Linh hoạt với cuộc sống

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News

(GLO)- Cuộc đời của mỗi người đều sẽ không ít lần gặp khó khăn, thất bại, vấp ngã, thậm chí muốn từ bỏ, buông xuôi. Nhưng rồi, nếu bạn đủ can đảm thì mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng chấp nhận và có thể vượt qua. Để làm được điều đó, chúng ta cần hiểu bản thân mình và có sự linh hoạt với cuộc sống.

Tôi đã chứng kiến một vài người bạn bị tổn thương trong tình yêu, có người đổ vỡ hôn nhân và lựa chọn làm mẹ đơn thân. Ở thời điểm cách đây hơn chục năm về trước, khi mà khái niệm về single-mom còn xa lạ và khó chấp nhận, một người bạn của tôi vẫn kiên định với lựa chọn của mình.

Chị bảo, con của mình có thể không biết mặt cha, nhưng bé vẫn nhận được sự yêu thương chăm sóc từ mẹ và gia đình nhà ngoại. Bây giờ, bạn tôi đã trở thành người mẹ độc lập, mạnh mẽ, có công việc với mức thu nhập tốt.

cham-ngon-cuoc-song-1.jpg
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Hơn 10 năm trước, cô bạn học từ thời phổ thông của tôi là giáo viên tiếng Anh tại một trường đại học ở TP. Hồ Chí Minh. Bác sĩ kết luận là cổ họng cô bị yếu, nếu tiếp tục dạy học e là sẽ bị đứt dây thanh quản dẫn đến tắt tiếng.

Thay vì thất vọng, buồn bã, cô ấy lên kế hoạch làm việc chăm chỉ để tiết kiệm tiền trong một thời gian và “săn” học bổng để sang Mỹ học thạc sĩ một ngành mới.

Kết thúc khóa học, bạn tôi trở về nước và làm nhân viên cho một công ty tại Bình Dương. Lúc này, bạn tôi tìm được niềm đam mê với thể thao để rèn luyện sức khỏe. Bạn đi du lịch khắp nơi, tham gia các giải chạy từ trong nước tới quốc tế với thành tích khá tốt. Bỏ ngoài tai những xì xào, bàn tán của người ngoài, bạn chọn cuộc sống độc thân để có thời gian theo đuổi đam mê của mình ngoài công việc.

Một cô bạn thân khác của tôi có thể nói cũng có sự nghiệp khá thành đạt, có địa vị trong xã hội, có nhà có xe ở thành phố lớn nhưng cũng lựa chọn cuộc sống độc thân.

Bạn thường tâm sự rằng: Thời buổi này nuôi một đứa trẻ không hề đơn giản, nhất là ở thành phố lớn nếu không kết hôn, không cho con một gia đình đầy đủ thì bạn thà lựa chọn sống một mình chứ không chỉ để sau về già có người trông nom mà trở thành một người mẹ ích kỷ. Thật ra, tôi đồng tình với quan điểm của bạn. Cuộc sống của bạn là do bạn chọn, sướng khổ là bạn cảm nhận.

Ernest Hemingway từng nói: “Bạn không thể cứu bất kỳ ai. Bạn chỉ có thể đứng bên cạnh họ, trao đi sự hiện diện, sự ổn định và bình yên của chính mình. Bạn có thể chia sẻ hành trình, bài học và góc nhìn yêu thương của mình. Nhưng nỗi đau là của họ, con đường là của họ và câu trả lời cũng phải là của họ. Dù bạn quan tâm đến đâu, bạn không thể che chắn họ khỏi khó khăn hay buộc họ nhìn ra ánh sáng khi họ chưa sẵn sàng”.

Vậy nên, dù thân thiết đến mấy, tôi hiếm khi hỏi những điều quá riêng tư với bạn của mình, bởi nếu thật sự cần, bạn tôi sẽ chủ động chia sẻ và ngược lại. Tôi cũng vô cùng khâm phục những người bạn của mình. Họ vô cùng quyết đoán, dứt khoát với lựa chọn của mình và mạnh dạn theo đuổi đến cùng để khẳng định mình mà không ngại người ngoài bàn tán hay dò xét.

Cuộc sống là một hành trình. Và trong hành trình ấy, có lẽ điều đáng tiếc nhất không phải là những sai lầm, mà là ta đã sống mà không thật sự thuộc về chính mình. Vậy nên, bạn hãy cứ dũng cảm sống, đừng sợ sai, cũng đừng ngần ngại.

Hạnh phúc không cần phải tìm kiếm ở đâu xa, đôi khi nó đến từ những điều bình dị, nhỏ bé. Và có lẽ, trạng thái tốt nhất của mỗi người để đón nhận hạnh phúc và bình yên trong cuộc sống đó chính là giữ tâm thái linh hoạt với những điều xảy đến với mình.

Vậy nên đừng bao giờ hối tiếc về một ngày nào đó trong cuộc đời của mình. Bởi lẽ, những ngày khó khăn mang lại kinh nghiệm, những ngày tồi tệ mang lại bài học, những ngày tốt đẹp mang lại hạnh phúc và những ngày đẹp nhất mang lại kỷ niệm.

Có thể bạn quan tâm

Minh họa: HUYỀN TRANG

Bài học đầu tiên

(GLO)- Buổi sáng hôm ấy, mẹ nắm tay đưa tôi đến trường lần đầu tiên. Ngôi trường làng nhỏ bé, nằm giữa những tán cây xanh rợp bóng mát. Không gian thoang thoảng mùi thơm của những đóa hoa bên đường.

