Nồng nàn hương thị

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Buổi trưa đi ngang qua ngã tư đường, tôi bỗng ngửi thấy mùi trái thị chín bói ngọt ngào.

Nơi góc đường, một người phụ nữ đội nón lá tay bồng con, trước mặt là cái mẹt tròn đựng đầy thị chín. Gió trưa lay những chiếc lá khô rơi xao xác xuống mặt đường. Một cảnh tượng đẹp đẽ như là mộng mơ, như là cổ tích, khiến tôi bất chợt nhớ về những ký ức tuổi xưa…

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa



Ngày bé thơ, mỗi lần bà nội kể chuyện Tấm Cám, đến đoạn cô Tấm xinh đẹp nương nhờ tấm thân trong trái thị vàng để rồi “Thị ơi thị rơi bị bà, bà để bà ngửi chứ bà không ăn”, trong trí óc trẻ thơ liền mường tượng ra hình ảnh trái thị thơm phức và dịu ngọt như dòng sữa mẹ hiền. Thế là tôi đòi bà ra vườn kiếm cho tôi trái thị. Bà bảo mùa này thị chưa chín, hái thị xanh thì tiếc lắm, khi nào thị chín vàng nhất định bà sẽ hái cho tôi ăn. Nghe bà nói vậy, tôi ngoan ngoãn dụi đầu vào ngực bà, cảm nhận khoảnh khắc yên bình, che chở…

Tôi không nhớ rõ đã bao nhiêu lần mình đòi bà hái thị xuống ăn. Hình như ai đã từng đi ngang qua bầu trời tuổi thơ cũng một lần khát khao được chạm vào, được nắm níu những hình ảnh ngọt ngào và huyền diệu trong câu chuyện cổ tích xa xưa. Bà bảo: “Có gì đẹp bằng cổ tích nước mình”. Cổ tích nuôi dưỡng hồn tôi, cổ tích theo tôi đến khi khôn lớn. Và, những ngày mùa thu chùng chình vắt ngang lưng trời xứ Bắc, khắp các con đường ngõ hẻm nồng nàn hương thị ngất ngây. Mùi thị chín còn chạy dọc chiều dài đất nước đưa mùi hương mát lành vào tận miền Nam xa xôi.

Cầm quả thị trên tay để từng chút, từng chút cảm nhận sao cho thật trọn vẹn hương thơm dịu dàng của trái chín-khoảnh khắc ấy hạnh phúc vô ngần. Tôi nhận ra đôi khi hạnh phúc không phải là điều gì đó quá xa xôi. Hạnh phúc có khi chỉ là lúc ta bắt gặp một hình ảnh nào đó gợi nhớ về khung trời tuổi thơ-điều mà một khi đã qua đi thì sẽ chẳng bao giờ tìm lại được.

Những tưởng tôi đã quên đi nỗi khát khao “quả thị thơm cô Tấm rất hiền” thời tấm bé. Vậy mà hôm ấy mùi thị chín lại bỗng làm tôi nhớ đến những câu thơ hồi nhỏ má dạy tôi bi bô tập đọc trong những chiều ngồi dưới giàn hoa đậu biếc trước sân nhà: “Nếu nhắm mắt trong vườn lộng gió/Sẽ được nhìn thấy các bà Tiên/Thấy chú bé đi hài bảy dặm/Quả thị thơm, cô Tấm rất hiền…” (thơ Vũ Quần Phương).  

Ngang qua ngã tư đường, mùi thị chín lại ùa về. Lòng lâng lâng một nỗi niềm xưa cũ.

 

Thị chín rồi. Cô Tấm ở nơi đâu?

Hoàng Khánh  Duy
 

Có thể bạn quan tâm

Thơ Phạm Đức Long: Mây trắng trời quê

Thơ Phạm Đức Long: Mây trắng trời quê

(GLO)- Biết bao nhiêu người đã ngã xuống, đổi máu xương cho đất nước, quê hương thanh bình. Thương xót và biết ơn, những dòng thơ của nhà thơ Phạm Đức Long cũng trở nên da diết: "Xin người hóa núi hóa sông/Ngàn năm mây trắng phiêu bồng bóng quê!"...

Ông Siu Phơ (bìa phải) thực hiện nghi lễ cúng với sự hỗ trợ của ông Rah Lan Hieo. Ảnh: Vũ Chi

Phú Thiện: Khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơtao Apui

(GLO)- Sáng 30-4, tại Khu Di tích lịch sử-văn hóa cấp quốc gia Plei Ơi (xã Ayun Hạ, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai), UBND huyện Phú Thiện khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơ tao Apui và Hội thi văn hóa thể thao các dân tộc thiểu số lần thứ XV năm 2024.
Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

(GLO)- Chúng ta đều yêu Pleiku nhưng không phải ai cũng chọn ở lại và gắn bó. Một lúc nào đó, vào chặng cuối cuộc đời, người Pleiku tha hương mới dâng đầy nỗi nhớ. Bài thơ của Lữ Hồng ngỡ là lời của một người ra đi gửi cho người ở lại, mà cũng có thể là lời của người ở lại gửi cho chính mình...

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

(GLO)- Thường thì người Nghệ hay đi làm ăn xa và họ thành đạt ở đấy. Văn nghệ sĩ lại càng thế. Là tôi nhận ra điều này từ những người bạn văn của mình, tất nhiên, vẫn có ngoại lệ hoặc có thể tôi sai.
Ban tế lễ thực hiện nghi thức cúng. Ảnh: Vũ Chi

Người dân Phú Thiện Giỗ Tổ Hùng Vương

(GLO)- Tối 18-4 (nhằm mùng 10-3 âm lịch), người dân tổ dân phố 8 (thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) tập trung đông đủ về nhà văn hóa của tổ để tổ chức lễ hội Giỗ Tổ Hùng Vương, tưởng nhớ Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước.
Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…