Mùa hoa về trên tay

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam
Cô bạn thân đang gặp chuyện buồn rủ đi Cần Giờ. Vùng xanh mênh mông ấy luôn là nơi chúng tôi tìm về khi lòng muốn lắng lại.

Cách trên dưới 50km thôi, màu xanh những cánh rừng đầy sức sống đủ để xoa dịu những cơn sóng động trong lòng. Mà nơi tưởng như màu xanh là thứ duy nhất ấn tượng, mùa này lạ thay những sắc hoa bé nhỏ lại khiến người ta luyến lưu chi lạ. Có đóa phượng vô tư không kể xuân hay hè, nở vội, bừng lên sắc đỏ trên cành. Những vòm hoa điệp xôn xao đang mùa rụng cánh. Chính xác thì hoa điệp không rụng cánh, cả đài hoa khô nhựa đáp xuống như một nàng vũ nữ áo vàng lộng lẫy nhảy dù trên cỏ, trên đường, mang theo hương hoa vừa kín đáo vừa kiêu hãnh. Thơm và tươi đến xót xa, kể cả khi đã rụng về cội…

Về Cần Giờ, tôi thường chạy xe vào đường Duyên Hải, ngồi lại bên quán cóc gần cổng Trường Tiểu học Long Thạnh. Hai gốc điệp cổ thụ già bao năm ở đó, đang bừng lên sắc hoa cuối mùa. Cuối chiều, nắng vàng như thu gọn hết vào cả trên hai vòm cây, lung linh, lao xao quyện hòa cùng tiếng chim. Ngồi trong không gian ấy, nhất định ai đó cũng sẽ như tôi, ước giá có thể hiểu tiếng hoa lá, tiếng chim để nghe được những lời tươi vui, hồn nhiên bên mình.

Bà bán nước kể bao chuyện gần, chuyện xa, mời khách thêm miếng xoài cát Hòa Lộc trồng trên đất Cần Giờ, khoe thứ xoài chín muồi, ngọt lịm, thơm nức mũi với vẻ tự hào về vùng “đất lạ hóa quê hương”. Câu chuyện của bà khiến chúng tôi thương thêm những khu vườn nhỏ kề nhau, con đường nhỏ chạy dài ven biển, thấy những chùm hoa xoài nở muộn chen bên những chùm quả sai trĩu cũng đẹp hơn trong mắt.

* * *

Những sáng đi làm thật sớm, lúc thành phố chưa nhiều khói bụi, tôi thường nhận ra mùi hương nồng thơm dịu lướt qua cánh mũi. Là hương hoa dầu đấy thôi. Bông hoa bé xíu như sao bay nhẹ nhàng ngang mắt. Mùa này, những cơn gió sáng mai mát lành cũng trở thành quà tặng với người dân phố thị khi buổi trưa ra đường có khi nóng tựa chảo rang. Hoa dầu ấy, phải thật để ý mới nhận ra, vì chúng bé xíu, kín đáo tựa như hương sắc sinh ra là để hòa vào sắc trời làm một. Tôi ở thành phố nhiều năm, qua bao mùa trái dầu xoay mới bất ngờ nhận ra có mùa hoa dầu đáng yêu đến vậy, đến và đi rất khẽ, rất nhanh bên phố.

Mùa này, thời tiết khô, nóng, người có khi ngán ngại ra đường, nhưng hoa giấy, hoa kèn hồng, muồng hoàng yến… lại đang là mùa rộn ràng tận hiến. Những mùa hoa này đẹp nhất khi mai, cúc, đào trong nhà đã tàn, xuân chín. Dường như có hẹn với tháng ba, tôi thường chạy xe ngang cầu Calmette nhìn về phía đại lộ Võ Văn Kiệt hoặc ra đường Điện Biên Phủ ngắm kèn hồng. Mỗi lần qua quận 2, đưa con đi học, lại nấn ná vòng quanh những con đường còn thưa người, ngắm cây muồng hoa vàng trước cửa nhà người lạ nào đó đang bừng lên sáng rỡ. Hoặc về lại nhà cũ bên kênh Tẻ, ven đường Trần Xuân Soạn, ngắm những đóa muồng hoàng yến đong đưa bên thuyền, bên nước. Những mùa hoa tháng ba trong thành phố, không hiểu từ lúc nào thành vệt nhớ trong tôi.

