Miền Trung, Tây Nguyên: Hắt hiu "vàng trắng"

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Nếu hơn 10 năm trước, nhiều người được chứng kiến khí thế hừng hực trồng cao su dọc dải miền Trung và Tây Nguyên thì nay, loại cây công nghiệp này đang rơi vào cảnh hắt hiu.
 
Những cánh rừng cao su tại tỉnh Quảng Nam đang dần trở nên trơ trọi và hiu hắt.
Diện tích teo tóp dần
Không khó để cảm nhận được sự hiu hắt trên những cánh rừng cao su nếu có dịp đi trên tuyến đường mòn Hồ Chí Minh qua các địa phương có cây cao su hiện diện như Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên Huế, Quảng Nam, Quảng Ngãi và ngược lên các tỉnh Kon Tum, Gia Lai…
Cánh rừng cao su ở xã Trà Nú (Bắc Trà My, Quảng Nam) hơn 5 năm tuổi đang giai đoạn kiến thiết cơ bản, nhưng không khí buồn hiu hắt, vắng lao động. Chẳng một bóng người, chỉ thấy cây gỗ chắn ngang con đường dẫn vào rừng cao su.
Từng là công nhân của Nông trường Cao su Bắc Trà My, nhưng đã bỏ việc, ông Nguyễn Văn, đồng bào dân tộc Co tại thôn 2 (xã Trà Nú) cho biết, năm 2013 - 2014, khi cao su bắt đầu bén rễ, không khí làm đất, tưới cây, dọn cỏ luôn rộn rã cả một góc rừng.
Nhiều nhóm hộ tranh nhau nhận khoán, chăm sóc cây bởi được trả tiền công kha khá. Thế nhưng, vài năm nay, khi giá “vàng trắng” tụt dốc không phanh, doanh nghiệp buộc phải cắt giảm chi phí đầu tư, kéo theo giá nhân công thua xa các việc làm phổ thông khác, nên đồng bào Co lần lượt rời nông trường.
Ông Hồ Văn Tùng (thôn 5, xã Trà Tân, Bắc Trà My) bộc bạch: “Thực hiện chủ trương chung của địa phương, từ năm 2012, người dân đã thỏa thuận với doanh nghiệp về quyền lợi ăn chia khi khai thác mủ cao su thiên nhiên. Phần lớn diện tích đất trồng cao su trước đây là nương rẫy, đất đồi trồng rừng của người dân. Sở dĩ, đồng bào mạnh dạn góp đất vì tin vào những lời hứa của doanh nghiệp là sẽ sử dụng lao động thường xuyên, với chi phí chăm sóc vườn cây hợp lý, song thực tế lại hoàn toàn ngược lại. Tại huyện Bắc Trà My, người trồng từng đề xuất chặt bỏ cây cao su để trồng các loại cây khác, cho hiệu quả kinh tế cao hơn”.
Theo quy hoạch, đến năm 2020, tổng diện tích trồng cao su ở Quảng Nam lên đến hơn 30.428 ha. Tuy nhiên, đến cuối năm 2017, các doanh nghiệp toàn tỉnh mới trồng chưa đầy 10.000 ha cao su.
“Tinh thần chỉ đạo của tỉnh Quảng Nam là thu hồi đối với những diện tích để lãng phí kéo dài. Việc này sẽ làm rất rõ ràng, theo quy định của Luật Đất đai. Theo đó, nếu doanh nghiệp chậm tiến độ quá 12 tháng, hoặc không sử dụng đất trong vòng 24 tháng, thì đều có thể xem xét thu hồi, chuyển sang trồng những loại cây khác có giá trị kinh tế cao hơn theo hướng trồng tập trung quy mô lớn để phục vụ liên kết chuỗi giá trị sản xuất công nghiệp”.

