Gương mặt thơ: Tùng Bách

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Họ Lê, quê Hà Tĩnh, hiện ông đang sống ở TP. Vinh. Tôi quen và đọc ông từ hồi ông “lánh” một cú nạn văn chương, vào Vũng Tàu làm cặp bài trùng với nhà thơ Lê Huy Mậu.

Có gì đâu, tính ông rất hay đùa (điều này thể hiện trong cả thơ của ông), khi biên tập một bài thơ của cấp trên, ông lia bút thêm 2 câu “lạc khoản” rất buồn cười. Với ông thì là đùa, nhưng bác kia thì không.

Tùng Bách có tài khắc họa nhân vật, nhất là bạn thơ, bằng thơ. Chỉ mấy câu, “đối tác” của ông mồn một hiện ra. Loại thơ này ông thường xuyên đăng trên Facebook, chẳng hạn như chân dung một nghệ sĩ nhiếp ảnh kiêm võ sĩ hơn 80 tuổi: “Tuổi tám hai-Tái nạm gầu/Cái tóc thì bạch, cái râu thì dài/Độ lì-ngũ đẳng huyền đai/Vũ trường xí xởn, vũ đài lăm le/Thơ hay tới mức sém vè/Lái buôn thiếu vốn, lái xe thừa đường...”.

Thơ ông mạnh về tứ. Bất cứ hiện tượng sự vật, nhân vật nào lọt vào mắt, ông đều xoay qua trở lại, vần tới vần lui bắt nó... ra tứ. Và khi đã có tứ thì việc lắp chữ vào với ông nó chỉ như... thò tay vào túi lấy tiền lẻ. Mà tứ thơ ông thường rất bất ngờ, để khi đọc xong, phát hiện cái bất ngờ ấy, ta phải bật cười. Nhưng đọc ông xong, cười xong, bao giờ cũng phải vấn vương những suy nghĩ.

Ông là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam và đã xuất bản 10 tập thơ.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.



TỪ MỘT ĐẾN MUÔN

Làm sao quên được ngày xưa

Biển và em. Biển và bờ, người ơi.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Xòe tay hứng giọt sao rơi

Giọt thẳm thẳm nhớ. Giọt chơi vơi buồn.



Ta đi

Vẫn chưa hiểu hết ngọn nguồn cơn mưa!





NHIỀU KHI



Nhiều khi dắt xe ra ngõ

Loay hoay hoài chẳng biết đi đâu

Minh họa: T.N

Minh họa: T.N

Ngước sang Ngàn Hống mây như khói

Ngó xuống Lam Giang nước đỏ ngầu

Xắm nắm xuôi về miền Cổ Đạm (*)

Ả đào vãn cuộc phắn từ lâu



Gọi bạn? Bạn ngoài vùng phủ sóng

Gọi đò? Chú lái mãi buông câu

Tiểu khê, cá quẫy hòn non bộ

Ngưng Bích vườn ai chợt bí bầu!



Nhiều khi dắt xe ra ngõ

Loay hoay hoài… chẳng biết đi đâu.

----------

(*) Làng Cổ Đạm ở Nghi Xuân, Hà Tĩnh được coi là cái nôi của hát ca trù





CHIỀU PHỦ QUỲ



Chưa đủ mặn để muối

Chưa đủ cay để gừng

Chưa đủ chua để nhót

Chưa đủ chát để sung.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Ai cùng Mẹ lên rừng

Ai theo Cha xuống biển

Xưa nay ghét với yêu

Vốn rầy rà lắm chuyện.



Chưa đủ thân để mến

Chưa đủ gan để gàn

Chưa đủ tròn để khuyết

Chưa hợp làm sao tan?



Phủ Quỳ chiều mang mang

Thả hồn cùng sông Hiếu

Chợt thấy mình thừa ra

Mới hay mình đang thiếu.

Có thể bạn quan tâm

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

(GLO)- Trong kho tàng âm nhạc Việt Nam có nhiều ca khúc không chỉ đơn thuần là tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của một vùng quê. Nơi ấy, tình yêu và nỗi nhớ không thể phai mờ. “Ngọn lửa cao nguyên” của nhạc sĩ Trần Tiến chính là một trong những ca khúc như thế.

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

(GLO)- Bài thơ "Mùa qua phố" của tác giả Lenguyen là một bức tranh dịu dàng, gợi cảm xúc, đưa người đọc bước vào không gian phố núi Pleiku trong thời khắc chuyển mùa. Với giọng điệu lãng mạn và sâu lắng, bài thơ khơi gợi vẻ đẹp bình dị nhưng đầy chất thơ của phố núi...

Con đường tất yếu

Con đường tất yếu

Vài năm trở lại đây, các sản phẩm văn hóa - nghệ thuật Việt đã được khai thác với tinh thần mới: vừa trân trọng truyền thống, vừa dấn thân khai phá cái mới.