Có hôm, tôi dừng lại mua chuối bên dòng kênh Tẻ, nơi những chiếc thuyền rời miền Tây xuôi dòng nước vẫn neo lại bao năm phố thị, ngẩn ngơ ngắm những chùm muồng vàng la đà như nhún nhảy theo gió. Anh chồng không còn trẻ, da đen cháy, có nụ cười thật tươi, ngắt nhành hoa muồng vàng ngang tầm mắt cắm vào chiếc bình tự chế từ vỏ chai nước để ngay bên cạnh những chuối, mít tặng chị vợ. Chị vợ đáp lại bằng nụ cười tươi, trán lấm tấm mồ hôi. Nhành hoa tháng ba không phải hoa hồng, là một nhành hoa ven đường thôi nhưng cũng đẹp xiết bao.

Nhành hoa và chiếc bình hoa tự chế ấy khiến tôi nhớ đến chiếc bình tương tự bên ô cửa sổ nhà mình ngày bé. Cũng là tháng ba, nhành hoa dại hái ở vệ đường mang về cắm tặng mẹ. Có năm còn có hẳn hoa tháng ba rất độc đáo - một nhành hoa gạo đỏ thắm treo cao tít trên cành, không hiểu bằng cách nào đó, cậu bạn hàng xóm vẫn có thể hái được để tặng cô bạn thân. Lớn hơn một chút, biết nhận hoa từ bạn khác giới tặng, nhưng mỗi độ tháng ba về, lại không nghĩ rằng cần tặng hoa cho mẹ. Mẹ tôi mất khá sớm, để cứ đến những ngày kỷ niệm dành cho mẹ, cho con, khi đã biết nghĩ nhiều hơn, đôi lúc lại chạm vào vùng tiếc nhớ khôn nguôi.

* * *

Tháng ba, đi khắp mọi nẻo đường thành phố đều dễ dàng gặp hoa. Hoa trên cành, hoa trên tay. Cô gái đi đường ôm bó hoa ngồi sau lưng cậu bạn. Những cô bé, cậu bé đến trường tay cầm đóa hoa thắm tươi tặng cô và những tấm thiệp hoa xinh xinh còn lem mực màu tự vẽ mang về tặng mẹ. Con gái tôi mười tuổi, trong chiếc hộp kỷ niệm của hai mẹ con có gần chục bức tranh hoa con vẽ. Từ khi còn là những đóa hoa vụng về cô cầm tay tập vẽ ở lớp mầm lớp chồi, cho đến những đóa hoa đủ màu sắc, kiểu dáng hiện giờ con có thể tự vẽ khá đẹp tặng mẹ mỗi tháng ba về.

Thành phố bỗng đẹp xinh chi lạ trong những ngày áo dài tung bay, hoa về trên tay vì có một ngày dành cho một nửa (vô cùng quan trọng) của thế giới.

Có thể bạn quan tâm

Sắc màu tháng ba

Sắc màu tháng ba

(GLO)- Dấu chân thời gian đang chạm dần vào vạch cuối của mùa xuân để chào đón mùa hạ. Khoảnh khắc nhấn nhá này rắc lên thiên nhiên những mảng màu sống động đầy mê hoặc trong sắc màu tháng ba.
Ông Kpuih Jol-“Cầu nối” văn hóa truyền thống của làng Hle Ngol

Ông Kpuih Jol-“Cầu nối” văn hóa truyền thống của làng Hle Ngol

(GLO)- Già làng Kpuih Jol được nhiều thế hệ người làng Hle Ngol (xã Ia Tôr, huyện Chư Prông, tỉnh Gia Lai) yêu mến bởi ông như “cầu nối” mạch nguồn văn hóa truyền thống của người Jrai. GJol không ngừng nỗ lực gìn giữ, bảo tồn để các giá trị truyền thống ngày càng phong phú, sinh động.
Mắt quê

Mắt quê

Người ta bước chân ra phố tính chuyện đi xe nào hay mở ứng dụng đặt xe, nhưng dân miệt sông nước thì quen với chiếc ghe, chiếc xuồng hay phi thẳng vỏ lãi (phương tiện di chuyển trên sông, thường làm bằng vật liệu composite) mà đi chợ cho kịp buổi sớm mơi.
Quê hương bên những ngọn đồi

Quê hương bên những ngọn đồi

(GLO)- Năm 2014, sau khoảng thời gian trở về từ giảng đường đại học mà chưa tìm được việc, tôi quyết định vào TP. Hồ Chí Minh. Xe lăn bánh, đêm thật dài, tôi kéo rèm nhìn ra bóng tối trôi bên đường, nghĩ mông lung về những gì đang chờ mình khi xe dừng ở Bến xe Miền Đông mà tự nhiên trống trải.