Ông Lê Trí Thanh, Phó chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam 


Tại Quảng Ngãi, năm 1999, cây cao su được “du nhập” về một số xã ở huyện Bình Sơn, nhằm chuyển đổi cơ cấu cây trồng và giải quyết việc làm, tăng thu nhập cho người dân.
Ông Nguyễn Thanh Quang (xã Bình Khương, huyện Bình Sơn) cho biết: “Cách đây 15 năm, nghe nói cao su là cây công nghiệp hiệu quả kinh tế cao, nên người dân tham gia trồng. Cứ nghĩ 14 sào cao su sẽ giúp mình có thu nhập khá hơn, nhưng không ngờ sau thiệt hại do cơn bão năm 2009 gây ra, cao su lại rớt giá. Đến nay, nhiều hộ vẫn còn nợ ngân hàng vì vay tiền trồng cao su. Ở xã Bình Khương có khoảng 40 hộ trồng cao su tiểu điền, với trên 50 ha, thì hiện có khoảng 10 hộ đã phá cao su để chuyển sang trồng keo và sắn”.
Về phía doanh nghiệp, ông Nguyễn Hùng, Tổng giám đốc Công ty TNHH MTV Cao su Quảng Ngãi chia sẻ: “Giá cao su liên tục tụt giảm, gây khó khăn cho doanh nghiệp. Do đó, giải pháp duy nhất trong thời gian này là tiết giảm chi phí hoạt động, đầu tư”.
Ngược lên Tây Nguyên, từ năm 2008 đến năm 2011, Gia Lai giao hơn 32.000 ha rừng nghèo cho 16 doanh nghiệp triển khai 44 dự án trồng cao su. Đến nay, trên diện tích hơn 25.000 ha cao su đã được trồng, có hơn 12.000 ha bị chết, sinh trưởng kém.
Thực trạng các dự án cao su không hiệu quả này đã được ghi nhận tại Báo cáo giám sát số 87/BC-HĐND ngày 2/7/2015 của HĐND tỉnh Gia Lai về “Tình hình triển khai thực hiện và chất lượng phát triển cây cao su trên đất rừng nghèo theo Dự án phát triển 50.000 ha cao su trên địa bàn tỉnh Gia Lai từ năm 2008 đến nay”.
Thu hồi, chuyển đổi cây trồng
Nhiều diện tích quy hoạch, giao cho các doanh nghiệp trồng cao su, nhưng bị bỏ hoang hóa hoặc canh tác cầm chừng, trong khi người dân thiếu đất sản xuất, gây bức xúc tại địa phương và lãng phí đất.
Trước thực trạng đó, tỉnh Quảng Nam đang có động thái giảm diện tích quy hoạch để giao đất cho dân sản xuất, đồng thời rà soát và sẽ thu hồi những diện tích mà doanh nghiệp cao su để lãng phí.
Theo ông Lê Trí Thanh, Phó chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam, tỉnh đã có điều chỉnh quy hoạch bảo vệ, phát triển rừng theo hướng đưa khoảng 43.000 ha ra khỏi quy hoạch đất rừng sản xuất để trồng cao su. Trong 43.000 ha này, diện tích đã trồng cao su chiếm khoảng 9.500 ha. Tại Quyết định số 120 năm 2017 về điều chỉnh Quyết định 2462 năm 2013 của UBND tỉnh, diện tích quy hoạch trồng cao su đã giảm theo hướng thu hồi những diện tích mà doanh nghiệp triển khai chậm tiến độ, loại khỏi quy hoạch đối với những khu vực khe, suối, địa hình hiểm trở, xa xôi mà doanh nghiệp không có điều kiện, khả năng để trồng cao su, đồng thời với những khu vực có điều kiện thuận lợi để phát triển rừng sản xuất thì giao cho dân trồng.
Đối với tỉnh Gia Lai, giữa tháng 6/2018, Phó thủ tướng Trịnh Đình Dũng đã đồng ý chủ trương cho các doanh nghiệp chuyển đổi diện tích cao su kém hiệu quả sang trồng các loại cây công nghiệp, nông nghiệp khác trên địa bàn tỉnh theo đề xuất của Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn tại Công văn số 5683/VPCP.
Theo đó, nếu muốn chuyển đổi 1 ha cao su sang trồng cây công nghiệp, nông nghiệp khác, doanh nghiệp phải trồng 3 ha rừng thay thế. Tuy nhiên, các doanh nghiệp vẫn còn khó khăn và chưa thể có kinh phí chuyển đổi theo yêu cầu của Chính phủ.
Được biết, diện tích mà UBND tỉnh Gia Lai kiến nghị Chính phủ cho chuyển đổi là 7.500 ha rừng nghèo và khoảng 10.000 ha cao su kém hiệu quả sang các dự án nông nghiệp công nghệ cao, năng lượng tái tạo.
Còn tại Quảng Ngãi, không thể “đánh đu” mãi với cây cao su, người dân ở các xã Bình Khương, Bình Minh, Bình Nguyên, Bình An (huyện Bình Sơn) đã lần lượt chặt bỏ cao su, quay trở lại trồng sắn và trồng keo. “Đến nay, diện tích trồng cao su tiểu điền chỉ còn khoảng 260 ha, với 120 hộ canh tác, giảm 160 ha và 50 hộ so với năm 2008.
Trước thực trạng trên, ông Dương Văn Tô, Giám đốc Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn tỉnh Quảng Ngãi cho biết, UBND tỉnh Quảng Ngãi đã có văn bản chỉ đạo, đối với diện tích 360 ha ở 2 xã Bình Khương và Bình Nguyên mà Công ty TNHH MTV Cao su Quảng Ngãi không còn nhu cầu sử dụng thì tiến hành khai thác để tận thu số cây cao su trên diện tích còn vướng mắc và giao lại đất cho chính quyền địa phương.
Hà Minh (Đầu tư online)

