Ký ức đèn dầu

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Điện đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống. Và, bất chợt một buổi tối nào đó, đột nhiên bị mất điện giữa lúc tối trời, cả nhà tôi quáng quàng tìm nến để thắp.

Ánh sáng của ngọn nến chỉ đủ để căn nhà không bị chìm trong bóng đêm. Mất điện, không làm được những việc thường lệ, tôi mở cửa nhìn ra trời đêm, ngắm khoảng sân đầy hoa lá trước nhà loang loáng ánh trăng mà lòng bồi hồi thương về ngày xưa.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Tuổi thơ tôi lớn lên cùng ánh sáng của những ngọn đèn dầu. Chiếc đèn nhỏ bé, thường được gọi là đèn hột vịt, chỉ đủ tạo nên một vầng sáng nhỏ. Trong cái ánh sáng lờ mờ ấy, mỗi gia đình có cuộc sống về đêm của riêng mình. Tôi nhớ, cả nhà thường ăn cơm trước khi trời tối. Xong bữa cơm, việc của lũ trẻ chúng tôi là lau đèn và rót dầu để chuẩn bị thắp khi trời tối hẳn. Chiếc đèn lớn nhất thường được để giữa nhà-nơi mọi thành viên tụ họp, chuyện trò. Bên ngọn đèn dầu, mỗi người như cảm nhận được sự ấm áp hơn từ gia đình. Đó là lúc ba má kể cho con cái nghe chuyện xưa, có thể là truyện cổ tích, chuyện của ông bà hoặc những kỷ niệm thời trẻ của ba má. Ba hát cho chúng tôi nghe làn điệu bài chòi của quê mình, má lấy mấy thứ đồ cũ ra khâu vá. Mấy anh chị em tôi thì tranh nhau kể cho ba má nghe đủ thứ chuyện diễn ra trong ngày trong ăm ắp tiếng cười.

Một thời, chiếc đèn dầu gắn liền với những người cần phải làm việc về đêm. Bên ánh đèn dầu, từng trang giáo án đã được viết nên, từng điểm số được thầy cô ghi vào bài làm của học trò. Bên ngọn đèn dầu, tôi cùng các chị em và bạn bè cũng đã có bao đêm miệt mài đèn sách. Một cái bàn học, một ngọn đèn dầu cho cả mấy chị em cùng nhau học bài, cùng nuôi dưỡng ước mơ khi những bài học mở ra bao nhiêu điều kỳ diệu. Bao nhiêu vùng đất rộng lớn ngoài kia là bấy nhiêu khát khao mong đợi. Vầng sáng của ngọn đèn chỉ đủ soi rọi trang giấy, quyển vở, nhưng ước mơ thì có thể vượt ra khỏi bóng tối để thắp lên nhiều hy vọng. Cũng có những lúc mệt mỏi, buồn ngủ, phải chịu những “tai nạn” nhỏ như ngã đèn, cháy tóc, nhưng sức mạnh của lòng quyết tâm đã chiến thắng. Biết bao nhiêu học trò lớn lên với chiếc đèn dầu đã vượt khó và thành đạt.

Chiếc đèn dầu theo chân những người mưu sinh về đêm trên khắp các nẻo đường buôn bán, làm ăn. Những lúc vào mùa bận rộn, làm ban ngày không kịp, dưới ngọn đèn, bà con nông dân lại cùng nhau làm những công việc dang dở, những câu chuyện vui, những tiếng cười giúp xua đi mệt nhọc, giúp tình làng nghĩa xóm thêm gắn bó. Lũ trẻ con lại xúm xít xung quanh, cùng chia sẻ với nhau những củ khoai, cái bắp nướng, thật hồn nhiên và đáng nhớ làm sao. Đèn dầu còn là đồ vật không thể thiếu được trên bàn thờ, đặc biệt là những ngày lễ, Tết, mang đến sự ấm cúng, là nơi trao gửi yêu thương. Một ngọn đèn nhỏ, một nén hương thơm thành kính là tấm lòng của con cháu hướng về tổ tiên, ông bà.

Giờ đây, điện đã đem đến một diện mạo mới cho cuộc sống. Cùng với điện là rất nhiều thiết bị được dùng để thay thế sức lao động, giúp con người có nhiều cơ hội để tận hưởng cuộc sống. Chiếc đèn dầu đã thuộc về thời xưa cũ, phần nhiều chỉ còn trong ký ức của những người từng đi qua một thời gian khó. Nhưng ký ức ấy vẫn nhắc ta nhớ về một thời chưa xa nhiều gian khổ với những kỷ niệm khó quên.

Có thể bạn quan tâm

Mưa đầu hạ

Mưa đầu hạ

(GLO)- Pleiku vào hạ không báo trước bằng cái nóng gắt gao, cũng chẳng cần đến tiếng ve râm ran hay sắc phượng rực trời. Chỉ cần một cơn mưa đầu mùa, bất chợt, ào ạt mà vô cùng êm dịu là biết hè đã chạm ngõ.

Lưu bút

Lưu bút

(GLO)- Lưu bút không đơn thuần là một cuốn sổ. Nó là nơi giữ lại cả một khoảng trời tuổi trẻ, nơi từng nét chữ đều mang theo một phần ký ức.

