Nếp nhăn của mẹ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Từ lúc còn nhỏ, tôi đã quen với hình ảnh của mẹ-một người phụ nữ cần mẫn, tảo tần từ sáng đến tối. Mẹ như bông lúa chín, dẻo dai trước nắng mưa nhưng vẫn mang trên mình những dấu ấn của thời gian. 

Có lúc, tôi tự hỏi: Tại sao những người phụ nữ như mẹ lại chấp nhận gánh vác hết những khổ cực trên đôi vai gầy của mình?

Và câu trả lời đến vào lúc tôi bắt đầu nhận ra những nếp nhăn nơi khóe mắt mẹ. Những nếp nhăn ấy không chỉ đơn thuần là dấu hiệu của tuổi tác mà là dấu vết của cả một hành trình đầy gian khó. Đó là kết quả của những đêm dài không ngủ, những ngày vất vả lo toan chuyện nhà cửa, con cái, những nỗi lo âu về cuộc sống hàng ngày. Mỗi nếp nhăn chứa đựng một câu chuyện, một ký ức mà mẹ đã âm thầm cất giữ trong lòng.

Khi còn trẻ, tôi thường vô tâm trước những dấu hiệu của tuổi già. Tôi chỉ thấy mẹ vẫn khỏe mạnh, vẫn chăm chỉ làm việc, vẫn cười vui với con cháu. Nhưng dần dần, tôi nhận ra, bên dưới vỏ bọc mạnh mẽ ấy, mẹ đã dần yếu đi. Giờ đây, những nếp nhăn đã trở thành một phần không thể giấu trên khuôn mặt mẹ.

Tôi bắt đầu chú ý hơn đến mẹ, lặng lẽ quan sát cách mẹ lật giở từng trang sách cũ hay cách đôi bàn tay đã gầy gò, chai sạn của mẹ nhẹ nhàng xếp từng chiếc áo cho tôi. Những nếp nhăn của mẹ không chỉ là dấu ấn của thời gian mà còn là biểu hiện của tình thương vô bờ bến.

Mẹ không bao giờ than phiền, không bao giờ yêu cầu bất cứ điều gì từ tôi. Mẹ chỉ cần nhìn thấy tôi hạnh phúc, biết tôi vẫn an toàn là đủ. Có lẽ tình thương của mẹ giống như dòng sông âm thầm chảy, dịu dàng và kiên định, luôn ở đó nhưng lại không bao giờ thể hiện một cách quá rõ ràng.

nep-nhan-cua-me1111.jpg
Minh họa: HUYỀN TRANG

Tôi còn nhớ rõ những ngày mùa đông lạnh giá, mẹ ngồi cả đêm bên bếp lửa để nấu cháo đậu đỏ. Từng bát cháo mẹ bưng ra không chỉ đơn giản là món ăn mà còn là cả tấm lòng và sự tận tâm. Mỗi lần thấy mẹ thức khuya dậy sớm, tôi đều cảm thấy nhói lòng nhưng lúc đó, tôi còn quá nhỏ để hiểu hết những gì mẹ đã trải qua. Chỉ đến khi lớn lên, đối mặt với cuộc sống của riêng mình, tôi mới dần thấm thía những điều ấy.

Với tôi, những nếp nhăn là dấu hiệu của một cuộc đời đầy ý nghĩa và yêu thương. Mẹ đã sống một cuộc đời không bao giờ ngừng nghỉ, với đầy thử thách và khó khăn, song vẫn giữ cho mình một tâm hồn bình an, dịu dàng.

Những nếp nhăn ấy như những đường nét khắc họa nên một bức chân dung về người phụ nữ tuyệt vời mà tôi may mắn được bà sinh ra trên cuộc đời. Và giờ, khi đã trưởng thành, mỗi lần nhìn thấy những nếp nhăn trên khuôn mặt mẹ, tôi không còn cảm thấy buồn hay lo lắng nữa, thay vào đó là sự tự hào và biết ơn.

