Kể chuyện phố khuya

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

“Đèn Sài Gòn ngọn xanh ngọn đỏ”, nếu ai đó ở Nam bộ ít nhiều cũng đã đôi lần nghe qua câu nói này.

 Ban đêm, hàng rong vẫn có mặt khắp các con đường trong thành phố
Ban đêm, hàng rong vẫn có mặt khắp các con đường trong thành phố


Người ta ví Sài Gòn - TPHCM là thành phố không ngủ, bởi thế mà phố phường nhộn nhịp, đèn đuốc sáng trưng, còn quán xá thì không phải kể, có quán càng về khuya càng nhộn nhịp khách. Nhưng ở thời điểm hiện tại, nếu đi ngang qua khu trung tâm thành phố, chợ đêm Bến Thành chỉ còn đèn đường và xe cộ qua lại… cũng bởi ảnh hưởng dịch Covid-19. Khách nước ngoài không có, khách trong nước không mấy người, thành ra khu vực nhộn nhịp có tiếng của khu trung tâm lại vắng lặng như tờ. Dịch bệnh là chuyện ảnh hưởng chung của toàn cầu, rồi xã hội sẽ có cách để cân bằng và vận hành mọi thứ.

Kể chuyện nhịp sống về đêm ở thành phố, cũng có thể ví như một “đặc sản” mà nhiều nơi khác khó có được. Ở các tỉnh Tây Nam bộ, nếu không phải là thị trấn hay thành phố thì quá 20 giờ coi như đã muộn, nhà nào nhà nấy cửa đóng then cài, nhưng TPHCM thì khác, nhịp sống về đêm vẫn hối hả. Đâu đó ở những tòa nhà văn phòng, có người rời công ty khi đồng hồ hơn 8 giờ tối, siêu thị, quán ăn lúc này cũng nhộp nhịp khách. Các tuyến phố đi bộ cũng bắt đầu dập dìu người đi dạo, hóng mát…

Thật khó để giải thích một cách thấu đáo vì sao người thành phố lại thích đi chơi, đi ăn khuya. Có thể vì ban ngày người bận việc công ty, người bận việc gia đình; chưa kể thành phố chỉ hai mùa mưa nắng, dưới tiết trời oi bức, người ta chỉ muốn tìm một quán cà phê, trà sữa máy lạnh để ngồi chứ chẳng hơi sức đâu mà đi dạo… Cũng có thể thành phố về đêm có một điều gì đó rất riêng, một phong cách thị thành quyến rũ đến lạ, mà hễ cứ tới TPHCM một lần thì phải đi dạo phố ban đêm cho biết “đèn Sài Gòn ngọn xanh ngọn đỏ”.

Những chợ đầu mối, hối hả từ đêm đến gần sáng như chợ đầu mối Bình Điền (quận 8), chợ hoa Hồ Thị Kỷ (quận 10)… và chợ mua bán lẻ cũng hoạt động mạnh như chợ Hạnh Thông Tây (quận Gò Vấp), chợ Cây Gõ (quận 6), chợ Bà Chiểu (quận Bình Thạnh)… Một hình thức sáng tạo để cạnh tranh trong kinh doanh ở thành phố, đó là những tổ hợp giải trí cuối tuần, một kiểu chợ đêm lưu động có khi được tổ chức ở Nhà Văn hóa Thanh niên TPHCM (quận 1), lúc lại là sân vận động Hoa Lư (quận 1)… Những tổ hợp này, thường thu hút đông bạn trẻ bởi bán quần áo thiết kế độc lạ, cùng hàng tá phụ kiện đi kèm, chưa kể những quầy thức ăn đường phố đủ hương, đủ vị.

Và trên đường phố buổi tối, thỉnh thoảng lại bắt gặp vài tay máy, lúc thì đứng phía Bưu điện Thành phố, Nhà thờ Đức Bà, Phố đi bộ Nguyễn Huệ…, cũng có khi đứng hàng giờ phơi sáng từ phía bờ quận 2 chụp sang quận 1. Cái thú chơi ảnh đường phố cũng lắm công phu, nhưng theo Mạnh Cường (40 tuổi, ngụ quận 2), một tay máy chơi ảnh đường phố, thì: “Đã ghiền chụp hình mà không đi lòng vòng thành phố ban đêm để chụp thì uổng lắm, chịu khó canh góc chụp là hình lung linh”. Nếu ban ngày thành phố nhộn nhịp, hiện đại thì ban đêm trong cái sôi động đó, lại lắng đọng một chút những cung bậc cảm xúc. Đó là những gánh hàng rong quá nửa khuya người bán mới chịu dọn về. “Bữa nay, lời bộn à, cuối tuần đông khách. Tranh thủ bán, chứ mấy tháng tới mưa bán ế lắm”, dứt lời, chú Tam (60 tuổi, ngụ quận 11) lững thững đẩy xe xôi về nhà trọ, sau khi bán cho tôi hộp xôi cuối cùng.

Và đâu đó những tòa nhà trong thành phố, chốt bảo vệ vẫn sáng đèn để trực, hay trên những con đường, cánh công nhân vệ sinh vẫn làm việc để sớm mai, bình minh thành phố lại tinh tươm, sạch đẹp.

Theo THIÊN THANH (SGGPO)
 

Có thể bạn quan tâm

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

(GLO)- Bài thơ "Di vật đời người" của Phạm Đức Long là khúc tưởng niệm thấm đẫm cảm xúc về những người lính đã hi sinh trong chiến tranh. Họ ngã xuống giữa rừng xanh, để lại những di vật bình dị mà thiêng liêng, là biểu tượng bất tử của một thời tuổi trẻ quên mình vì Tổ quốc...

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.