Mùa cá cơm

Mùa cá cơm

(GLO)- Đã mấy bận đến xã Nhơn Lý (TP. Quy Nhơn, tỉnh Bình Định), tham quan hầu hết thắng cảnh, thưởng thức đủ mọi đặc sản bậc nhất, tôi từng nghĩ mình am tường vùng đất này lắm. Vậy mà, khi lang thang đến bến cá Nhơn Lý, tôi mới nhận ra những gì mình biết chỉ lớp vỏ bên ngoài.

Hương ngọc lan

Hương ngọc lan

(GLO)- Hương ngọc lan là mùi hương thanh khiết nhất mà tôi được biết trong tuổi thơ của mình. Đó là sự dịu ngọt nhẹ nhàng và vô cùng gây thương nhớ cho người lữ khách.

Đọc để hiểu mình

Đọc để hiểu mình

(GLO)- Khi nhìn một người ngồi đọc sách, tôi thường có cảm giác rất bình an. Sự bình an như nguồn năng lượng được truyền đến từ hình ảnh rất đẹp trước mắt.

Cơn mưa ngang qua

Cơn mưa ngang qua

Tiết trời vào sáng sớm khá oi nồng, nhưng bầu trời lại phủ kín một màu mây xám đục chứ không trong trẻo như mọi khi. Rồi bất chợt mưa rào rào mà không có gió, có sấm báo trước.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Mùa hoa hẹn phố

(GLO)- Thỉnh thoảng, bạn bè thời đại học ngẫu hứng gửi vào nhóm Zalo bức ảnh về một loài hoa. Dù không giải thích lời nào nhưng lập tức nhiều phản hồi, nhiều icon xuất hiện.

Giai âm tiếng lòng

Giai âm tiếng lòng

(GLO)- Nếu tin rằng mọi thứ đều có nguyên do thì lý do ra đời của cây đàn guitar chắc hẳn là niềm ưu ái vô bờ mà thượng đế đặc biệt ban tặng cho con người.

 Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

(GLO)- "Bầu trời trở lại" của Lữ Hồng là bài thơ giàu hình ảnh và cảm xúc, gợi lên sự chuyển mình của thiên nhiên, lòng người. Bài thơ là bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, cũng là một hành trình nội tâm sâu sắc, nơi con người giao hòa với đất trời, với những giấc mơ và niềm tin vào ngày mai.

Xôn xao chợ núi

Xôn xao chợ núi

(GLO)- Chợ núi cũng như bao khu chợ ở nhiều vùng miền khác, là nơi mua bán trao đổi, gặp gỡ chuyện trò. Song, chính sự chân chất, bình dị của những phiên chợ này lại khiến bao người nhớ nhung.

Theo cánh ong bay

Theo cánh ong bay

(GLO)- Giữa một ngày chớm hạ, bầy ong mật ở đâu bất chợt vần vũ trên khóm hoa xuyến chi trước sân nhà, khiến tôi xao động. Bên khóm hoa muốt trắng nhụy vàng dịu dàng có bao đôi cánh mỏng tang, rộn rã bên ngày mới.

Nhớ hội trại ngày ấy

Nhớ hội trại ngày ấy

(GLO)- Cứ mỗi dịp tháng 3, khi thấy học sinh nô nức chuẩn bị cho hội trại, lòng tôi lại xao xuyến nhớ về những ngày áo trắng tung bay trên sân trường đầy nắng với bao ước mơ, hoài bão.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Nếp nhăn của mẹ

(GLO)- Từ lúc còn nhỏ, tôi đã quen với hình ảnh của mẹ-một người phụ nữ cần mẫn, tảo tần từ sáng đến tối. Mẹ như bông lúa chín, dẻo dai trước nắng mưa nhưng vẫn mang trên mình những dấu ấn của thời gian. 

Minh họa: HUYỀN TRANG

Bảng lảng mùa sương

(GLO)- Chiếc xe bắt đầu sang số, nhấn ga để vào địa phận đèo dốc. Trước mặt chúng tôi, sương giăng đầy. Sương bao trùm đỉnh núi, bám phủ quanh rừng cây, buông mình lên những vạt cỏ, xóa luôn dấu vết con đường quanh co, khúc khuỷu. Kính xe mờ, mặt người đẫm lạnh.

Minh họa: Huyền Trang

Nẻo về Pleiku

(GLO)- Tôi ngồi gõ những dòng này vào ngày đầu tiên thí điểm mở thông tuyến đường Trần Hưng Đạo đoạn đi qua phía trước Tượng đài Bác Hồ với các dân tộc Tây Nguyên (TP. Pleiku).

Hoa muộn

Hoa muộn

(GLO)- Người xưa yêu chuộng hoa mai, xem mai là loài hoa biểu trưng cho người quân tử, có cốt cách chính trực, phong nhã.

Màu xoan thương nhớ

Màu xoan thương nhớ

(GLO)- Trong những chiều hoa rụng, mẹ nói với bố là mẹ nhớ quê, nhớ cây xoan già bên cạnh cầu ao. Mẹ kể, sau ngày mẹ lấy chồng, ông ngoại đã xẻ hết cây xoan quanh nhà để ngâm dưới ao. Ông bảo phải ngâm trước mới kịp để sau này có gỗ cho bố mẹ làm nhà.

Hương phố, hương đồi

Hương phố, hương đồi

(GLO)- Thường thì khi gắn bó với một nơi quá quen thuộc, chúng ta hay mặc nhiên nghĩ rằng những gì đang hiện diện là hết sức bình thường, chẳng đáng bận tâm. Chỉ đến khi xa vắng mới thấy lòng thật chông chênh, khắc khoải.