Linh hoạt với cuộc sống

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Cuộc đời của mỗi người đều sẽ không ít lần gặp khó khăn, thất bại, vấp ngã, thậm chí muốn từ bỏ, buông xuôi. Nhưng rồi, nếu bạn đủ can đảm thì mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng chấp nhận và có thể vượt qua. Để làm được điều đó, chúng ta cần hiểu bản thân mình và có sự linh hoạt với cuộc sống.

Tôi đã chứng kiến một vài người bạn bị tổn thương trong tình yêu, có người đổ vỡ hôn nhân và lựa chọn làm mẹ đơn thân. Ở thời điểm cách đây hơn chục năm về trước, khi mà khái niệm về single-mom còn xa lạ và khó chấp nhận, một người bạn của tôi vẫn kiên định với lựa chọn của mình.

Chị bảo, con của mình có thể không biết mặt cha, nhưng bé vẫn nhận được sự yêu thương chăm sóc từ mẹ và gia đình nhà ngoại. Bây giờ, bạn tôi đã trở thành người mẹ độc lập, mạnh mẽ, có công việc với mức thu nhập tốt.

cham-ngon-cuoc-song-1.jpg
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Hơn 10 năm trước, cô bạn học từ thời phổ thông của tôi là giáo viên tiếng Anh tại một trường đại học ở TP. Hồ Chí Minh. Bác sĩ kết luận là cổ họng cô bị yếu, nếu tiếp tục dạy học e là sẽ bị đứt dây thanh quản dẫn đến tắt tiếng.

Thay vì thất vọng, buồn bã, cô ấy lên kế hoạch làm việc chăm chỉ để tiết kiệm tiền trong một thời gian và “săn” học bổng để sang Mỹ học thạc sĩ một ngành mới.

Kết thúc khóa học, bạn tôi trở về nước và làm nhân viên cho một công ty tại Bình Dương. Lúc này, bạn tôi tìm được niềm đam mê với thể thao để rèn luyện sức khỏe. Bạn đi du lịch khắp nơi, tham gia các giải chạy từ trong nước tới quốc tế với thành tích khá tốt. Bỏ ngoài tai những xì xào, bàn tán của người ngoài, bạn chọn cuộc sống độc thân để có thời gian theo đuổi đam mê của mình ngoài công việc.

Một cô bạn thân khác của tôi có thể nói cũng có sự nghiệp khá thành đạt, có địa vị trong xã hội, có nhà có xe ở thành phố lớn nhưng cũng lựa chọn cuộc sống độc thân.

Bạn thường tâm sự rằng: Thời buổi này nuôi một đứa trẻ không hề đơn giản, nhất là ở thành phố lớn nếu không kết hôn, không cho con một gia đình đầy đủ thì bạn thà lựa chọn sống một mình chứ không chỉ để sau về già có người trông nom mà trở thành một người mẹ ích kỷ. Thật ra, tôi đồng tình với quan điểm của bạn. Cuộc sống của bạn là do bạn chọn, sướng khổ là bạn cảm nhận.

Ernest Hemingway từng nói: “Bạn không thể cứu bất kỳ ai. Bạn chỉ có thể đứng bên cạnh họ, trao đi sự hiện diện, sự ổn định và bình yên của chính mình. Bạn có thể chia sẻ hành trình, bài học và góc nhìn yêu thương của mình. Nhưng nỗi đau là của họ, con đường là của họ và câu trả lời cũng phải là của họ. Dù bạn quan tâm đến đâu, bạn không thể che chắn họ khỏi khó khăn hay buộc họ nhìn ra ánh sáng khi họ chưa sẵn sàng”.

Vậy nên, dù thân thiết đến mấy, tôi hiếm khi hỏi những điều quá riêng tư với bạn của mình, bởi nếu thật sự cần, bạn tôi sẽ chủ động chia sẻ và ngược lại. Tôi cũng vô cùng khâm phục những người bạn của mình. Họ vô cùng quyết đoán, dứt khoát với lựa chọn của mình và mạnh dạn theo đuổi đến cùng để khẳng định mình mà không ngại người ngoài bàn tán hay dò xét.

