Vi Thùy Linh là một giọng thơ lạ, luôn cất lên một mình, tự tin để tự mình mới. Chị có nhiều cái “đầu tiên” với thơ Việt: được mời dự Liên hoan thơ quốc tế tại Pháp; đêm thơ đầu tiên tại Trung tâm Văn hóa Pháp Hà Nội 2005, tái bản 2 tập thơ “Khát”, “Linh” vào năm 2007; nữ thi sĩ đầu tiên thực hiện đêm thơ tại Vancouver (Canada); tour trình diễn 7 thành phố châu Âu; đêm nghệ thuật “Bay cùng ViLi” tại Nhà hát Lớn Hà Nội.
Có thể nói, chị là người tiên phong đưa thi ca ra không gian lớn. Chị luôn “ầm ào” với thơ khi ngoài thơ, nhưng thơ chị kỹ và chặt chẽ tới từng hình ảnh nhỏ, tinh tế tới từng dấu câu, lấy tên mình ra làm đối tượng của chính thơ mình như chị rất ít người: “Ninh Bình choàng ôm Linh bay lên/Mỗi ngày mới hãy tẩy tồn bụi cũ/Từ những vết sẹo, nếp hằn đau nhớ/Cần lệnh “xóa vĩnh viễn” của quên”.
Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.
VÂN VI
Không đủ thời gian chọn mua vải, kiên nhẫn tới nhà may
Vi thường mua đồ may sẵn
Từ quần áo thường ngày đến thời trang hàng hiệu
Đa dạng thiết kế, chất liệu, mặc ngay.
Sau nhiều lần lao vào cơn mưa, đêm-ngày
Tôi muốn may đo áo rộng
Có áo nào che cả khoảng trời không?
Thợ bậc nhất Thủ đô hay nhà thiết kế trứ danh
Chọn vải, cắt may cho Vi chiếc áo
Che an toàn mưa bão nếu lỡ đang chạy xe trên phố
Làm râm nắng gắt bỏng da khi hay phải đội nắng trưa
Kéo khuất mọi vỉa hè đầy rác
Phủ lấp kín những gì xấu xí
Và đôi khi cũng cần trùm đỡ bụi, nóng cho những hàng cây.
Địa chỉ may đo chiếc áo ở đâu đây?
Không GPS, công nghệ tối tân nào định vị cho Vi nhà may ấy
Dẫu hành trình trải đủ ngả thành phố theo bản đồ trên giấy
Dù huy động 4.500 xe taxi G7
Da sạm, tóc trắng theo thời gian chẳng quyền phép nào cản nổi
Đeo kính đen to bản vẫn chói mắt không ngắm kỹ được da trời
Cứ đổi màu... khoác áo... trút áo...
Mây trôi.
DÂY MƯA
Có con chuồn chuồn kim màu tím bay vào phòng tôi, loay hoay đậu mặt gương
Nó soi mình, còn tôi nhìn Linh thoáng vội
Không nhìn độ cao của nó mà đoán thời tiết được
Chẳng để ý dự báo, mùa thường trực mưa.
Minh họa: H.T |
Những con chuồn chuồn, các loài chim trú đâu
Rừng càng ngày càng rộc
Tôi học bản lĩnh từ loài bay bé nhỏ
Gắng vững vàng che con qua bão gió
Nước trời giải nhiệt muôn loài, kịp cứu thủy điện vận hành cầm cự qua mức nước chết
Người mẹ một mình
Thăng-bằng-trên-dây-mưa...
RU
Đâu cứ đêm mới ru
Bất cứ khi nào khẽ lắng mình
Hình ảnh anh che chở...
Minh họa: Huyền Trang |
Tóc mùa thu suối mỏng
Chảy thầm vai anh
Mọi mặt nước của ái thành
Bỗng sạch, trong... nối nhau lãng bạc
Không gợn sóng nào thả dấu ngã duyệt binh
Khi em ngã vào triền lưu linh...
Triền ấy, ngực anh vòng tay anh
Chẳng cần lời ru nào nữa
Phiến môi mải mê ngón mềm yên yên
Em như quả hồng chín dần lúc thiếp...
Giấc thu say đấy
Sống-yêu lộng lẫy
Ru anh ru em...