Khúc giao mùa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Mấy hôm nay, phố núi Pleiku có dấu hiệu chuyển mùa đổi tiết. Bầu trời không xanh trong miên man như những tháng đầu mùa khô, dù mỗi buổi mai, nắng vẫn ửng vàng trên những vòm cây xanh sẫm.

Những chiều chưa tắt ánh mặt trời đã thấy mây trắng kéo về từng khối chất chồng trên nền trời. Sấm từ chân trời xa xăm vọng lại những tiếng ì ầm, báo hiệu những cơn giông đầu mùa. Khí trời oi ả, ngột ngạt, cái ngột ngạt oi ả của sự giao tranh âm thầm giữa 2 mùa mưa-nắng. Nắng sắp tàn mùa nhưng còn dùng dằng chưa chịu rời đi, mưa đã chực chờ, nôn nóng đợi một cuộc bàn giao chính thức.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Những ai chưa từng sống ở Tây Nguyên hẳn sẽ khó hình dung về mảnh đất “hai mùa mưa nắng”. Mùa khô kéo dài 6 tháng, khoảng từ tháng 11 đến tháng 4, sau đó là mưa dầm dề đến hết tháng 10. Có người bạn từng hỏi tôi: Nói là thế, nhưng suốt mùa khô cũng phải có lúc mưa chứ! Không mưa khác nào hạn hán nửa năm, đất đai cây cối nào chịu nổi? Sự thực thì mưa giữa mùa khô là chuyện họa hoằn mới xảy ra và đó thường được gọi là mưa vàng mưa bạc, vì trong cơn khát nước khô bỏng của đất và cây, trời đem nước mà trút xuống thì còn gì bằng. Nhưng ông trời nhiều khi chơi ác, mưa trái vụ thường đi kèm giông lốc, cây cối hoa màu sắp vào vụ thu hoạch, gặp cơn lốc tố, tất cả bị tàn phá, thiệt hại rất nặng nề. Nên dù đằng đẵng suốt 6 tháng mùa khô, không mấy ai mong mưa trái vụ bởi đó là hiện tượng thời tiết bất thường, ẩn chứa nhiều rủi ro.

Người Tây Nguyên đã quen chung sống với kiểu khí hậu 2 mùa trong năm. Mùa nắng thì chủ động chống hạn, mùa mưa thì che chắn chống ngập úng cho cây. Con người cũng quen với sự triền miên của mưa nắng. Ra đường mùa khô luôn có sẵn găng tay, kính mát, áo chống nắng, mũ đội đầu. Vào mùa mưa, trong cốp xe không bao giờ thiếu chiếc dù hoặc áo mưa. Không ai vì nắng mưa mà oán than trời đất hoặc trễ nải nhịp sống vốn hối hả thường ngày.

Mấy hôm trước, sau những cơn đau thăm dò như người sắp trở dạ, trời cũng đã trút xuống Pleiku một trận mưa đêm. Cơn mưa đầu mùa mát lành đến lạ, dù gió mưa đã làm rơi rụng rất nhiều hoa lá trên đường phố. Trong vườn, những khóm hồng đang nở hoa đều rã cánh. Mong manh nhất là cổ son môi, vừa hé những cánh thơm mềm như lụa, sắc hồng dịu ngọt như làn môi trinh nữ, qua một trận mưa đã rơi hết xuống đất, chỉ còn trơ đài. Nhưng, cái khoảng đất phủ đầy cánh hoa ấy cũng hồng lên thứ ánh sáng dịu dàng mê hoặc.

Thời điểm giao mùa cũng là lúc từng đàn bướm cánh xanh lơ, xanh lá, vàng mơ bay rợp trời. Không khó để bắt gặp cảnh trẩy hội của những đàn bướm trên những vườn cà phê, dọc theo khe suối hay cả khi ngang qua quốc lộ. Trên những lớp lá khô giữa vùng đất ẩm, hàng ngàn con bướm đậu chi chít như một tấm thảm sắc màu sinh động, cánh không ngừng rung rinh rung rinh như đang thưởng thức chương trình đại nhạc hội độc đáo của riêng loài côn trùng cánh vẩy.

