Gửi theo những nỗi niềm

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Là người trong cuộc, những ngày này, tôi nhiều lần lặng đi khi chứng kiến cảnh người dân Pleiku tất bật gửi đồ ăn cho người thân ở TP. Hồ Chí Minh. Cảm động nhất trong số đó vẫn là hình ảnh những người mẹ.
Ban đầu, khi hay tin phương tiện vận chuyển hành khách vào TP. Hồ Chí Minh bị tạm dừng hoạt động, không khí âu lo nhanh chóng bao trùm. Rất may, sau đó, nhiều nhà xe đã có cách để duy trì công việc của mình một cách hợp pháp và an toàn-chuyển hàng bằng xe tải.
Không nhiều người dân Gia Lai đang học tập, làm việc tại TP. Hồ Chí Minh kịp trở về quê hương sau các đợt “hạn chế di chuyển” rồi hơn thế là yêu cầu công dân ngoại tỉnh “ngừng di chuyển” ra khỏi đô thị này. Không thể nào khác, dù có bị mất việc, bị ám ảnh bởi số lượng, thông tin về những bệnh nhân Covid-19 được đăng tải trên báo chí và mạng xã hội từng giờ, hàng vạn người đang tạm trú tại đây vẫn phải tiếp tục cuộc sống của mình. Và để sống, ngoài nhu cầu ở, họ cần phải được ăn uống.
Trên thực tế, rất nhiều hoạt động từ thiện từ khắp mọi miền đất nước đã và đang hướng về TP. Hồ Chí Minh. Cùng với đó là sự quan tâm của chính quyền và tấm lòng đùm bọc hào hiệp của những người dân thành phố này đối với tất cả công dân ngoại tỉnh đang bị kẹt lại. Các nỗ lực ấy, ngoài việc bù đắp phần nào thiếu hụt về vật chất còn là nguồn động viên tinh thần đối với những người không may mắn trong đại dịch. Tuy vậy, mức tiêu thụ lương thực, thực phẩm của hàng vạn con người mỗi ngày là không nhỏ trong bối cảnh “hạn chế ra đường”. Do đó, sự cung cấp bổ sung từ quê hương là cần thiết.
Người dân Gia Lai đóng gói củ quả để vận chuyển vào hỗ trợ TP. Hồ Chí Minh chống dịch. Ảnh: Đức Thụy
Người dân Gia Lai đóng gói củ quả để vận chuyển vào hỗ trợ TP. Hồ Chí Minh chống dịch. Ảnh: Đức Thụy
Một người mẹ mua khá nhiều thực phẩm và rau quả để gửi cho con trai đang sống trong một căn phòng trọ tại TP. Hồ Chí Minh. Chị tỉ mẩn rửa từng cọng rau, săm soi từng bó bún khô. Miếng thịt bò lớn được chị lọc ra, phần ngon để gửi cho con, những bạc nhạc thì dành lại cho mình. Mấy con gà đã làm sạch, chị cũng chỉ giữ lại cho mình những chân và đầu, cổ, cánh. Thịt và rau quả đều được chị gói lại trong từng bọc ni lông nhỏ, đủ cho mỗi bữa ăn.
Một người mẹ khác ngồi bóc vỏ những con tôm đã luộc chín trước khi bỏ bì, cho vào tủ lạnh. Chị kể: Hôm qua đi làm về muộn, kho thịt xong, múc ra mấy cái đĩa lớn rồi bật quạt làm nguội, sau đó mới cấp đông, kịp ngày mai đóng thùng xốp, để “nếu xe vô có trục trặc thì đồ ăn cũng không bị hư”. Chị không quên bỏ vào thùng đồ ăn mấy múi sầu riêng đựng trong hộp nhựa cùng vài bó sả và chanh, ớt... Theo chị, ở TP. Hồ Chí Minh, ra đường lúc này nguy hiểm lắm nên lo được gì cho con cái thì lo.
Người Gia Lai phải trả cước vận chuyển từ Pleiku đến nơi người thân mình đang sống khoảng 250-300 ngàn đồng cho một thùng đồ ăn có trọng lượng 15-20 kg. “Tuy cước khá cao nhưng giai đoạn này, người ta nhận cho đã là quý”-một người mẹ tâm sự.
Đó chỉ là một vài trong vô số các bà mẹ luôn ngày đêm lo lắng, chăm chút cho con cái, người thân của mình đang sống ở vùng tâm dịch mà tôi bắt gặp. Tôi cũng nhìn thấy trên nhiều thùng xốp đựng đồ ăn được gửi đi mỗi buổi chiều từ Pleiku, ngoài tên người gửi, người nhận và số điện thoại của đôi bên còn có khá nhiều hình vẽ ngộ nghĩnh và mấy nét chữ học trò, hẳn là từ những đứa em nơi quê nhà: “Út bình tĩnh, cố lên!”, “Anh Hai khỏe nha!”, “Sài Gòn chiến thắng!”...
Tôi hiểu, khi những người dân Gia Lai gửi đồ ăn về TP. Hồ Chí Minh cho thân nhân, họ đã trao gửi cả nỗi mong chờ, niềm hy vọng của mình vào một ngày mai, khi dịch tan, bình an trở lại.
NGUYỄN QUANG TUỆ

Có thể bạn quan tâm

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Sau thành công vang dội của bản điện ảnh, "Mưa đỏ" tiếp tục gây “cơn sốt” trên thị trường xuất bản. Nhiều hiệu sách cho biết độc giả phải chờ tới 15-20 ngày mới nhận được tiểu thuyết. Hiện tại, lượng đặt hàng sách đã vượt xa dự đoán, lên tới hàng chục nghìn cuốn chỉ trong ít ngày.

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

(GLO)- Cồng chiêng của người Jrai và người Bahnar cùng sinh sống trên mảnh đất Gia Lai đã hòa quyện trong mạch nguồn chung của bản sắc-niềm tự hào văn hóa truyền thống. Tiếng cồng chiêng nối liền con người với đất trời, gắn kết bền chặt cộng đồng nơi rừng núi.

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

(GLO)- Từ ống kính nhiếp ảnh, nét cọ hội họa, câu chữ văn chương đến giai điệu âm nhạc, nhiều nghệ sĩ ở Gia Lai đang lặng lẽ gìn giữ, khơi gợi, ươm hạt giống tâm hồn cho thế giới tuổi thơ; đồng thời, gửi gắm thông điệp về sự kết nối, về trách nhiệm của người lớn trước “tuổi thơ đang mất dần”.

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

(GLO)-Danh sách đề cử của Giải Booker 2025 danh giá mới được công bố, trong đó có 13 tác phẩm của các tác giả đến từ nhiều quốc gia khác nhau, cũng như sự cân bằng về tỷ lệ nam - nữ và sự đan xen giữa tên tuổi cũ và mới. Điều này cho thấy sự đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm của giải thưởng này.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

null