Con ngồi đợi mẹ bên thềm

Con ngồi đợi mẹ bên thềm

Ý niệm về không gian cư trú trong đời sống dân gian thường gắn kết với những bài học về luân thường đạo lý. Bắt đầu từ ca dao, tục ngữ, cái ngạch cửa thềm nhà bỗng ý vị với rất nhiều nhắn nhủ...
Sắc màu hy vọng

Sắc màu hy vọng

(GLO)- Mùa xuân đến, đất trời như được mặc chiếc áo mới với cây cối xanh tươi, đâm chồi nảy lộc, muôn hoa khoe sắc. Mùa xuân cũng là lúc những hy vọng được ươm mầm để người ta tin vào điều tốt đẹp sẽ đến trong năm mới.

Lối cỏ hoa

Lối cỏ hoa

(GLO)- Mùa xuân bao giờ cũng dành cho mình một lối cỏ hoa. Tôi nhận ra điều ấy khi tóc đã bạc, chân đã bước qua nhiều miền đất xa xôi. Đi từ ngõ nhà mình ra thấy con đường bụi bặm hôm nào bỗng hào hứng đón nhận bước chân ta bằng muôn thứ hoa cỏ mà có hỏi mãi cũng chẳng thể nào biết hết tên.

Nhớ mẹ

Nhớ mẹ

(GLO)- Không hiểu sao khi bước vào tháng Giêng, tôi lại thường nghĩ về mẹ. Tháng Giêng như một cánh cửa khép lại năm cũ và bước sang năm mới với bao ước vọng, bao khấp khởi mừng vui.

Hương vị rau cần

Hương vị rau cần

(GLO)- Những người con xa xứ như tôi, mỗi lần nhớ về quê hương không thể không nhớ về Tết quê. Nỗi nhớ ấy như sâu hơn, đằm hơn, chất chứa tầng tầng lớp lớp còn bởi hương vị riêng của thứ rau quê kiểng mà cứ làm vương vấn thêm nỗi lòng của những đứa con xa nhà.

Sống chậm cùng những vòng xe

Sống chậm cùng những vòng xe

Trong cái nhộn nhịp, tất bật của phố phường khi tết đã qua, guồng quay cuộc sống trở lại thường nhật, đâu đó giữa Sài Gòn, chúng ta vẫn cảm nhận được cái bình dị, chậm rãi khi rong ruổi trên những chiếc xe đạp, dẫu đôi khi áo đã ướt đẫm mồ hôi.
Ngọt ngào hương sắc hoa cà phê

Ngọt ngào hương sắc hoa cà phê

(GLO)- Tây Nguyên đang giữa mùa khô. Những ngày này, nắng vàng ươm đầy trời. Và gió thổi vào nắng, vào cỏ, vào cây trên mọi nẻo đường. Sau mấy ngày nghỉ Tết, bà con nông dân bắt đầu lên rẫy tưới nước cho vườn cây cà phê vừa qua đợt thu hái.

Thuyền hoa

Thuyền hoa

"Cứ mỗi lần hoa mai vàng trước ngõ..." là mỗi lần tôi lại nao nao với những kỷ niệm của mùa xuân và ngày tết. Con người ta thật lạ, xuân năm nào cũng đến, mỗi năm đều đặn vào dịp cố định, vậy mà cái cảm giác chộn rộn mong chờ vẫn cứ háo hức như là tươi mới.
Hồi sinh những nhành hoa

Hồi sinh những nhành hoa

(GLO)- Năm nào cũng vậy, sau Tết Nguyên đán ít ngày, mấy người bạn của tôi lại dành thời gian dạo quanh phố phường hay lang thang trong hầu hết các con hẻm để gom những cành đào đã trưng hoặc những chậu cúc hoa tàn ở bên lề đường.

Ra Giêng…

Ra Giêng…

(GLO)- Ông bà ta khi xưa dù làm lụng vất vả quanh năm, ngày thường có thể “cơm dưa muối” chưa no bụng, nhưng 3 ngày Tết phải đủ đầy. Vậy nên mới có đôi câu đối: “Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ/Cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh”.