Kết nối không gian ngày hạ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- 1. Mùa của đất trời, tuần hoàn mỗi năm, trải gặp biết bao lần trong đời mà sao không gian ngày hạ lại gợi lên nhiều cảm xúc, chợt như bâng khuâng, cùng kỷ niệm len lén quay về.

Theo tiếng ve ngân, tuổi ấu thơ bàn chân rón rén, nghiêng tai, đảo mắt lần tìm, chộp lấy những chàng nghệ sĩ ve sầu toàn thân hóa chiếc vĩ cầm ngân khúc đón hạ, cho vào túi. Lạ thay, mãi đến giữa đêm, trong thanh vắng chúng mới chui ra, đồng thanh lên tiếng. Tiếng mẹ ngoài hiên vọng vào: “Lại thêm trò nghịch dại”. Rồi mẹ vén màn, soi đèn tìm bắt.

Tiếng ve ran trên tán cây vông đồng cao tít, vọng vào khuôn cửa lớp mùa hè đầu tiên đến trường sao quá đỗi thân quen. Cũng tiếng ve ngân trên hàng me Tây, phượng vĩ nơi sân trường mòn vẹt bước chân mà bỗng dưng bùi ngùi như sợ thời gian đi quá vội, tuổi học trò mai nữa còn đâu! Còn giữ trong nhau ngôi trường xưa, thầy-cô giáo, phòng lớp cũ, dòng lưu bút, tấm hình chụp vội. Trong tiếng ve ngân, vọng khúc đời mình có thời gian cùng nỗi nhớ…

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Nắng hạ vàng hươm cánh đồng làng mùa gặt. Rạ rơm vàng nâu phơi đầu ngõ, cuối vườn, dọc đường làng, bãi trống, gò hoang. Hạt lúa vàng tươi sân phơi. Vắt mình ngang qua dãy núi xa xa cuối cánh đồng, mây cuối ngày từng tảng sậm vàng như tổ mối đất đùn giữa nền trời vàng cam. Cái sắc vàng như biến ảo ấy, ngày bé mặc định chỉ có ở làng mình, để rồi nâng niu gìn giữ dài dọc cuộc đời. Tuổi đời mình đã luống, chợt vụn nhớ xa xôi.

2. Mùa hạ đầu đến với Tây Nguyên, đến rồi tôi mới biết, ngày hạ đi giữa mùa khô của vùng đất đầy nắng và gió này. Nắng ong vàng, không gian vẩn bụi đỏ. Mới chớm trưa đã ràn rạt nắng về. Ngẩn ngơ tìm hương trái chín mơ hồ trong gió thoảng. Góc phố, dưới bóng cổ thụ, những người phụ nữ “nhà quê” dễ nhận ra từ trang phục, nét mặt, lời chào cùng mấy giỏ/gùi chất đầy xoài Phú Bổn với giá rẻ hời. Chúng ra phố từ vùng đất đầy nắng, gom mưa, giữ gió, tích tụ khí trời, trả ơn giọt mồ hôi ngày đêm của người dân.

Làng trong phố, sau trận mưa rào thỏa niềm mong đợi, các loại cây trái phù hợp thổ nhưỡng bazan, mưa nắng 2 mùa như: sầu riêng, bơ, xoài, mít… “chuyển mình”, quả chín. Trong không gian thanh sạch, lòng người hân hoan hương trái chín dìu dặt thoảng theo gió nhẹ, ủ trong những vườn cây xanh ngợp, trên mái tóc óng mượt thiếu nữ vừa dời chân từ làng. Pleiku thơm hương cuộc sống.

Bây giờ, nhà vườn thời công nghệ đã đưa các loại trái cây vốn là đặc sản trong Nam, ngoài Bắc đến với Gia Lai, cho quả ngọt, trĩu cành, ngát hương chẳng kém. Nhà vườn làm du lịch, ngày cuối tuần thu hút nam thanh, nữ tú, học trò từng tốp, nhiều gia đình đến tham quan, trải nghiệm, mua làm quà biếu. Lưu thông hàng hóa nhanh tiện, trái cây đủ loại bày bán quy mô lớn bé khắp mọi ngả đường trên phố, giải nhiệt mát lòng chẳng phải mất nhiều tiền, biết đủ làm vui.

Tháng tư. Vào hạ. Nắng ong vàng, khí trời oi bức có nỗi nhớ mùa hạ đi qua, kết nối không gian có nắng của ngày xưa, nắng của bây giờ. Chiều bên phố, tôi nghe kỷ niệm theo về từng giọt, từng giọt đọng lại thành tên.

Có thể bạn quan tâm

Cây sẽ cho lộc

Cây sẽ cho lộc

Không chỉ cây lá mới cho lộc, mà bất cứ công việc gì nếu như mình làm bằng tất cả yêu thương và say mê, chắc chắn sẽ hái quả ngọt

Hoài niệm Tết xưa

Hoài niệm Tết xưa

Không chỉ những người cao tuổi luôn nhớ Tết xưa, mà trẻ thuộc thế hệ Gen Y, Z cũng hoài niệm về Tết với những hương vị, sắc màu, phong tục đậm chất Việt Nam.