Có thể bạn quan tâm

Trả nợ cho rừng

Trả nợ cho rừng

Giữa bạt ngàn màu xanh thẳm của dãy Trường Sơn hùng vĩ, sông Thanh ở huyện vùng cao Nam Giang (tỉnh Quảng Nam cũ) đang ôm ấp những cánh rừng già nguyên sơ. Ít ai biết rằng hơn một thập niên trước, khi nhắc đến nơi đây, người ta sẽ nghĩ về một "Tam giác vàng" thu nhỏ giữa lõi sông Thanh.

Mùa vải chín

Mùa vải chín

Vào một ngày đầu hạ, khi trời còn vương chút mát lành của những cơn mưa đêm, anh bất chợt thấy trên con phố Giải Phóng xuất hiện những chiếc xe ô tô con nhỏ, chở đầy vải từ quê lên.

Chống hàng gian, hàng giả - Bài 2: 'Siết' người nổi tiếng quảng cáo sai sự thật

Chống hàng gian, hàng giả - Bài 2: 'Siết' người nổi tiếng quảng cáo sai sự thật

Lợi dụng sự phổ biến và thông dụng của các phương tiện truyền thông, đặc biệt là mạng xã hội (MXH), nhiều người, trong đó không ít người nổi tiếng hoặc người có ảnh hưởng trên mạng xã hội (KOL) đã truyền tải nội dung sai sự thật, gây ảnh hưởng đến người tiêu dùng (NTD) và bức xúc cho người dân.

Chìa khóa mở cửa Tây Nguyên và Nam Trung bộ: Khát vọng “mỏ vàng” còn ngủ yên

Chìa khóa mở cửa Tây Nguyên và Nam Trung bộ: Khát vọng “mỏ vàng” còn ngủ yên

Với lợi thế về vị trí địa lý, thiên nhiên kỳ vĩ và kho tàng văn hóa đa dạng, Tây Nguyên và Nam Trung bộ sở hữu sức hút độc đáo. Tuy nhiên, việc khai thác những lợi thế này để phát triển du lịch còn rất hạn chế. Làm thế nào để đánh thức “mỏ vàng” còn ngủ yên này, biến khát vọng thành hiện thực?

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 2: Con công nhân lao động chơi ở đâu?

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 2: Con công nhân lao động chơi ở đâu?

Với không ít gia đình công nhân lao động ở những thủ phủ công nghiệp như TPHCM, Bình Dương, nghỉ hè là thời gian ám ảnh nhất. Bởi, con trẻ nghỉ hè nhưng phụ huynh vẫn đến nhà máy. Không ít phụ huynh buộc phải để con ở nhà một mình tại khu trọ, số khác đưa con cùng vào nhà máy hoặc gửi về quê.

Chuyện xưa Diệp Kính

Chuyện xưa Diệp Kính

(GLO)- Hiện nay, nhiều người vẫn quen gọi khu vực trung tâm TP. Pleiku là khu Diệp Kính. Một số bạn trẻ khi gặp tôi cũng thường hỏi về nguồn gốc của tên gọi này. Mỗi lần nhắc đến khu Diệp Kính, bao ký ức lại ùa về trong tôi.

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 1: Đôn đáo tìm chỗ chơi cho con

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 1: Đôn đáo tìm chỗ chơi cho con

Mỗi dịp hè về, câu hỏi: “Trẻ em sẽ chơi ở đâu?” lại trở thành mối bận tâm của nhiều bậc phụ huynh. Nhiều trẻ vì thiếu sân chơi đã phải giam mình trong nhà với điện thoại, tivi. Hè về, trẻ em rất cần một sân chơi đúng nghĩa, không chỉ là chốn nô đùa an toàn, mà còn là nơi ươm mầm nhân cách.

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

“Khánh Hòa là xứ trầm hương/Non cao biển rộng người thương đi về” - những câu thơ của nhà nghiên cứu Quách Tấn trong biên khảo Xứ trầm hương vừa là sự khẳng định danh xưng của một miền đất, vừa như lời mời gọi lữ khách bốn phương tìm về với thủ phủ của trầm hương Việt Nam.

Lặng thầm trên chốt tiền tiêu

Lặng thầm trên chốt tiền tiêu

(GLO)- Nơi “phên giậu” phía Tây của Tổ quốc, những người lính quân hàm xanh ở Chốt 1 và Chốt 5 của Đồn Biên phòng Ia Nan (huyện Đức Cơ, tỉnh Gia Lai) vẫn ngày ngày vững chí, bền gan bám trụ.

null