưa, bầu trời rạng rỡ, lên cao hơn. Từng đám mây trắng nhạt xếp chồng lên như vảy cá, tô vẽ cho nền trời hình thù lạ mắt. Thảng hoặc, nắng vàng nhạt yếu ớt xiên mây, hé lộ từng mảng nhỏ da trời xanh lơ nối viền mây trắng đục. Nắng rắc không đều nên mặt đất loang lổ từng mảng đậm nhạt. Gió hiu nhẹ như nhắc người đi đường rằng vùng đất được mệnh danh là “chảo lửa” vẫn có mùa đông.

Rồi nắng lên. Màu nắng trong vắt, rắc đều ran ran trên phố. Gió đong đưa trên từng phiến lá hàng cây xà cừ đường Hùng Vương; mơn man như khẽ chạm môi hôn lên lộc non đôi hàng bằng lăng ở đường Trần Hưng Đạo; trêu chọc đàn chim sáo trên ngọn cây cao… Trống tan trường đồng loạt điểm, theo nắng gió vọng lại, đưa tôi về ký ức tuổi hoa niên xa lơ, xa lắc!

Nắng trải nhẹ, đáp xuống những mảng thịt bò, thịt heo được tẩm ướp treo dọc mấy chiếc sào tre trong vuông sân trước nhà làm món đặc sản. Nắng hong khô mẹt muối kiến vàng… Gió đưa hương thơm thoảng, nồng nhẹ. Tôi gọi đó là “mùi sáng tạo và chịu khó”! Chiều về, nắng lấp ló ẩn hiện. Bầu trời mây đen từng lớp, từng lớp như nối chân trời dãy núi uốn vòng màu xanh đậm.

Chiều dần về tối rất nhanh, không thấy bóng hoàng hôn. Chợt nhớ lại câu nói của các cụ ngày xưa “Ngày tháng mười chưa cười đã tối” để chỉ cái ngắn ngủi của ngày mùa đông.

Đêm mùa đông, thị trấn Phú Túc yên ắng lạ thường. Một vài quầy hàng khoai, bắp nướng dìu dặt đưa hương sưởi ấm đêm đông. Góc ngã tư đường Hùng Vương-Trần Hưng Đạo có cô bán trứng vịt lộn, thêm món cá chỉ vàng, mực nướng và nem chả. Tôi cùng mấy người bạn ghé ngồi nhâm nhi, trò chuyện, cảm nhận cái lạnh của đêm phố huyện.

Có thể bạn quan tâm

Giai âm tiếng lòng

Giai âm tiếng lòng

(GLO)- Nếu tin rằng mọi thứ đều có nguyên do thì lý do ra đời của cây đàn guitar chắc hẳn là niềm ưu ái vô bờ mà thượng đế đặc biệt ban tặng cho con người.

 Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

(GLO)- "Bầu trời trở lại" của Lữ Hồng là bài thơ giàu hình ảnh và cảm xúc, gợi lên sự chuyển mình của thiên nhiên, lòng người. Bài thơ là bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, cũng là một hành trình nội tâm sâu sắc, nơi con người giao hòa với đất trời, với những giấc mơ và niềm tin vào ngày mai.

Xôn xao chợ núi

Xôn xao chợ núi

(GLO)- Chợ núi cũng như bao khu chợ ở nhiều vùng miền khác, là nơi mua bán trao đổi, gặp gỡ chuyện trò. Song, chính sự chân chất, bình dị của những phiên chợ này lại khiến bao người nhớ nhung.

Theo cánh ong bay

Theo cánh ong bay

(GLO)- Giữa một ngày chớm hạ, bầy ong mật ở đâu bất chợt vần vũ trên khóm hoa xuyến chi trước sân nhà, khiến tôi xao động. Bên khóm hoa muốt trắng nhụy vàng dịu dàng có bao đôi cánh mỏng tang, rộn rã bên ngày mới.

Nhớ hội trại ngày ấy

Nhớ hội trại ngày ấy

(GLO)- Cứ mỗi dịp tháng 3, khi thấy học sinh nô nức chuẩn bị cho hội trại, lòng tôi lại xao xuyến nhớ về những ngày áo trắng tung bay trên sân trường đầy nắng với bao ước mơ, hoài bão.

Chờ đợi tầm xuân

Chờ đợi tầm xuân

(GLO)- Tầm xuân đã trở thành cái tên rất quen thuộc với chúng ta, nằm lòng như mấy câu lục bát: “Trèo lên cây bưởi hái hoa/Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân/Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc/Em có chồng anh tiếc lắm thay”.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Nếp nhăn của mẹ

(GLO)- Từ lúc còn nhỏ, tôi đã quen với hình ảnh của mẹ-một người phụ nữ cần mẫn, tảo tần từ sáng đến tối. Mẹ như bông lúa chín, dẻo dai trước nắng mưa nhưng vẫn mang trên mình những dấu ấn của thời gian. 

