Gió hát bên đồi

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Thành phố của tôi nhô nhấp bởi thung sâu đồi cao. Những điểm thấp là nơi mạch nước nguồn trên núi cao đổ về để hình thành nên những thửa ruộng be bé. Vùng đất của những cư dân bản địa lâu đời nên những khoảng bé ấy gắn với nền nông nghiệp lúa nước. Còn trên đồi cao, nơi hun hút gió thì bạt ngàn cây công nghiệp dài ngày xen lẫn cỏ hoa.
Cuối năm, khi cà phê chín đỏ trên những tán lá xanh héo rũ vì gió, những mùa gió cứ thế hun hút làm cây trái khô đi nhưng cà phê thì bắt vào màu đỏ sậm. Thứ quả ấy làm nên thức uống đặc trưng của xứ này để cà phê thành một loại nghệ thuật thưởng thức từ công đoạn trồng hái đến rang xay, pha chế.
Mà chỉ với cây cà phê thôi, bản thân nó cũng sẽ rất giá trị nếu biết tận dụng mùa gió hát khi thu hái xong, được chăm sóc và trổ hoa trắng muốt, thơm lừng. Với nhiều du khách, đó là thứ vô cùng lạ lẫm, khiến họ tìm đến cao nguyên Pleiku có hoa cà phê rộn ràng bầy ong lấy mật rù rì trên miền đất bazan.
Ảnh minh họa: Nguyễn Linh Vinh Quốc
Ảnh minh họa: Nguyễn Linh Vinh Quốc
Mùa gió hát và cỏ cùng hòa ca với bản nhạc ấy ven đồi, xuyến chi dịu dàng, đuôi chồn mạnh mẽ, cỏ hồng yểu điệu dưới vạt gió thơ ngây. Nhắc đến mùa gió mà chưa nói đến dã quỳ là thiếu sót lớn. Dã quỳ vẫn vươn lên bung tỏa những sắc màu cuối cùng để góp cho mùa gió thêm xinh. Người ta đã dựa vào thiên nhiên để làm lễ hội, để du khách vừa chiêm ngưỡng tự nhiên dưới những gốc thông bonsai hay chinh phục miệng núi lửa kỳ vĩ, để mãn nhãn hết các giác quan để lại thấy thiên nhiên thật hiền hòa, dễ thương.
Mùa gió năm nay lễ hội cũng đến rộn ràng. Thoắt cái, ngày không gian văn hóa cồng chiêng Tây Nguyên được UNESCO công nhận là di sản phi vật thể nhân loại cũng đã mười lăm năm. Những ngày ấy, nơi Quảng trường Đại Đoàn Kết, du khách sẽ được hòa mình cùng tiếng chiêng, thứ thanh sắc có độ dài tương ứng với quãng đời của người dân bản địa. Tạo hóa đã cho họ đôi tay khéo léo, đôi tai thẩm âm tuyệt vời để đôi chân xoang, nhịp nhàng bước đi mà không lạc nhịp. Trên nền trời xanh, cây thông già đổ bóng, mái tóc chấm vai ấy lòa xòa trong gió bay bay theo điệu của bài chiêng “Mừng lúa mới”, còn du khách thì chỉ còn dùng từ mê đắm, say sưa... 
TẠ NGỌC ĐIỆP

Có thể bạn quan tâm

Xây dựng nghị định về khuyến khích phát triển văn học là cần thiết

Xây dựng nghị định về khuyến khích phát triển văn học là cần thiết

Ngày 4-4, tại Hà Nội, Bộ VH-TT-DL tổ chức hội thảo lấy ý kiến xây dựng Nghị định về khuyến khích phát triển văn học. Đây là một bước quan trọng nhằm tạo dựng hành lang pháp lý hỗ trợ nền văn học Việt Nam phát triển bền vững trong bối cảnh toàn cầu hóa và cách mạng công nghiệp 4.0.

 Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

(GLO)- "Bầu trời trở lại" của Lữ Hồng là bài thơ giàu hình ảnh và cảm xúc, gợi lên sự chuyển mình của thiên nhiên, lòng người. Bài thơ là bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, cũng là một hành trình nội tâm sâu sắc, nơi con người giao hòa với đất trời, với những giấc mơ và niềm tin vào ngày mai.

“Gạn đục khơi trong” để phát triển văn hóa

“Gạn đục khơi trong” để phát triển văn hóa

(GLO)- Sau nửa thế kỷ đất nước thống nhất, đời sống văn hóa tại nhiều ngôi làng Bahnar, Jrai có nhiều đổi mới, nhất là xóa bỏ những gánh nặng liên quan đến hủ tục. Nhưng để bảo tồn những giá trị cốt lõi của văn hóa vẫn là một hành trình cần “gạn đục khơi trong”.

Chuyện học trong một gia đình trí thức Jrai

Chuyện học trong một gia đình trí thức Jrai

(GLO)- Sinh ra trong một gia đình trí thức người Jrai ở thị xã Ayun Pa (tỉnh Gia Lai), cô Kpă H’Nina-Giáo viên môn Tiếng Anh ở Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng (huyện Ia Grai) không chỉ được rèn giũa tinh thần ham học, mở mang kiến thức mà còn được thừa hưởng vẻ đẹp của cả bố và mẹ.

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

(GLO)- Mặc nhiên, việc sáng tạo văn học nghệ thuật luôn mang tính độc lập và tự giác cao độ của mỗi văn nghệ sĩ, nhưng hành trình ấy sẽ không đơn độc nếu có sự dìu dắt chân tình của người đi trước. Tại phố núi Pleiku, nhiều tác giả trẻ đã tìm được điểm tựa tinh thần đáng quý như thế.