Vũ khúc cao nguyên

Vũ khúc cao nguyên

(GLO)- Tháng 11, dã quỳ xúng xính váy hoa bung xòe nơi cao nguyên đất đỏ. Dã quỳ như cô gái nhỏ vẫn chung tình thao thiết với cái hẹn nắng lộng, trời xanh.

Dặm dài năm tháng

Dặm dài năm tháng

(GLO)- Tôi ngang qua trường cũ trong một ngày vòm trời xám đục trong bàng bạc hơi sương. Cảnh vật đã không còn như xưa nữa. Chỉ có cây bàng nơi góc sân trường run run giơ những chiếc lá ối đỏ phơ phất vẫy trong gió lạnh.

Ký ức của ba

Ký ức của ba

Bảng khám bệnh điện tử hiển thị con số 106, tôi ngó quanh quất tìm ba tôi. Ông già lại đi lung tung đâu đó. Tôi hớt hải chạy quanh sảnh bệnh viện: “Kia rồi”, chiếc áo kaki màu xanh bộ đội.

Những món đồ cũ

Những món đồ cũ

(GLO)- Mỗi lần sắp xếp lại đồ đạc trong nhà, tôi thường tần ngần ngắm nhìn những món đồ cũ. Những đồ vật vốn vô tri, nhưng khi gắn với cuộc sống con người thì chúng trở nên có hồn và có thể gợi lại những câu chuyện, kỷ niệm khó quên.

Mùa nấm mối

Mùa nấm mối

(GLO)- Đã 3 mùa mưa qua, khu vườn nhà tôi đều xuất hiện nấm mối. Những búp nấm nhú lên mặt lá ủ sau một thời gian dài ủ meo mầm, khi gặp cơn mưa đầu mùa rồi nắng lên vài hôm, có cơn mưa tiếp theo là những tai nấm mối thân trắng, núm đầu dù màu xám đội lên từng khóm.

Dã quỳ trong sương đêm

Dã quỳ trong sương đêm

(GLO)- Dã quỳ là biểu tượng của sức sống mãnh liệt, kiêu hãnh. Khi gợi nhắc sắc hoa màu nhớ, người ta thường nghĩ đến màu vàng rực rỡ trong nắng ban mai, trong buổi bình minh hé giấc hay rực ấm lúc chiều tà.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Vườn quê giữa phố

(GLO)- Chẳng biết chủ vườn là ai nhưng tự nhiên lại thấy mến khi họ đã mang chút hương đồng gió nội vào chốn phố xá chật chội. Vườn có rau cải ngồng, diếp cá, rau lang, chuối xanh... Bao nhiêu món rau quê cứ thế bày biện.

Bạn đã bao giờ đứng trên đồi thông Ia Dêr của huyện Ia Grai nhìn về phố núi Pleiku để quan sát những biến ảo của thiên nhiên, sự vật, con người?

Khúc ca trên đồi

(GLO)- Bạn đã bao giờ đứng trên đồi thông Ia Dêr của huyện Ia Grai nhìn về phố núi Pleiku để quan sát những biến ảo của thiên nhiên, sự vật, con người?

Ký ức rạ rơm

Ký ức rạ rơm

Tôi đã sống trọn một ngày ở ngôi làng xa lạ ấy. Đó là quãng thời gian tuy ngắn ngủi nhưng hết sức vui vẻ với một người đã mệt nhoài, rã rượi với công việc, đã ho khan với khói bụi thành phố.

“Gió mùa đông bắc se lòng”

“Gió mùa đông bắc se lòng”

(GLO)- Những ngày này, trời trở lạnh. Những cơn gió đượm sắc đông thấm sâu vào từng góc phố, hàng cây, ngôi nhà... Người ta thường nói rằng, khi đông về, trong lòng mỗi người dường như thường dâng lên một nỗi buồn man mác.

Áo bà ba

Áo bà ba

(GLO)- Đang mua hàng thì bỗng nhiên tôi cảm thấy có người phía sau nhìn mình. Tôi quay đầu lại và bất giác mỉm cười chào chị.

Chênh chao mùa về

Chênh chao mùa về

(GLO)- Những ngày này, mưa dường như đã ngừng rơi. Khoảng mênh mông bao la chờn vờn mây trắng bỗng trở thành phông nền cho bức tranh thiên nhiên vời vợi nắng. Gió cũng đã thao thiết trở mùa.

Chiếc áo ấm cũ

Chiếc áo ấm cũ

Mấy ngày nay trời trở lạnh. Mẹ lúi húi dọn tủ đồ, rồi lấy ra chiếc áo len đã cũ, phần ống tay đen nhẻm, lại còn bị bung chỉ một đoạn. Thay vì bỏ đi, mẹ vuốt ve rồi lấy kim chỉ ra khâu khâu vá vá.

Về trong tiếng gió

Về trong tiếng gió

(GLO)- Nhiều khi, tôi thấy gió thổi trống không phía sau lưng mình. Thời gian vừa thoáng như chồi biếc đã thấy lá vàng, chẳng để lại gì nhiều nhưng đủ gợi những vời vợi nhớ thương trong cuộc đời.

Vệt phố

Vệt phố

(GLO)- Nương náu phố núi hơn 40 năm ròng nhưng hình như tôi chưa kịp hiểu hết những ngõ ngách thẳm sâu trong lòng phố.