Tôi nhận ra rằng, những nếp nhăn của mẹ chính là tấm gương phản chiếu cuộc đời tôi. Những nếp nhăn ấy góp phần nuôi dưỡng tôi lớn lên, trưởng thành và mạnh mẽ bước trên con đường phát triển của riêng mình. Và tôi biết, dù có đi xa đến đâu, mẹ và những nếp nhăn sẽ luôn là điểm tựa vững chắc, là nơi tôi có thể tìm về trong bất cứ hoàn cảnh nào.

Tôi thương mẹ và thương cả những nếp nhăn đầy tình yêu ấy!

Có thể bạn quan tâm

Minh họa: Huyền Trang

Nắng đượm thềm xuân

(GLO)- Trời nhè nhẹ dần ấm lên theo bước đi chầm chậm của mùa xuân. Ai cũng có cảm giác ngày tháng thênh thênh dài rộng hẳn ra, dù mỗi ngày vẫn chừng ấy giờ đồng hồ.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Hoa trang đỏ

(GLO)- Mỗi dịp 8-3 hay 20-10, khi thấy người thân, bạn bè gửi những bó hoa tươi thắm tới người phụ nữ mà họ yêu quý, lòng tôi lại bùi ngùi nhớ mẹ. Mẹ đã rời xa tôi gần 20 năm. Còn tôi lại chưa một lần tặng hoa cho mẹ.

Chạm miền thương nhớ

Chạm miền thương nhớ

(GLO)- Chiếc xe rẽ trái đưa chúng tôi vào con đường làng. Cánh đồng xanh giữa những vườn dừa tươi tốt dần hiện ra trước mắt. Một cảm xúc thật lạ kỳ đang dâng lên trong lòng.

Minh họa: H.T

Nơi những cánh chim trở về

(GLO)- Ngày bé, tôi thường phải ở nhà một mình. Với một đứa trẻ, điều ấy chẳng những không thú vị mà còn đáng sợ. Nếu ai đã từng xem bộ phim “Ở nhà một mình” của đạo diễn Chris Columbus sẽ thấy cậu bé Kevin phải đối diện với những hiểm nguy ra sao. 

Phụ nữ là để yêu thương

Phụ nữ là để yêu thương

(GLO)- Không phải ngẫu nhiên mà xưa nay danh xưng “phái đẹp” lại chỉ dùng khi nói về phụ nữ. Họ còn được ví như những bông hoa tươi thắm với tất cả sự nâng niu, yêu mến bởi cái đẹp tự thân không thể phủ nhận.

Tháng ba

Tháng ba

(GLO)- Tháng ba về, vùng đất Tây Nguyên lại chuyển mình trong một bản hòa ca của sắc màu và hương thơm. Đây là một trong những thời điểm đẹp và đặc biệt nhất trong năm của cao nguyên đầy nắng gió này. Cả đất trời trở nên thơ mộng hơn bao giờ hết, dễ khiến lòng người lưu luyến nhớ thương.

Hoa vàng anh nơi miền sơn cước

Hoa vàng anh nơi miền sơn cước

(GLO)- Một người bạn đã rủ tôi xuôi đường xuống Vĩnh Thạnh, Bình Định. Đây là huyện miền núi sát với huyện Kbang, Gia Lai. Mùa này, hai bên bờ suối khoác lên mình một tấm áo rực rỡ của hàng trăm cây vàng anh, nổi bật trên nền trời xanh thắm.

Minh họa: Huyền Trang

Mùa xanh vào giêng hai

(GLO)- Như một câu thơ bất chợt ngân lên, rồi líu ríu theo chúng tôi suốt cả chặng hành trình, khi mùa xuân đang ở độ thật đầy đặn, thật viên mãn: Mùa xanh vào giêng hai.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Vấn vít tơ hồng

(GLO)- Một chiều, khi chở con gái đi dạo, tôi bần thần dừng lại trước một bờ giậu thấp vàng ruộm dây tơ hồng. Con gái tôi thích thú ồ lên khi thấy loài dây leo lạ. Nghe tôi nói tên, con còn thắc mắc vì sao dây leo chỉ có màu vàng, hoa thành chùm trắng mà lại gọi là dây tơ hồng.

