Nao nao tháng chạp

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Dù đủ đầy hay túng thiếu thì tháng chạp vẫn rộn ràng, vẫn khiến lòng có cảm giác nao nao. Khi làm mẹ, đã thấm thía bộn bề tháng chạp mới thấy thương mẹ hơn.

Tháng chạp rất đặc biệt. Nó là tháng cuối cùng trong quỹ thời gian dằng dặc 12 tháng. Cũng không biết tự bao giờ, tôi đã có ý so sánh, dù hơi… khập khiễng, tháng chạp giống đứa con út trong gia đình. Cũng không biết tại sao, không biết ý nghĩ này có sai không nhưng tôi thấy thú vị, mỗi khi nghĩ về tháng chạp, tôi liên tưởng ngay đến hình ảnh mẹ thường xoa đầu em út xuýt xoa "được út nhờ, thua út chịu", rồi thấy tháng chạp cũng na ná vậy. Tháng chạp trọn vẹn, viên mãn khi những tháng trước công việc thuận buồm xuôi gió, gia sự bình yên. Và ngược lại, tháng chạp chật vật, lúng túng khi những tháng anh chị mọi sự không được gọn gàng, suôn sẻ. Nhưng có một điều chắc chắn, dù đủ đầy hay túng thiếu thì tháng chạp vẫn rộn ràng, vẫn khiến lòng có cảm giác nao nao.
 

 Minh họa: HOÀNG ĐẶNG
Minh họa: HOÀNG ĐẶNG


Luôn là như vậy, không rộn ràng nao nao không phải tháng chạp. Mỗi độ tuổi sẽ "nao nao" một kiểu. Người lớn không nôn nao mong Tết nhưng tâm lý vẫn muốn mọi thứ phải thật tươm tất trước khi cánh cửa năm cũ khép lại. Vì như thế nên ai cũng khẩn trương, sự khẩn trương dù thầm lặng đó vẫn là một biểu hiện của "nao nao tháng chạp".

Nhưng dễ nhận ra nhất là trẻ nhỏ, đầu trên xóm dưới, giữa sân trường, ở đâu cũng rộn ràng sôi nổi, đứa trẻ nào cũng nao nao gọi Tết.

Tháng chạp, ưu tiên số 1 của trẻ nhỏ là quần áo mới. Cá là không chỉ tôi mà trẻ con trong xóm đứa nào cũng vậy. Ríu ra ríu rít theo mẹ ra chợ lựa vải, chọn màu và hí hửng khi được dẫn đến cô thợ may. Đứng để lấy số đo mà sung sướng quá, ưỡn ngực hóp bụng để bị chị thợ may đập một phát vào mông bảo: "Đứng cho thẳng thớm lại coi!". Tháng chạp nao nao niềm vui áo mới. Vui cực kỳ, cứ trông ngóng để được hít thật sâu, thật mạnh mùi vải mới. Phấn chấn cười toe khi được ướm thử đồ mới và cứ hai ba bữa lại nao nao lén mẹ mở tủ thăm chừng. Nghĩ mắc cười, bộ đồ, dù biết chắc đang móc trong tủ nhưng cứ lén dòm, chị Hai trêu: "Cứ mở tủ miết, ăn trộm thấy coi chừng nó cuỗm mất á". Tôi cười bẽn lẽn. Hổng canh sao được. Đợi mãi đến Tết mới có bộ đồ mới mà.

Không chỉ đồ mới, mọi thứ của tháng chạp đều dễ dàng cho cảm giác nao nao. Nhìn những hàng gừng xanh mượt, nghĩ đến mùi thơm vừa ngọt vừa cay của chảo mứt gừng đang bắc trên lò than lại thấy bồn chồn. Không nén được sự nao nao, lật đật chạy vô nhà hỏi "Mẹ ơi, chừng nào nhà mình làm mứt gừng?". Chưa hết, mỗi buổi học về, đi ngang vườn hoa nhà cô Bốn, quan sát những cây hoa rồi nôn nao, cứ sợ hoa nở trật Tết nên đếm lay ơn đã được mấy lá. Tóm lại, tháng chạp, sự rộn ràng đã ở cảnh giới đỉnh điểm, nhìn góc nào cũng thấy chậm lụt rồi lòng dạ nao nao, trong đầu luôn có ý niệm chỉ sợ không kịp Tết…

Tháng chạp, dù năm đó mùa màng yên ổn hay thất bát thì cảm giác nao nao vẫn hiện diện trên gương mặt mỗi người tôi gặp, đặc biệt đọng nhiều trên những khuôn mặt trẻ thơ. Vậy đấy, đứa trẻ nào cũng nao nao ngóng Tết để khi tới tuổi làm mẹ, khi đã thấm thía bộn bề tháng chạp mới thấy thương mẹ hơn.

Theo Nguyễn Thị Bích Nhàn (NLĐO)

 

Có thể bạn quan tâm

Nhà thơ Đào Đức Tuấn (thứ 2 từ phải sang) khẳng định người nghệ sĩ cần hun đúc tinh thần lao động sáng tạo phù hợp với thời kỳ mới. Ảnh: Lam Nguyên

“Trái ngọt” từ một trại sáng tác

(GLO)- Sau 1 tuần tổ chức đi thực tế và dành thời gian cho trại viên tự do sáng tạo, Trại sáng tác Văn học nghệ thuật (VHNT) năm 2025 tại cao nguyên Gia Lai bế mạc ngày 3-11. Từ đây, nhiều cảm xúc đẹp đẽ được chắt lọc và gửi trao qua từng tác phẩm.

Âm thanh đàn T’rưng gắn bó với tuổi thơ của em H’Thương. Ảnh: Ngọc Duy

Khi tiếng đàn nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ

(GLO)- Hiện có một số nơi tại phố núi Gia Lai dạy đàn tranh, đàn t’rưng, piano, guitar… thu hút nhiều học sinh các cấp. Mỗi buổi học không chỉ giúp các em rèn luyện tính kiên trì, khơi dậy năng khiếu, mà còn vun đắp tình yêu âm nhạc, sự trong trẻo của tâm hồn.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Niềm vui của nghệ nhân Thui và cô gái trẻ Hyăo khi được tham gia biểu diễn ở thủ đô, đồng thời giao lưu với các dân tộc anh em. Ảnh: Lam Nguyên

“Hoa của núi” tỏa sắc tại Hà Nội

(GLO)- Như những bông hoa rừng mộc mạc mà đậm hương sắc, 25 nghệ nhân Bahnar làng Kon Măh (xã Ia Khươl, tỉnh Gia Lai) góp mặt tại chuỗi hoạt động tháng 10 với chủ đề “Em là hoa của núi” diễn ra tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam, nơi hội tụ vẻ đẹp và tình đoàn kết các dân tộc anh em.

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

(GLO)- Chào mừng thành công của Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030, tối ngày 4-10, tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình nghệ thuật đặc biệt với chủ đề “Sắt son niềm tin theo Đảng” tại Quảng trường Nguyễn Tất Thành (phường Quy Nhơn).

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

(GLO)- Tôi mượn câu thơ “Ung dung thanh thản giữa mây trời” trong bài mở đầu tập “Vân không” để giới thiệu tập thơ mới của Ngô Thanh Vân. “Vân không” ghi dấu sự trở lại của nữ thi sĩ sau 8 năm chị không xuất bản cuốn sách nào về thơ.

null