Cơn mưa đầu mùa chưa đủ xua tan oi bức. Vạn vật vẫn đang hồi hộp, náo nức đón chờ mùa mưa đến. Chỉ chừng tháng nữa thôi, khi những trận mưa giông bắt đầu dội xuống, cỏ sẽ nhú lên, trên mặt đất, dưới nách những khóm hồng, trong cả những kẽ đá. Còn bây giờ, vẫn đang trong những ngày của mùa khô. Những cơn mưa đang lang thang đâu đó ở chân trời hẳn đã bắt đầu sực nhớ, lời hẹn về với Tây Nguyên khi tháng tư vừa chớm.

Có thể bạn quan tâm

Lưu bút học trò

Lưu bút học trò

(GLO)-Tháng 5, nắng bắt đầu rót mật lên từng kẽ lá. Màu nắng ấm nồng như lời thì thầm của thời gian, nhắc nhở chúng tôi rằng, ngày chia tay thầy cô, bè bạn đang đến thật gần. Trong lòng mỗi chúng tôi, dường như có một khoảng trống dần mở ra, khoảng trống của bao điều chưa kịp nói, chưa kịp làm.

Rau dại quê nhà

Rau dại quê nhà

(GLO)- Mùa nào thức nấy, vùng nào rau ấy, không chỉ những bữa cơm trên rẫy, dưới đồng mà dường như bữa cơm nào của tuổi thơ chúng tôi cũng không thiếu mớ rau dại.

Năm tháng học trò

Năm tháng học trò

(GLO)- Mỗi độ hè về, khi những tia nắng tràn ngập trên sân trường cũng là lúc những chùm phượng vĩ bắt đầu cháy đỏ một góc trời. Phượng không chỉ là loài hoa báo hiệu mùa hè mà còn là biểu tượng bất diệt của tuổi học trò-cái tuổi ngây thơ, vụng dại nhưng đầy ắp yêu thương và khát vọng.

khúc mưa, cơn mưa, chìm vào cơn mưa, Gia Lai, Báo Gia Lai

Khúc mưa

(GLO)- Bất ngờ chìm vào cơn mưa ngờm ngợp giữa phố chiều tấp nập người xe, tôi vội vã tìm một nơi trú tạm chờ mưa tạnh. Kiểu mưa đầu mùa thế này, vội đến rồi cũng sẽ tan đi nhanh.

Bánh tráng Bình Định

Bánh tráng Bình Định

(GLO)- Bánh tráng có thể tìm thấy ở bất cứ nơi đâu trên cả nước, cả trong cộng đồng người Việt ở nước ngoài. Thế nhưng chẳng hiểu sao, tôi cứ nghĩ và nhớ về món bánh tráng Bình Định. Có lẽ là bởi không ở nơi đâu bánh tráng lại đa dạng và có thể ăn vào mọi dịp như “xứ nẫu”.

Gặp lại thanh xuân

Gặp lại thanh xuân

(GLO)- Tôi từng thấy chị gái mình đứng thật lâu trước tấm gương. Lúc đầu, tôi cứ ngỡ chị đang nhìn xem có vết nám nào trên mặt như một sự lo âu thường thấy của phụ nữ nhưng không phải.

Tiếng ve gọi hè

Tiếng ve gọi hè

(GLO)- Ai cũng từng trải qua những ngày cắp sách đến trường, cũng từng háo hức đợi tiếng ve gọi hè sang, từng bâng khuâng trước những cánh hoa phượng vĩ đầu mùa.

Vừa vặn sống

Vừa vặn sống

(GLO)- Thỉnh thoảng, trong một buổi sớm mai, nếu không phải bận bịu quá với công việc, tôi thường ngồi bên vỉa hè, dưới một gốc thông.

Nhớ khói đốt đồng

Nhớ khói đốt đồng

(GLO)- Mỗi khi tiết trời chuyển mình vào hạ, tôi lại chộn rộn một nỗi nhớ không tên. Tôi nhớ quê, nhớ cánh đồng, nhớ mùi khói đốt đồng lan trong gió chiều nhè nhẹ. Đó là mùi của đất, của nắng, của thời gian và tuổi thơ nơi đồng bãi.