Tản mạn chuyện tình yêu

Tản mạn chuyện tình yêu

(GLO)- Trong một giờ học liên quan đến nội dung giáo dục giới tính, sau nhiều vấn đề được nêu ra thảo luận khá sôi nổi, tôi đặt câu hỏi thăm dò thử xem các em học sinh suy nghĩ thế nào về tình yêu ở tuổi học trò. Lớp học ngay lập tức được chia thành 2 nhóm với các ý kiến trái chiều.

Thanh âm quê nhà

Thanh âm quê nhà

(GLO)- Sinh ra vào những năm đầu thập niên 70 của thế kỷ XX, tuổi thơ tôi gắn liền với những cánh đồng lúa xanh mướt, con đường làng quanh co và những ngôi nhà tranh đơn sơ mộc mạc. Quê nhà dẫu còn nghèo khó nhưng lại chứa đựng biết bao kỷ niệm đẹp đẽ, khó quên.

Giấc mơ xanh

Giấc mơ xanh

(GLO)- Mùa xuân có muôn vàn con đường mở ra trước mắt. Mới hôm nào giá rét đẩy ta đến bờ sông sụt lở, thấy bi quan, lo lắng thì giờ đây, mùa xuân như bến mơ, có con đò sẵn đợi.

Mùa đót

Mùa đót

(GLO)- Mỗi khi trời đất được sưởi ấm dần từ những tia nắng mùa xuân, cây lá bên đường xanh non nảy lộc, hoa tươi thắm sắc, tôi lại bâng khuâng nhớ về những điều gần gụi. Thoáng thấy dáng má cặm cụi bên hiên ngồi tết lại cây chổi đót đã bung ra những lạt mây, tôi chợt nhớ về những mùa đót cũ.

Tác giả cùng người thân tại ngã ba biên. Ảnh: N.T.D

Tháng 2 nơi ngã ba biên

(GLO)- Khi vị Tết đã thấm đẫm trong từng câu chuyện, khi mùa xuân cạn nốt chén rượu đầy thì trên những nẻo biên cương, đất trời khoác lên mình tấm áo mới, rực rỡ và căng tràn nhựa sống.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Cỏ mùa xuân

(GLO)- Tôi đi cùng chiều trên cánh đồng tươi xanh và mềm mượt cỏ. Bàn chân, ánh mắt và cả tâm hồn đều chạm vào sắc màu của loài cỏ biếc. Tôi nghiêng xuống thật gần, nghe mùa thức dậy căng đầy và xôn xao niềm nhớ.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Góc bếp, hiên nhà

(GLO)- Góc bếp, hiên nhà có lẽ là nơi yêu thương chăm chút nhất thuộc về người phụ nữ của gia đình. Mà thực ra, có người phụ nữ nào là không thuộc về gia đình, dù ít hay nhiều, dù hiện đại hay truyền thống.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Nét chữ đầu xuân

(GLO)- Sau chuỗi ngày đông giá lạnh, tia nắng ấm áp mùa xuân đánh thức tất thảy những nụ mầm. Luồng sinh khí mới thổi qua như một cuộc chuyển giao âm thầm mà mãnh liệt. Một vòng tuần hoàn lại bắt đầu cho những ước mong.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Vấn vít trầu cau

(GLO)- Mỗi dịp trong nhà có việc trọng, soạn mâm cỗ cúng, bao giờ cha cũng nhắc chị em chúng tôi chuẩn bị một lễ trầu cau. Nhà tôi ở phố, dù đất đai không rộng nhưng luôn trồng một cây cau và thả mấy dây trầu dưới gốc cho chúng vấn vít leo lên thân cau.