Phát hiện nhiều mộ cổ cư dân Sa Huỳnh 2.000 năm ở đảo Lý Sơn

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Kết thúc đợt thăm dò khảo cổ bảo tồn di tích Suối Chình, nhóm chuyên gia phát hiện nhiều mộ của cư dân văn hóa Sa Huỳnh 2.000 năm trước ở huyện đảo Lý Sơn (Quảng Ngãi).
Loại hình mộ nồi của cư dân văn hóa Sa Huỳnh phát hiện ở di tích Suối Chình, huyện đảo Lý Sơn. Ảnh: Đoàn Ngọc Khôi.
Loại hình mộ nồi của cư dân văn hóa Sa Huỳnh phát hiện ở di tích Suối Chình, huyện đảo Lý Sơn. Ảnh: Đoàn Ngọc Khôi.
Tiến sĩ Đoàn Ngọc Khôi-Phó giám đốc Bảo tàng Tổng hợp Quảng Ngãi, cho biết nhóm chuyên gia mới thăm dò phát hiện 6 mộ cổ của cư dân văn hóa Sa Huỳnh 2.000 năm trước ở huyện đảo Lý Sơn. 
"Thăm dò diện tích 10 m2 ở di tích Suối Chình, chúng tôi phát hiện mộ cổ dày đặc với 6 mộ vò, mộ nồi và mộ đất có niên đại thế kỷ I, II sau công nguyên (SCN), tương đương 2.000 năm. Các mộ cổ này đều có di cốt của cư dân văn hóa Sa Huỳnh thuở xưa", tiến sĩ Khôi nhận định.
Trước đó, khu vực khảo cổ Suối Chình ở xã An Hải (huyện đảo Lý Sơn) từng có hai cuộc khai quật vào năm 2000 và 2005 do Viện Khảo cổ phối hợp với Sở Văn hoá và Thông tin Quảng Ngãi thực hiện. Năm 2018, Bộ Văn hóa Thể thao và Du lịch tiếp tục cấp phép cho Quảng Ngãi thăm dò, khai quật và bảo tồn địa điểm khảo cổ Suối Chình gắn Công viên địa chất toàn cầu Lý Sơn - Sa Huỳnh.
Văn hóa Sa Huỳnh trên đảo Lý Sơn có nguồn gốc hình thành từ dòng chảy văn hóa Sa Huỳnh ở đất liền như Long Thạnh (huyện Đức Phổ), Bình Châu (huyện Bình Sơn) vươn ra đảo gần bờ trên Biển Đông.
 Dụng cụ bàn mài của cư dân văn hóa Sa Huỳnh được phát hiện ở di tích Suối Chình. Ảnh: Ngọc Khôi.
Dụng cụ bàn mài của cư dân văn hóa Sa Huỳnh được phát hiện ở di tích Suối Chình. Ảnh: Ngọc Khôi.
Theo vị chuyên gia này, mộ táng trong di chỉ cư trú Suối Chình gồm có các loại: Mộ vò, mộ nồi, mộ đất, đặc biệt có loại mộ nồi chôn úp nhau, các mộ chôn theo các độ sâu khác nhau. Đồ tùy táng trong các mộ là đồ trang sức hạt cườm đá, các khuyên tai, hạt cườm thủy tinh, hạt chuỗi chế tác từ vỏ tridacna (ốc tượng)...
Văn hóa Sa Huỳnh ở huyện đảo Lý Sơn gồm hai địa điểm: Xóm Ốc và Suối Chình có niên đại khoảng thế kỷ thứ V trước công nguyên (TCN) kéo dài và chấm dứt ở thế kỷ thứ II SCN. Di tích Suối Chình được phát triển từ di tích Xóm Ốc có niên đại thế kỷ I, II SCN.
Thuở xưa, Suối Chình này có nước thường xuyên, nhiều cá chình nên dân gian gọi là Suối Chình.
Bên cạnh suối, về phía đông là di chỉ cư trú của cư dân văn hóa Sa Huỳnh. Người Sa Huỳnh xưa đã biết chọn phía nam chân núi Thới Lới và gần với nguồn suối nước ngọt để sinh sống nhờ khai thác thủy sản dồi dào từ biển và nguồn rau, củ, quả từ núi.
Minh Hoàng (zing)

Có thể bạn quan tâm

Tiết mục múa “Tiếng gọi đại ngàn”. Ảnh: Thùy Dung

Thêm phong phú tiết mục để phục vụ du lịch

(GLO)-Nhằm làm phong phú thêm các tiết mục nghệ thuật truyền thống phục vụ du khách, Đoàn Ca kịch bài chòi (Nhà hát Nghệ thuật truyền thống tỉnh) đã dàn dựng hai tiết mục đặc sắc phục vụ du lịch, gồm tiết mục múa “Tiếng gọi đại ngàn” và trích đoạn ca kịch bài chòi “Nữ tướng Bùi Thị Xuân”. 

Thăm “rừng tượng” làng Kép 1

Thăm “rừng tượng” làng Kép 1

(GLO)- Tồn tại qua nhiều thế hệ, khu nhà mồ làng Kép 1 (xã Ia Ly, tỉnh Gia Lai) là một trong những điểm đến của người dân và du khách khi muốn tìm hiểu về văn hóa của đồng bào Jrai. Cũng bởi nơi này có một “rừng tượng” được tạc từ đôi bàn tay khéo léo của các nghệ nhân trong làng.

Già làng “2 giỏi” của xã Ia Phí

Già làng “2 giỏi” của xã Ia Phí

(GLO)- Ông Rơ Châm Khir (SN 1954, làng Kênh, xã Ia Phí, huyện Chư Păh, tỉnh Gia Lai) không chỉ có đôi tay tài hoa vẽ những bức tranh sơn dầu, tượng gỗ dân gian đặc sắc, mà còn là già làng uy tín được cộng đồng tin tưởng.

Phát huy sức mạnh văn hóa

Phát huy sức mạnh văn hóa

Khi các giá trị văn hóa, di sản và nghệ thuật tạo ra lợi nhuận nó không chỉ tự “nuôi sống” mình mà còn góp phần tạo thêm những nguồn lực mới, tác động tích cực đến các lĩnh vực khác của ngành công nghiệp văn hóa.

Đừng để giấc mơ Tây Nguyên ngủ yên trên đỉnh đồi

(GLO)- Người Tây Nguyên làm du lịch không chỉ bằng khu nghỉ dưỡng, mà còn bằng lòng hiếu khách và nghệ thuật kể chuyện. Vậy nên, đừng để giấc mơ Tây Nguyên ngủ yên trên đỉnh đồi mà hãy đánh thức nó bằng chính giọng nói của rừng, bằng bàn tay của bà con và bằng tình yêu với buôn làng của mình.

null