Cuộc sống là một hành trình. Và trong hành trình ấy, có lẽ điều đáng tiếc nhất không phải là những sai lầm, mà là ta đã sống mà không thật sự thuộc về chính mình. Vậy nên, bạn hãy cứ dũng cảm sống, đừng sợ sai, cũng đừng ngần ngại.

Hạnh phúc không cần phải tìm kiếm ở đâu xa, đôi khi nó đến từ những điều bình dị, nhỏ bé. Và có lẽ, trạng thái tốt nhất của mỗi người để đón nhận hạnh phúc và bình yên trong cuộc sống đó chính là giữ tâm thái linh hoạt với những điều xảy đến với mình.

Vậy nên đừng bao giờ hối tiếc về một ngày nào đó trong cuộc đời của mình. Bởi lẽ, những ngày khó khăn mang lại kinh nghiệm, những ngày tồi tệ mang lại bài học, những ngày tốt đẹp mang lại hạnh phúc và những ngày đẹp nhất mang lại kỷ niệm.

Có thể bạn quan tâm

Tháng Tư ở thành phố mang tên Bác

Tháng Tư ở thành phố mang tên Bác

(GLO)- Một ngày giữa tháng Tư, tôi có chuyến thăm TP. Hồ Chí Minh. Như tín hiệu của vũ trụ, có điều gì đó thôi thúc tôi phải về với nơi mà 50 năm về trước, cả dân tộc vỡ òa trong niềm vui của ngày đại thắng, thống nhất non sông.

Nhớ bếp lửa nhà sàn

Nhớ bếp lửa nhà sàn

(GLO)- Gần 50 năm gắn bó với vùng đất Tây Nguyên, tôi đã đi qua nhiều buôn làng, tiếp xúc với bao con người hiền lành như đất, mộc mạc như cây rừng. Và trong những buôn làng đó, từng bếp lửa nhà sàn đã để lại trong tôi ấn tượng đậm sâu với không gian đầm ấm và chân tình

Hương nhãn

Hương nhãn

(GLO)- Tháng Tư về, mang theo những giọt sương tinh khôi lặng lẽ đọng trên mái nhà, ấp ôm không gian trong cái se lạnh dịu dàng của phố núi. Pleiku tỉnh giấc giữa sắc trời tĩnh lặng mà chất chứa bao xao xuyến.

Tháng Tư về nguồn

Tháng Tư về nguồn

(GLO)- Chúng tôi đến TP. Hồ Chí Minh giữa những ngày tháng Tư lịch sử, vào đúng dịp kỷ niệm 50 năm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.

Mưa đầu hạ

Mưa đầu hạ

(GLO)- Pleiku vào hạ không báo trước bằng cái nóng gắt gao, cũng chẳng cần đến tiếng ve râm ran hay sắc phượng rực trời. Chỉ cần một cơn mưa đầu mùa, bất chợt, ào ạt mà vô cùng êm dịu là biết hè đã chạm ngõ.

Lưu bút

Lưu bút

(GLO)- Lưu bút không đơn thuần là một cuốn sổ. Nó là nơi giữ lại cả một khoảng trời tuổi trẻ, nơi từng nét chữ đều mang theo một phần ký ức.

Mùa cá cơm

Mùa cá cơm

(GLO)- Đã mấy bận đến xã Nhơn Lý (TP. Quy Nhơn, tỉnh Bình Định), tham quan hầu hết thắng cảnh, thưởng thức đủ mọi đặc sản bậc nhất, tôi từng nghĩ mình am tường vùng đất này lắm. Vậy mà, khi lang thang đến bến cá Nhơn Lý, tôi mới nhận ra những gì mình biết chỉ lớp vỏ bên ngoài.

