Gương mặt thơ: Hà Phạm Phú

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Tôi chơi với nhà thơ Hà Phạm Phú khá lâu rồi, và rất tự hào về điều ấy, vì ông là người đa tài và đa nghề. Từng học đại học kỹ thuật quân sự ở Trung Quốc nên ông trở thành dịch giả của nhiều tiểu thuyết, truyện ngắn, từng là Chủ tịch Hội đồng văn học dịch Hội Nhà văn Việt Nam.

Rồi, ông từng là giảng viên Học viện Kỹ thuật quân sự (Bộ Quốc phòng), rồi Chánh Văn phòng Hội Nhà văn, Giám đốc Hãng phim Hội Nhà văn Việt Nam. Thời là Giám đốc Hãng phim Hội Nhà văn Việt Nam, ông làm những bộ phim “Ông cố vấn”, “Nguyễn Ái Quốc ở Hồng Kông”, “Hà Nội Hà Nội”... nổi tiếng, còn đóng một nhân vật trong phim nữa. Ông là nhà văn với nhiều đầu sách và là nhà thơ đích thực. Tóm lại là ở mảng nào ông cũng nhiều thành tựu.

Tôi với ông cùng mê lái ô tô, nhưng ông khác tôi là biết rất rõ tại sao xe chạy được, công dụng của từng bộ phận, còn tôi chỉ biết lái. Giờ trên 70 tuổi, ông vẫn vi vu lái xe trên đường và làm thơ với tình yêu ngùn ngụt của thuở đương trai. Ông liên tục đăng thơ trên Facebook cá nhân rồi các báo lại lấy về đăng. Thơ ông có những cái kết bất ngờ đến... bất ngờ: “Dốc lớn leo trời đã vượt hết/Ngoái nhìn khó nhọc mát mồ hôi/Ta trải đời ta, rồi ta biết/Khó nhất là khi vượt dốc người”.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.



BÀ NỘI


Tôi nhìn bà nội từ xa

Cách hai ngọn núi cách ba cánh đồng.

Minh họa: T.N

Minh họa: T.N

Bà nội trẻ đã vắng ông

Tảo tần gánh cả nhà chồng trên vai

Cha tôi út ít sắn khoai

Trại rừng lam lũ hôm mai sương dầm.


Tôi đi xuân hạ thu đông

Mòn vai áo lính khúc sông vơi đầy

Khi bà rong ruổi gió mây

Cánh đồng khô nước rừng cây trụi cành.


Tôi giờ đếm ngược mong manh

Dáng hình bà nội cao xanh đỉnh trời

Có nhiều bà nội yêu người

Có một bà nội yêu tôi mỗi ngày.




DỐC TRỜI


Ta đã leo qua những dốc dựng

Từ thời lính nhỏ tuổi đôi mươi

Những dốc chiến tranh mù khói súng

Những dốc hòa bình băng tuyết rơi.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Ta leo dốc dựng lên Lũng Cú

Thấy núi sông xanh dưới bóng cờ

Lên Thượng Phùng dốc họp chợ gió

Ngả Mù Căng Chải ruộng tả thơ.


Dốc đứng dốc dài, ừ đều dốc

Chồn chân lê bước cũng đến nơi

Ta chiếm lĩnh ta đầu non mọc

Một quả tinh khôi rạng rỡ soi.


Dốc lớn leo trời đã vượt hết

Ngoái nhìn khó nhọc mát mồ hôi

Ta trải đời ta, rồi ta biết

Khó nhất là khi vượt dốc người...



VIÊN ĐÁ MIỀN SƠN CƯỚC


Tôi đi hết con đèo sương mù

Mười hay mười hai cây số đâu có gì khác

Những vệt sơn phản quang bắt đèn vuông đất

Thắp lên vàng tín hiệu bình yên.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Tôi nhặt đại xù xì đá nhám một viên

Mang theo xe đi đến nơi chưa đến

Nơi chả có lời ai hò hẹn

Qua cây thông rồi lại thấy cây thông.


Sương loãng dần, trời đem ướt ra hong

Choáng lũng sâu đàn trâu đi lũ lượt

Mấy mái xám khói mơ hồ ký ức

Tiếng thác âm u xa thẳm rơi.


Viên đá nằm gốc cây mộc của tôi

Bỏ lại chỗ vô danh đỉnh đèo sương trắng

Và viên đá kiên gan trong im lặng

Ném tôi lên miền sơn cước mỗi ngày...

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.