Bên chiếc cầu thang nhà dài

Bên chiếc cầu thang nhà dài

(GLO)- Ngày trước, khi đến buôn Đôn (Đắk Lắk), tôi được ngắm nhìn những ngôi nhà dài bằng gỗ lâu niên của người Ê Đê đẹp đến nao lòng. Ấn tượng đầu tiên là 2 chiếc cầu thang dẫn lên nhà sàn còn in đậm vết thời gian.

Vấn vương bông gòn

Vấn vương bông gòn

(GLO)- Trong vườn còn sót lại một cây gòn. Đến mùa, chúng bung ra những bông nhẹ bẫng, mềm như mây trắng vắt ngang trời, theo gió tản mát muôn phương.

Nẻo về tháng Tư

Nẻo về tháng Tư

(GLO)- Bước chân trên dải biên cương một ngày tháng Tư nắng đượm, tôi thốt nhiên nhớ tới mấy câu thơ của Nguyễn Bình Phương: “Những cột mốc vùng biên bóng trải xiêu xiêu/Dãy núi oằn lên từng nhịp thở”.

Gió đồng mùa hạ

Gió đồng mùa hạ

(GLO)- Gió từ cánh đồng quê lại thổi tràn qua ô cửa nhỏ, mang theo hương thơm nồng nàn của lúa non và mùi ngai ngái của đất sau cơn mưa đầu mùa.

Mùa rẫy tới

Mùa rẫy tới

Mấy ngày nay thường hay có dông vào buổi chiều. Gió ùn ùn thốc tới. Mây từ dưới rừng xa đùn lên đen sì như núi, bao trùm gần kín khắp bầu trời. A Blưn thấy ông nội lẩm nhẩm tính rồi nói mấy hôm nữa đi phát rẫy.

Bài học đầu đời

Bài học đầu đời

(GLO)- Mãi đến bây giờ, cánh tay tôi vẫn còn một vết sẹo. Vết sẹo đỏ ửng, kéo dài trông thật “thiếu thẩm mỹ”. Bạn bè khuyên đi xóa sẹo nhưng tôi lại không muốn. Bởi lẽ, với tôi, vết sẹo ấy gắn liền cùng kỷ niệm về bài học đầu đời.

Tháng Tư ở thành phố mang tên Bác

Tháng Tư ở thành phố mang tên Bác

(GLO)- Một ngày giữa tháng Tư, tôi có chuyến thăm TP. Hồ Chí Minh. Như tín hiệu của vũ trụ, có điều gì đó thôi thúc tôi phải về với nơi mà 50 năm về trước, cả dân tộc vỡ òa trong niềm vui của ngày đại thắng, thống nhất non sông.

Mưa đầu hạ

Mưa đầu hạ

(GLO)- Pleiku vào hạ không báo trước bằng cái nóng gắt gao, cũng chẳng cần đến tiếng ve râm ran hay sắc phượng rực trời. Chỉ cần một cơn mưa đầu mùa, bất chợt, ào ạt mà vô cùng êm dịu là biết hè đã chạm ngõ.

Lưu bút

Lưu bút

(GLO)- Lưu bút không đơn thuần là một cuốn sổ. Nó là nơi giữ lại cả một khoảng trời tuổi trẻ, nơi từng nét chữ đều mang theo một phần ký ức.

Mùa cá cơm

Mùa cá cơm

(GLO)- Đã mấy bận đến xã Nhơn Lý (TP. Quy Nhơn, tỉnh Bình Định), tham quan hầu hết thắng cảnh, thưởng thức đủ mọi đặc sản bậc nhất, tôi từng nghĩ mình am tường vùng đất này lắm. Vậy mà, khi lang thang đến bến cá Nhơn Lý, tôi mới nhận ra những gì mình biết chỉ lớp vỏ bên ngoài.

Hương ngọc lan

Hương ngọc lan

(GLO)- Hương ngọc lan là mùi hương thanh khiết nhất mà tôi được biết trong tuổi thơ của mình. Đó là sự dịu ngọt nhẹ nhàng và vô cùng gây thương nhớ cho người lữ khách.