Hương ngọc lan

Hương ngọc lan

(GLO)- Hương ngọc lan là mùi hương thanh khiết nhất mà tôi được biết trong tuổi thơ của mình. Đó là sự dịu ngọt nhẹ nhàng và vô cùng gây thương nhớ cho người lữ khách.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Mùa hoa hẹn phố

(GLO)- Thỉnh thoảng, bạn bè thời đại học ngẫu hứng gửi vào nhóm Zalo bức ảnh về một loài hoa. Dù không giải thích lời nào nhưng lập tức nhiều phản hồi, nhiều icon xuất hiện.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Món quà của chị Hai

(GLO)- Thời tiểu học, tôi khá biếng nhác việc học. Kết quả học tập của tôi năm nào cũng gần như “đội sổ”, trầy trật hết cách mới không bị lưu ban. Trong khi đó, các anh chị tôi đều học giỏi. Tuy nhiên, đọc cuốn sách 'Vượt đêm dài' của nhà văn Minh Quân do chị Hai tặng đã thay đổi cuộc đời tôi.

Tan biến giữa rừng

Tan biến giữa rừng

(GLO)- Tôi mê đắm Tây Nguyên bắt đầu từ 2 chữ “đại ngàn”. Tôi cũng đã từng mường tượng về những cánh rừng bạt ngàn, tán cây che kín không thấy ánh mặt trời, dây leo và cây bụi lấp kín không một lối mòn, muông thú chạy nhảy dưới những tán xanh.

Giai âm tiếng lòng

Giai âm tiếng lòng

(GLO)- Nếu tin rằng mọi thứ đều có nguyên do thì lý do ra đời của cây đàn guitar chắc hẳn là niềm ưu ái vô bờ mà thượng đế đặc biệt ban tặng cho con người.

 Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

(GLO)- "Bầu trời trở lại" của Lữ Hồng là bài thơ giàu hình ảnh và cảm xúc, gợi lên sự chuyển mình của thiên nhiên, lòng người. Bài thơ là bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, cũng là một hành trình nội tâm sâu sắc, nơi con người giao hòa với đất trời, với những giấc mơ và niềm tin vào ngày mai.

Xôn xao chợ núi

Xôn xao chợ núi

(GLO)- Chợ núi cũng như bao khu chợ ở nhiều vùng miền khác, là nơi mua bán trao đổi, gặp gỡ chuyện trò. Song, chính sự chân chất, bình dị của những phiên chợ này lại khiến bao người nhớ nhung.

Những bức ảnh cũ

Những bức ảnh cũ

(GLO)- Một hôm, tôi vô tình phát hiện cuốn album cũ nằm lẫn giữa đống giấy tờ trong ngăn tủ quần áo. Tôi cầm lên, có cảm giác như chạm vào từng ký ức xa xôi. Ngày xưa yêu dấu theo những bức ảnh lần lượt quay về.

Chờ đợi tầm xuân

Chờ đợi tầm xuân

(GLO)- Tầm xuân đã trở thành cái tên rất quen thuộc với chúng ta, nằm lòng như mấy câu lục bát: “Trèo lên cây bưởi hái hoa/Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân/Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc/Em có chồng anh tiếc lắm thay”.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Nếp nhăn của mẹ

(GLO)- Từ lúc còn nhỏ, tôi đã quen với hình ảnh của mẹ-một người phụ nữ cần mẫn, tảo tần từ sáng đến tối. Mẹ như bông lúa chín, dẻo dai trước nắng mưa nhưng vẫn mang trên mình những dấu ấn của thời gian. 

Minh họa: HUYỀN TRANG

Bảng lảng mùa sương

(GLO)- Chiếc xe bắt đầu sang số, nhấn ga để vào địa phận đèo dốc. Trước mặt chúng tôi, sương giăng đầy. Sương bao trùm đỉnh núi, bám phủ quanh rừng cây, buông mình lên những vạt cỏ, xóa luôn dấu vết con đường quanh co, khúc khuỷu. Kính xe mờ, mặt người đẫm lạnh.