Minh họa: Huyền Trang

Gió qua sông…

(GLO)- Tôi ngồi trên một cù lao giữa thênh thênh sông nước miền Tây. Bốn bề ngăn ngắt màu xanh cây trái phủ sẫm cả một vùng. Con sông rộng mênh mông, phải nheo mắt mới nhìn thấy dáng phố xa xa khuất lấp sau những miệt vườn. Gió chênh chao lướt qua mặt sông.

Lên núi trồng cây

Lên núi trồng cây

(GLO)- Tây Nguyên bước vào mùa khô với bầu trời trong vắt, gió lùa qua thảo nguyên và từng đám mây nhẹ trôi. Trên những đỉnh núi của cao nguyên bạt ngàn nắng gió, mùa xuân sắp chạm ngõ với tấm áo mới rạng ngời.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Những ngày cuối năm

(GLO)- Vậy là đoàn tàu thời gian đã đến ga “tháng Chạp”. Có lẽ vì là ga cuối nên cuộc hành trình dường như chậm lại trong biết bao nỗi niềm bâng khuâng của lữ khách.

Thắng cảnh Biển Hồ. Ảnh: Phạm Quý

Phố núi tình thân

(GLO)- Pleiku đang trở thành điểm đến yêu thích của nhiều du khách. Vẻ đẹp hoang sơ và tình cảm của con người nơi đây khiến không ít người tìm đến Pleiku như là một điểm dừng chân thú vị.

Ảnh minh họa: Phùng Tuấn Ngọc

Hoài niệm Tết

(GLO)-Tết vừa gợi nên biết bao yêu thương nhưng cũng là nỗi lo của người lớn. Nhưng Tết hiện diện trong suy nghĩ của trẻ con thì khác, nó háo hức, chộn rộn trong tiếng cười, trong tiếng vỗ tay reo vui khi thấy mẹ bắt đầu dọn dẹp nhà cửa và mua bánh kẹo. Và, Tết luôn đầy màu sắc, đầy tiếng cười vui.

Xuân về khoe áo mới

Xuân về khoe áo mới

Tết đến, Xuân về ai cũng muốn mọi điều đều mới mẻ, tốt đẹp. Nên cùng với việc dọn dẹp, trang hoàng nhà cửa thì việc được quan tâm nhiều, háo hức nhiều là sắm sửa quần áo mới.

Dốc xưa

Dốc xưa

(GLO)- Nhìn từ trên cao xuống, bạn sẽ thấy đèo dốc như những dải lụa mềm mại. Ấy vậy mà khi đặt chân đến đó, bạn sẽ thấy nó như một thách thức lớn khiến ta phải ngẫm nghĩ thật nhiều. Nhưng, không phải lúc nào chênh vênh cũng làm ta ngã mà lại bồi đắp nên nghị lực và ý chí vượt khó.

Ra Bắc, vào Nam

Ra Bắc, vào Nam

(GLO)- Hơn nửa đời người, tôi loay hoay đi về giữa 2 miền Nam-Bắc. Miền Bắc là quê hương, là nơi tôi cất tiếng khóc chào đời. Còn miền Nam là nơi tôi học tập và trưởng thành.

Ảnh minh họa: Phùng Tuấn Ngọc

Mùi Tết

(GLO)- Có một ngày, tôi bỗng ngồi nhớ nhung mùi Tết, để rồi tự hỏi mùi của Tết là gì? Phải chăng đó là mùi của nồi bánh chưng đang sôi lục bục ở góc sân đêm 29 Tết hay là mùi thơm nồng của dưa hành dưa kiệu mới ngấu?

“Mùa đi cùng tháng năm”

“Mùa đi cùng tháng năm”

(GLO)- Rồi thời gian cũng sớm vẫy mùa xuân trở lại. Tôi đoán thế khi đang đứng ở hành lang một dãy phòng học nhìn ra buổi sáng mà mọi vật như còn bỡ ngỡ với “cơn nắng se ngang trời đông”. Như thể ngày hôm qua và cả hôm kia nữa, chưa hề gió lạnh.

Thơ Bùi Việt Phương: Dốc mùa xuân

Thơ Bùi Việt Phương: Dốc mùa xuân

(GLO)- "Dốc mùa xuân" là một bài thơ đượm sắc xuân và tình quê của Bùi Việt Phương. Ở đó, xen lẫn giữa kỷ niệm là những xúc cảm hoài niệm của một người con xa xứ về không khí Tết đầm ấm, yên vui ở quê nhà.

Cầu Bến Mộng. Ảnh: Phạm Quý

Bên kia bờ sông Ba

(GLO)- Nhà tôi ở bên hữu ngạn sông Ba, nơi phố thị tấp nập, náo nhiệt. Ở nơi đông vui, thuận tiện cho sinh hoạt, nhưng đôi khi tôi lại cảm thấy ngột ngạt, tù túng bởi sự chật chội, ồn ào.

Đèo An Khê. Ảnh: Phan Nguyên

Bâng khuâng chiều An Khê

(GLO)- Tôi trở lại An Khê vào một chiều mưa. Cơn mưa không ồn ào mà rơi êm vào ký ức, đánh thức một miền nhớ xa xôi, thuở nơi đây còn là một thị trấn nhỏ bình lặng nằm ven quốc lộ 19.