Ký ức măng vòi

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Quê tôi bạt ngàn tre. Những lũy tre cao vút rì rào xõa tóc nghiêng nghiêng bao quanh nhà, quanh xóm.

Tre để dựng nhà, làm nông cụ, đồ dùng sinh hoạt. Tre còn làm thành lũy tự nhiên ngăn gió bão, ngăn kẻ gian bảo vệ an ninh cho gia đình, làng xóm. Bà con xóm làng sống gắn liền cùng tre nên rất quý tre. Tre già đốn đi phải có măng non lên thế chỗ. Do vậy, những mầm măng mọc từ đất luôn được bảo vệ, nâng niu; cấm có chuyện tùy tiện bẻ ăn. Măng gốc không được đụng đến, nhưng vẫn còn một thứ măng tre được người quê cho khai thác tự do để làm thực phẩm: Măng vòi!

 Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang


Măng vòi là những mầm măng nhỏ mọc từ mắt thân tre chính đâm ngang; khi già đi sẽ thành các cành tre chằng chịt níu nhau, giữ cho thân chính khỏi đổ ngã. Mầm măng vòi mới mọc không hình tháp giống mụt măng gốc mà suôn sẻ, nhẵn nhụi đâm ngang tựa những cái vòi chui ra từ bụi. Rặng tre nào tứ thời bát tiết cũng sinh măng vòi, vậy nhưng măng mọc nhiều nhất, ngon nhất vẫn là vào cuối hạ sau những trận mưa giông.

Nhà tôi xưa vườn rộng, tứ bề vây chắn bởi tre nên chịu khó đi tìm hầu như lúc nào cũng có măng vòi. Thường tới bữa nấu canh rau hoặc canh chua, bao giờ mẹ cũng sai: Thằng Út chạy ra bụi tre tìm bẻ cho mẹ mụt măng vòi! Được lệnh, tôi hớn hở chạy ù, dòm ngửa dòm nghiêng những thân tre kẽo kẹt gốc lởm chởm gai cho tới lúc phát hiện ra 1-2 vòi măng lấp ló. Măng vòi ăn được phải là măng mới nứt độ vài ba hôm, mo nang bọc các đốt măng còn chưa bị héo. Muộn hơn, măng sẽ già, đắng; thậm chí cứng không ăn được.

Một mụt măng đem vào lột, xắt ngang phần non (màu xanh trắng) dưới gốc các đốt. Mỗi đốt xắt chỉ được chừng năm mười lát. Những lát măng vòi nhỏ, tròn như cái bánh xe trông rất dễ thương. Chẳng cần luộc hay ngâm nước muối, mớ “bánh xe măng” được mẹ rửa sạch, cho luôn vào xoong canh nấu với tôm, thịt cho chín trước khi thêm rau vào. Dù rất ít, nhưng những lát măng vòi nấu chung có vị ngòn ngọt pha nhân nhẩn đắng khiến tô canh tập tàng hoặc canh chua ăn hấp dẫn hơn thấy rõ.

Đầu mùa mưa, măng vòi lên nhiều nấu canh không hết, mẹ đem kho cá. Càng hấp dẫn hơn. Những lát măng vòi kho hút đẫm chất ngọt của cá: ngọt, béo bùi nhân nhẩn pha thêm vị ớt cay cay khiến nồi cá kho măng vòi trở thành đặc sản: Ngon gấp nhiều lần so với lúc không măng. Bữa cơm nào có cá kho măng, anh em tôi đều bới cơm lia lịa, loáng cái sạch xoong. Tôi mê ăn măng nhất đám, cái máu mê từ lúc nhỏ vẫn giữ nguyên tới lớn. Ai chê vị đắng của măng vòi nhưng tôi thì không. Vậy nên, luôn dặn mẹ: Nấu cho con, mẹ cứ nấu măng tươi, đừng ngâm hay luộc. Thích ăn măng đến vậy, chả trách ấu thơ tôi cứ tha thủi cả ngày ngoài bờ tre ken rậm, vừa chơi vừa rảo mắt kiếm măng.

Non phần ba thế kỷ trôi qua. Giờ làng lên phố, tre xanh lùi vào quá khứ, nhường chỗ cho rào bê tông, lưới sắt. Bao ký ức ấu thơ mới đó đã thành chuyện cũ. Măng vòi ơi!

 

Y NGUYÊN

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.