Gương mặt thơ: Lê Quang Sinh

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam
(GLO)- Có thể nói, với Lê Quang Sinh, mọi con đường đều dẫn anh tới với thơ. Học Đại học Bách khoa, anh tham gia nhóm thơ “Vòm cửa xanh” rất nổi hồi ấy, toàn sinh viên kỹ thuật với những cái tên sau này nổi tiếng trong nền văn học nước nhà như: Nguyễn Quang Lập, Nguyễn Thành Phong, Hà Đức Hạnh...

Ra trường làm nghề xây dựng ở TP. Hồ Chí Minh nhưng anh vẫn đau đáu với thơ. Đang ăn nên làm ra thế, đùng cái, nghe lời nhà thơ Hữu Thỉnh, khi ấy là Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, anh ra Hà Nội đảm nhiệm chức Phó Giám đốc Trung tâm Văn hóa Hội Nhà văn, rồi làm Phó Giám đốc Bảo tàng Văn học. Và quả là, sống trong môi trường văn chương, thơ anh ngày càng chín, ngày càng làm người đọc mê đắm. Anh kết hợp được cái tỉnh táo của người làm kỹ thuật và cái đắm say của tâm hồn thi sĩ, kiểu như: “Theo câu hát tôi tìm về xứ Lạng/Gió vẫn đầy một ải Chi Lăng/Mưa thương nhớ cứ khuất dần dáng núi/Ngàn lau khua, tiếng ngựa hí vang lừng”. Và có cả những dặn mình như này: “Đến lá rụng còn mơ về ngọn gió/Thêm một lần để tự cất mình lên”.

Anh là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, hiện sinh sống ở Thanh Hóa.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.

Lên Tà Xùa

Thôi kệ mưa Hòa Bình

Lên Tà Xùa săn nắng

Đường như sợi dây chùng

Lùng nhùng quanh vực thẳm.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Rượu ngấm từ đêm qua

Đến giờ còn ướt mắt

Muốn ôm hết cả trời

Mà mưa giăng dằng dặc.



Quá nửa chừng câu hát

Mây ùa vây trắng đèo

Thác rừng rơi vô định

Tuột mất chiều trong veo.



Muốn làm trái sơn tra

Mềm môi người hái quả

Muốn cuộn hết Tà Xùa

Tung mù lên đỉnh gió.



Bản Mạ

Để có được bản Mạ

Sông Chu xanh hết mình

Để có chiều thấp thỏm

Nắng cả mùa lung linh.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Anh mải theo tiếng sáo

Điệu xòe vắt ngang thân

Khói tuôn từ triền dốc

Vào mùi xôi đã lừng!



Thương tiếng chim “trói cột”

Cả đời rưng rức than

Khua luống như tiếng núi

Gõ vuông lên vách ngàn.



Mệ ơi, cứ nhai trầu

Cho vườn nhà rậm quả

Chân lên cầu Thanh Xuân

Dùng dằng câu khặp cổ.



Lại những đêm lửa đỏ

Quấn lời lên khăn piêu

Lại những bậc thang gió

Cuốn mây trên đồng chiều.



Trước mộ mẹ Tơm



Có bao nhiêu lối cỏ đã thành đường

Bao túp lều rơm đã thành phố xá

Có bao nhiêu vầng trăng đã thành đôi thành lứa

Mây khói hư vô một bóng con người!



Con khấu đầu trước mẹ. Mẹ Tơm ơi!

Sao cây phải cố hoa, sao hoa phải cố thắm

Sao biển ngoài kia phải cố dài cố rộng

Trước mộ người, mình cố tốt đẹp hơn!

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Cua búng càng đua với cá với tôm

Con nghe rõ tiếng cựa mình của đất

Trưa Hanh Cát thanh minh như tích mật

Bỗng tràn ra hoa lá khắp trong vườn.



Chiếc tông đơ giấu anh Hậu, anh Sồ

Hũ sành nhỏ vài đồng xu thấp thỏm

Rổ rá ông đan bao nhiêu hy vọng

Khoai sắn cõng cà lội mặn ngày ba...



Mẹ mong manh như cọng rạ nắng già

Nhặt nhạnh, góp gom, nhịn nhường, chịu đựng

Nước mắt ứa đôi chân quỳ thấp xuống

Con hiểu vì sao lối cỏ thành đường.



Chánh Tổng làng như con cú ăn sương

Mẹ quyết liệt để đất này sống sót

Giờ mẹ ngủ ngàn thu yên giấc

Dưới cát sâu là long mạch quê mình.

Có thể bạn quan tâm

Thơ Hà Hoài Phương: Tự khúc

Thơ Hà Hoài Phương: Tự khúc

(GLO)- "Tự khúc" của tác giả Hà Hoài Phương là những chiêm nghiệm rất thực về cuộc đời. Sau cơn mưa trời lại sáng, không có điều gì tồn tại mãi, dù đó có là những niềm vui, hạnh phúc hay khổ đau...
Xếp sách nghệ thuật

Xếp sách nghệ thuật

(GLO)- Như một kiến trúc sư với nguyên vật liệu là sách, các nhân viên Thư viện tỉnh Gia Lai đã dày công sáng tạo và mô phỏng thành công nhiều công trình văn hóa-lịch sử đẹp mắt nhằm nâng cao hiệu quả tuyên truyền về văn hóa đọc.
Thơ Ngô Thanh Vân: Vào hội

Thơ Ngô Thanh Vân: Vào hội

(GLO)- Đất trời Tây Nguyên trong bung biêng thanh âm cồng chiêng, men cay rượu cần nồng nàn, vấn vít, nhịp xoang quyến luyến, tay nắm tay chẳng rời... được nhà thơ Ngô Thanh Vân một lần nữa nhắc đến trong bài thơ "Vào hội".

Thơ Lê Vi Thủy: Mẹ

Thơ Lê Vi Thủy: Mẹ

(GLO)- Đằng sau những người chiến sĩ cống hiến máu xương cho Tổ quốc là sự hy sinh lặng lẽ của những người mẹ. Họ lặng thầm tiễn lần lượt chồng, con lên đường để rồi mòn mỏi chờ đợi, nỗi đau dằng dặc đổi lấy niềm vui chung của quê hương, đất nước...

Ông Siu Phơ (bìa phải) thực hiện nghi lễ cúng với sự hỗ trợ của ông Rah Lan Hieo. Ảnh: Vũ Chi

Phú Thiện: Khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơtao Apui

(GLO)- Sáng 30-4, tại Khu Di tích lịch sử-văn hóa cấp quốc gia Plei Ơi (xã Ayun Hạ, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai), UBND huyện Phú Thiện khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơ tao Apui và Hội thi văn hóa thể thao các dân tộc thiểu số lần thứ XV năm 2024.
Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

(GLO)- Chúng ta đều yêu Pleiku nhưng không phải ai cũng chọn ở lại và gắn bó. Một lúc nào đó, vào chặng cuối cuộc đời, người Pleiku tha hương mới dâng đầy nỗi nhớ. Bài thơ của Lữ Hồng ngỡ là lời của một người ra đi gửi cho người ở lại, mà cũng có thể là lời của người ở lại gửi cho chính mình...