Ngọt thơm hương bắp

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Lúc còn nhỏ ở vùng quê nghèo khó, hương vị tôi nhớ nhất là mùi bắp luộc. Mỗi lần đi chợ về, mẹ thường mua mấy trái bắp nếp luộc làm quà cho anh em chúng tôi.

Đó cũng là niềm mong chờ khát khao của tuổi thơ khi mẹ mang con gà, mớ rau ra chợ. Một buổi chợ, sau khi bán được con gà mua ít cá biển, rồi đồng mắm, đồng muối, mẹ vẫn dành mấy đồng tiền lẻ mua vài trái bắp cho con.

Đó là những trái bắp nếp non mới vừa khô râu, còn ngậm sữa, tròn lẳn như cổ tay trẻ con, nhưng hạt thì trắng trong, nhỏ và đều từ cuống đến chỏm rốn, dẻo thơm, ngon ngậy.

Cầm trái bắp trên tay, tôi chỉ dám khẽ lẩy từng hạt, từng hạt rồi từ từ bỏ vào miệng nhỏm nhẻm nhai, sao cho hương vị đồng quê ấy thấm vào từng ngóc ngách vị giác, khứu giác… Vừa ăn, tôi vừa mong sao cho được ăn thật lâu, đừng bao giờ hết!

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Lớn lên, tôi vào Gia Lai công tác. Trong suy nghĩ của tôi khi ấy, vùng đất cao nguyên này là xứ sở của bắp. Những năm còn tự cung tự cấp, người dân các làng chuyên trồng một loại bắp nếp, quả nhỏ, hạt trắng nõn, năng suất thấp nhưng ăn tươi là món ăn vặt tuyệt hảo.

Bắp tươi vừa hái trên rẫy đem luộc hoặc nướng tại chỗ cho vị dẻo ngọt, thơm ngon nhớ đời. Những dịp về làng vào mùa bắp, tôi luôn được thỏa sức thưởng thức vị thơm thảo của đồng đất rừng đồi cao nguyên.

Những năm sau đó, phong trào trồng bắp lai cao sản phát triển rầm rộ. Tây Nguyên hình thành những cánh đồng lớn về bắp hàng hóa vào loại bậc nhất toàn quốc. Bắp lai quả to, hạt lớn màu vàng hươm, người dân vẫn gọi là bắp răng ngựa. Đây là loại hạt ngũ cốc có nhiều sinh tố tốt cho vật nuôi, trồng để làm thức ăn cho gia súc; là nguyên liệu chủ yếu để sản xuất cám tổng hợp, làm ethanol sinh học… Ngược lại, nếu dùng để ăn thì hạt rất cứng, vị lại nhạt.

Loại bắp nếp hạt nhỏ, năng suất thấp một thời bị thu hẹp dần, cứ tưởng như đến thời tuyệt chủng. Nhưng nhu cầu ăn bắp luộc, bắp nướng thì vẫn còn với nhiều người. Vậy nên, có nhu cầu tức có sản xuất. Thế là cây bắp nếp ngàn đời lại được phục tráng, nhân rộng.

Bên cạnh những điền trang bát ngát bắp lai Bioseed, VN10… là những ruộng bắp nếp mướt xanh ven sông, ven suối, ven thung lũng, cạnh giọt nước. Dịch vụ món ăn vặt từ những bắp nếp nướng dần hình thành ngay trên hè phố. Chưa kể, hạt bắp tươi lẩy ra băm nhỏ làm chả ram rán giòn hoặc nấu lẫn trong món bánh canh, món nui ăn sáng, nấu xôi…

Nhưng ngon nhất, nhớ nhất vẫn là những trái bắp non luộc cả bẹ. Những chiếc bẹ còn xanh ôm lấy trái bắp đầy hạt, cắt bớt 2 đầu cho gọn, xếp vào nồi luộc với chút muối. Thế mà dẻo mà thơm mà ngon.

Từng chiếc xe gắn máy chở đầy những bì bắp nếp luộc chiều chiều lại rong phố. Những lò than nướng bắp chập tối lại nổi lửa ở ngã ba, ngã tư gần công viên. Có người chuyên đi thu mua bắp tươi ở các làng ven đô về luộc rồi đăng lên mạng xã hội bán cho người ưa ăn vặt. Mà cây bắp nếp bây giờ đã trồng được 2-3 vụ, hầu như mùa nối mùa, quanh năm.

Giờ đã 2 thứ tóc, chiều chiều dạo phố, tôi vẫn thấy những hàng bán bắp luộc, bắp nướng. Thấy thì lại mua. Và lại nghe quanh mình dâng lên hương vị của tuổi thơ trong những ngày ngóng chờ mẹ đi chợ về.

Có thể bạn quan tâm

Chênh chao mùa về

Chênh chao mùa về

(GLO)- Những ngày này, mưa dường như đã ngừng rơi. Khoảng mênh mông bao la chờn vờn mây trắng bỗng trở thành phông nền cho bức tranh thiên nhiên vời vợi nắng. Gió cũng đã thao thiết trở mùa.

Chiếc áo ấm cũ

Chiếc áo ấm cũ

Mấy ngày nay trời trở lạnh. Mẹ lúi húi dọn tủ đồ, rồi lấy ra chiếc áo len đã cũ, phần ống tay đen nhẻm, lại còn bị bung chỉ một đoạn. Thay vì bỏ đi, mẹ vuốt ve rồi lấy kim chỉ ra khâu khâu vá vá.