Minh họa: HUYỀN TRANG

Bảng lảng mùa sương

(GLO)- Chiếc xe bắt đầu sang số, nhấn ga để vào địa phận đèo dốc. Trước mặt chúng tôi, sương giăng đầy. Sương bao trùm đỉnh núi, bám phủ quanh rừng cây, buông mình lên những vạt cỏ, xóa luôn dấu vết con đường quanh co, khúc khuỷu. Kính xe mờ, mặt người đẫm lạnh.

Minh họa: Huyền Trang

Nẻo về Pleiku

(GLO)- Tôi ngồi gõ những dòng này vào ngày đầu tiên thí điểm mở thông tuyến đường Trần Hưng Đạo đoạn đi qua phía trước Tượng đài Bác Hồ với các dân tộc Tây Nguyên (TP. Pleiku).

Hoa muộn

Hoa muộn

(GLO)- Người xưa yêu chuộng hoa mai, xem mai là loài hoa biểu trưng cho người quân tử, có cốt cách chính trực, phong nhã.

Màu xoan thương nhớ

Màu xoan thương nhớ

(GLO)- Trong những chiều hoa rụng, mẹ nói với bố là mẹ nhớ quê, nhớ cây xoan già bên cạnh cầu ao. Mẹ kể, sau ngày mẹ lấy chồng, ông ngoại đã xẻ hết cây xoan quanh nhà để ngâm dưới ao. Ông bảo phải ngâm trước mới kịp để sau này có gỗ cho bố mẹ làm nhà.

Hương phố, hương đồi

Hương phố, hương đồi

(GLO)- Thường thì khi gắn bó với một nơi quá quen thuộc, chúng ta hay mặc nhiên nghĩ rằng những gì đang hiện diện là hết sức bình thường, chẳng đáng bận tâm. Chỉ đến khi xa vắng mới thấy lòng thật chông chênh, khắc khoải.

Hương cau mùa cũ

Hương cau mùa cũ

(GLO)- Mỗi lần đi ngang qua vườn cau, lòng tôi lại xao động bởi mùi hương thanh khiết mà dịu dàng của những chùm hoa nở rộ. Hương cau không nồng nàn như hoa sữa mà thoảng nhẹ như một ký ức xa xăm, gợi nhớ những mùa cũ đã đi qua trong đời.

Hương lúa

Hương lúa

(GLO)- Tuổi thơ tôi gắn liền với cánh đồng lúa bát ngát với mùi hương lúa thơm nồng mỗi mùa vụ. Đó là hương thơm của quê hương, của những ngày tháng gắn bó với ruộng đồng, của những ký ức tuổi thơ êm đềm và tình yêu đất mẹ thiêng liêng.

Chạm miền thương nhớ

Chạm miền thương nhớ

(GLO)- Chiếc xe rẽ trái đưa chúng tôi vào con đường làng. Cánh đồng xanh giữa những vườn dừa tươi tốt dần hiện ra trước mắt. Một cảm xúc thật lạ kỳ đang dâng lên trong lòng.

Minh họa: H.T

Nơi những cánh chim trở về

(GLO)- Ngày bé, tôi thường phải ở nhà một mình. Với một đứa trẻ, điều ấy chẳng những không thú vị mà còn đáng sợ. Nếu ai đã từng xem bộ phim “Ở nhà một mình” của đạo diễn Chris Columbus sẽ thấy cậu bé Kevin phải đối diện với những hiểm nguy ra sao. 

Phụ nữ là để yêu thương

Phụ nữ là để yêu thương

(GLO)- Không phải ngẫu nhiên mà xưa nay danh xưng “phái đẹp” lại chỉ dùng khi nói về phụ nữ. Họ còn được ví như những bông hoa tươi thắm với tất cả sự nâng niu, yêu mến bởi cái đẹp tự thân không thể phủ nhận.

Tháng ba

Tháng ba

(GLO)- Tháng ba về, vùng đất Tây Nguyên lại chuyển mình trong một bản hòa ca của sắc màu và hương thơm. Đây là một trong những thời điểm đẹp và đặc biệt nhất trong năm của cao nguyên đầy nắng gió này. Cả đất trời trở nên thơ mộng hơn bao giờ hết, dễ khiến lòng người lưu luyến nhớ thương.

Hoa vàng anh nơi miền sơn cước

Hoa vàng anh nơi miền sơn cước

(GLO)- Một người bạn đã rủ tôi xuôi đường xuống Vĩnh Thạnh, Bình Định. Đây là huyện miền núi sát với huyện Kbang, Gia Lai. Mùa này, hai bên bờ suối khoác lên mình một tấm áo rực rỡ của hàng trăm cây vàng anh, nổi bật trên nền trời xanh thắm.