Gửi theo những nỗi niềm

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Là người trong cuộc, những ngày này, tôi nhiều lần lặng đi khi chứng kiến cảnh người dân Pleiku tất bật gửi đồ ăn cho người thân ở TP. Hồ Chí Minh. Cảm động nhất trong số đó vẫn là hình ảnh những người mẹ.
Ban đầu, khi hay tin phương tiện vận chuyển hành khách vào TP. Hồ Chí Minh bị tạm dừng hoạt động, không khí âu lo nhanh chóng bao trùm. Rất may, sau đó, nhiều nhà xe đã có cách để duy trì công việc của mình một cách hợp pháp và an toàn-chuyển hàng bằng xe tải.
Không nhiều người dân Gia Lai đang học tập, làm việc tại TP. Hồ Chí Minh kịp trở về quê hương sau các đợt “hạn chế di chuyển” rồi hơn thế là yêu cầu công dân ngoại tỉnh “ngừng di chuyển” ra khỏi đô thị này. Không thể nào khác, dù có bị mất việc, bị ám ảnh bởi số lượng, thông tin về những bệnh nhân Covid-19 được đăng tải trên báo chí và mạng xã hội từng giờ, hàng vạn người đang tạm trú tại đây vẫn phải tiếp tục cuộc sống của mình. Và để sống, ngoài nhu cầu ở, họ cần phải được ăn uống.
Trên thực tế, rất nhiều hoạt động từ thiện từ khắp mọi miền đất nước đã và đang hướng về TP. Hồ Chí Minh. Cùng với đó là sự quan tâm của chính quyền và tấm lòng đùm bọc hào hiệp của những người dân thành phố này đối với tất cả công dân ngoại tỉnh đang bị kẹt lại. Các nỗ lực ấy, ngoài việc bù đắp phần nào thiếu hụt về vật chất còn là nguồn động viên tinh thần đối với những người không may mắn trong đại dịch. Tuy vậy, mức tiêu thụ lương thực, thực phẩm của hàng vạn con người mỗi ngày là không nhỏ trong bối cảnh “hạn chế ra đường”. Do đó, sự cung cấp bổ sung từ quê hương là cần thiết.
Người dân Gia Lai đóng gói củ quả để vận chuyển vào hỗ trợ TP. Hồ Chí Minh chống dịch. Ảnh: Đức Thụy
Người dân Gia Lai đóng gói củ quả để vận chuyển vào hỗ trợ TP. Hồ Chí Minh chống dịch. Ảnh: Đức Thụy
Một người mẹ mua khá nhiều thực phẩm và rau quả để gửi cho con trai đang sống trong một căn phòng trọ tại TP. Hồ Chí Minh. Chị tỉ mẩn rửa từng cọng rau, săm soi từng bó bún khô. Miếng thịt bò lớn được chị lọc ra, phần ngon để gửi cho con, những bạc nhạc thì dành lại cho mình. Mấy con gà đã làm sạch, chị cũng chỉ giữ lại cho mình những chân và đầu, cổ, cánh. Thịt và rau quả đều được chị gói lại trong từng bọc ni lông nhỏ, đủ cho mỗi bữa ăn.
Một người mẹ khác ngồi bóc vỏ những con tôm đã luộc chín trước khi bỏ bì, cho vào tủ lạnh. Chị kể: Hôm qua đi làm về muộn, kho thịt xong, múc ra mấy cái đĩa lớn rồi bật quạt làm nguội, sau đó mới cấp đông, kịp ngày mai đóng thùng xốp, để “nếu xe vô có trục trặc thì đồ ăn cũng không bị hư”. Chị không quên bỏ vào thùng đồ ăn mấy múi sầu riêng đựng trong hộp nhựa cùng vài bó sả và chanh, ớt... Theo chị, ở TP. Hồ Chí Minh, ra đường lúc này nguy hiểm lắm nên lo được gì cho con cái thì lo.
Người Gia Lai phải trả cước vận chuyển từ Pleiku đến nơi người thân mình đang sống khoảng 250-300 ngàn đồng cho một thùng đồ ăn có trọng lượng 15-20 kg. “Tuy cước khá cao nhưng giai đoạn này, người ta nhận cho đã là quý”-một người mẹ tâm sự.
Đó chỉ là một vài trong vô số các bà mẹ luôn ngày đêm lo lắng, chăm chút cho con cái, người thân của mình đang sống ở vùng tâm dịch mà tôi bắt gặp. Tôi cũng nhìn thấy trên nhiều thùng xốp đựng đồ ăn được gửi đi mỗi buổi chiều từ Pleiku, ngoài tên người gửi, người nhận và số điện thoại của đôi bên còn có khá nhiều hình vẽ ngộ nghĩnh và mấy nét chữ học trò, hẳn là từ những đứa em nơi quê nhà: “Út bình tĩnh, cố lên!”, “Anh Hai khỏe nha!”, “Sài Gòn chiến thắng!”...
Tôi hiểu, khi những người dân Gia Lai gửi đồ ăn về TP. Hồ Chí Minh cho thân nhân, họ đã trao gửi cả nỗi mong chờ, niềm hy vọng của mình vào một ngày mai, khi dịch tan, bình an trở lại.
NGUYỄN QUANG TUỆ

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.