Về trong tiếng gió

Về trong tiếng gió

(GLO)- Nhiều khi, tôi thấy gió thổi trống không phía sau lưng mình. Thời gian vừa thoáng như chồi biếc đã thấy lá vàng, chẳng để lại gì nhiều nhưng đủ gợi những vời vợi nhớ thương trong cuộc đời.

Vệt phố

Vệt phố

(GLO)- Nương náu phố núi hơn 40 năm ròng nhưng hình như tôi chưa kịp hiểu hết những ngõ ngách thẳm sâu trong lòng phố.

Ảnh minh hoạ. Nguồn: Internet

Thương những tàn phai

(GLO)- Giao mùa, khi làn gió mang hơi lạnh ào qua, những chiếc lá khô bứt khỏi cành rơi lả tả. Một chiếc lá rơi, một cánh hoa tàn, một buổi chiều nhạt nắng tạo nên khung cảnh tịch liêu với vẻ đẹp rất riêng. Có người bảo đó là cái đẹp của sự tàn phai.

Ảnh minh hoạ. Nguồn: Internet

Đồ cũ

(GLO)- Có lẽ thuộc tuýp người hoài cổ nên tôi thường tiếc nuối những điều thuộc về xưa cũ. Đôi khi, không hẳn là những khắc khoải mơ hồ mà ám ảnh tôi bằng cả một vùng ký ức ắp đầy nhớ thương day dứt. Một ngày bất giác chạm vào, lòng lại chênh chao nhớ người, nhớ về một thời gian khó ngày xưa.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Bữa cơm ngoài đồng

(GLO)- Tôi sinh ra từ làng, lớn lên cùng cánh đồng mỗi năm 2 vụ chính. Thuở ấu thơ, tôi và cánh đồng cùng đi qua những mùa mưa nắng, cùng đằm vị mồ hôi chát mặn của cha mẹ và niềm vui lan tỏa của những bữa cơm ngoài đồng.

“Có nỗi nhớ không mang tên”

“Có nỗi nhớ không mang tên”

(GLO)- Chiếc xe khách lướt êm trên quốc lộ 14 uốn lượn theo những hàng thông. Mặt trời đã ở phía sau lưng, hoàng hôn lộng lẫy dát vàng lên những tàng cây cao vút. Khi bước chân tôi chạm vào vùng đất đỏ bazan thì sương mù cũng vừa bảng lảng.

Cá đồng mùa lụt

Cá đồng mùa lụt

(GLO)- Ở quê tôi, gia đình nào cũng có những bộ đồ nghề đánh bắt cá, chủ yếu là tự làm bằng tre nứa như: nơm, đó, lờ, ống lươn, rớ, đăng, cần câu, chà (chà di)… Ngay từ nhỏ, tôi đã được cha và chú dạy cách đan một số dụng cụ đánh bắt cá nước ngọt.

“Mưa trên biển vắng”

Mưa trên biển vắng

(GLO)- Tôi biết mình mãi là người của núi, nhưng thi thoảng trong giấc mơ mùa hạ, tôi lại nghe tiếng sóng vỗ nhòa vào mỏm đá xa xưa. Như thể tự kiếp nào, tôi đã bỏ quên ở biển thứ gì đó thẫm xanh, để bây giờ, không thể khác hơn, tôi luôn bị xâm chiếm bởi một nỗi nhớ biển.
Hiên nhà nhớ mẹ

Hiên nhà nhớ mẹ

(GLO)- Lúc còn nhỏ, mẹ dạy tôi biết yêu sự tinh khôi của buổi sáng, bố dạy tôi thấm thía từng chiều. Và có lẽ tâm hồn tôi đã đầy ắp những cảm xúc từ thuở ấy.
Trăng ngọc ngà

Trăng ngọc ngà

Non đêm, mấy người đàn ông trung niên trong xóm tụ lại trước sân nhà Minh, chơi cờ giết thời gian, ca hát góp vài tiếng lao xao chờ đón trăng lên. Trong đám người lao xao đó có vợ chồng Thụy.
Mây ngũ sắc…

Mây ngũ sắc…

Bà ơi bà! Giá mà bà cháu mình được ngồi đung đưa trên vầng trăng lưỡi liềm kia thì vui phải biết. Hai bà cháu mình ngắm mây bay luồn qua những kẽ ngón chân. Thò tay xuống nhón mây chỗ này thả ra chỗ kia. Nặn lại mấy vầng mây hình thù xấu xí kia thành hình bông hoa, con cún.
Lời sóng vỗ

Lời sóng vỗ

(GLO)- Biển trong mắt người gắn mình với xứ núi hơn 40 năm luôn là một điều bí ẩn. Có lẽ vì thế nên những lần đắn đo lựa chọn điểm đến cho những kỳ nghỉ ngắn hoặc dài ngày, nơi có biển vẫn luôn là ưu tiên.
Nhớ những mùa vàng

Nhớ những mùa vàng

(GLO)- Những mùa lúa vàng trĩu bông thơm mùi rơm rạ là hình ảnh đã ăn sâu vào ký ức bao thế hệ người Việt, đặc biệt là những người lớn lên ở thôn quê.
Thơm thảo mùa thu

Thơm thảo mùa thu

(GLO)- Một buổi chiều thu, giữa người xe phố phường giăng mắc, tôi chợt thấy bên vỉa hè một chị hàng rong lặng lẽ bày ra những quả hồng. Những quả hồng chín ửng căng bóng, màu cam đỏ pha chút thẫm xanh dịu mắt được xếp vào chiếc mẹt tre.
Cơn bão đi qua

Cơn bão đi qua

Bão đi qua, ta thêm yêu thương, biết sẻ chia hơn với những mảnh đời khốn khó. Bão tan, ta bắt đầu lại từ những mầm xanh hy vọng...