Gánh con, gánh cả cuộc đời

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- “Ngày xưa mẹ tôi gánh rau ra bán chợ huyện xã/Một bên gánh rau một bên gánh con/Cả cuộc đời dãi nắng dầm mưa…”. Tiếng hát từ nhà hàng xóm vẳng sang làm tôi khựng lại khi đang tưới dở mấy bụi hồng trước sân. Tự dưng tôi nhớ mẹ quá! Ngày xưa, mẹ cũng một đầu gánh tôi, một đầu rau, mướp… xuống chợ.

Gia đình tôi vốn khó khăn, ba phải đi làm xa để kiếm tiền trang trải cho chuyện học hành của mấy chị em. Vì thế, mọi việc trong nhà đều một tay mẹ gánh vác, từ đồng áng, giỗ chạp đến chuyện đêm hôm trái gió trở trời chị em chúng tôi ốm đau... Ngày ấy, quê tôi không có nhà trẻ như bây giờ, vậy nên những buổi ra đồng hay xuống chợ mẹ đều phải mang con theo. Khi tôi còn bé thì mẹ bỏ hai chị em ở hai đầu gánh rồi kèm theo những thứ rau, khoai…, còn nữa thì một tay mẹ cắp nách. Khi tôi lớn lên một chút thì mẹ để em trai tôi một đầu, một đầu mẹ để đủ thứ rau củ, còn tôi thì lon ton chạy theo bên cạnh. Những giọt mồ hôi rơi xuống từ trán mẹ. Những giọt mồ hôi thấm ướt cả mảng lưng áo. Gánh gặng bao nhiêu, dấu chân mẹ lún xuống chắc nịch trên cát bấy nhiêu. Thế nhưng, khi qua những đoạn mương nước chảy hay đoạn đường đá sỏi, mẹ lại cúi xuống bế cắp tôi một bên tay vì sợ tôi đau, tôi ướt.

 Minh họa: HUYỀN TRANG
Minh họa: HUYỀN TRANG



Nghĩ lại thế thôi mà mắt tôi nhòe đi… Mẹ gánh tôi, gánh cả những mưu sinh nhọc nhằn trên đôi vai gầy.

Ngày tôi vào đại học, tối hôm trước, mẹ không ngủ. Chiều hôm sau, mẹ dặn tôi đủ thứ nhưng vẫn không yên tâm nên vẫn kiểm tra lại những thứ tôi đã chuẩn bị. Mẹ còn chong đèn viết vào sổ tay nhắc tôi không ăn đồ lạnh, không thức khuya… Những đồng bạc chắt chiu từ những bữa chợ được mẹ vuốt phẳng phiu để vào chiếc khăn mùi soa cũ, gói kỹ rồi bọc thêm lớp giấy và xếp giữa ba lô, mẹ dặn đi dặn lại: “Đi đường cẩn thận nghe con!”. Tôi nũng nịu dụi đầu vào ngực mẹ: “Con lớn rồi mà mẹ!”.

Ngày tôi sinh con, mẹ tay xách nách mang theo bao nhiều thứ nào than, đu đủ xanh, chè vằng… từ quê vào. Trong những món đồ mẹ mang theo lên cho con trai tôi có cả chiếc áo len sơ sinh của tôi được mẹ cất đến tận bây giờ. Nhìn con tôi mặc chiếc áo len màu đỏ của tôi ngày ấy, sống mũi tôi cay cay. Tôi chợt nhận ra, tôi chưa bao giờ nói yêu mẹ.

Từ ngày sống xa nhà, tôi không còn được nghe mẹ hát mỗi tối. Mẹ hát hay nên những khi chị em tôi bệnh, mẹ thường hát ru để chúng tôi dễ ngủ hơn. Tiếng hát của mẹ cứ ngân nga, dịu dàng, bay bổng, ngọt ngào. Cho đến giờ, khi đã lấy chồng sinh con, mỗi bận ốm, tôi đều ước giá như có mẹ ở bên. Mẹ bảo, người già chẳng mong gì ngoài mong con mong cháu, vậy nên mỗi lần nghe tin chúng tôi về quê là mẹ lại tất bật chuẩn bị từ mấy hôm trước. Bao giờ cũng có món khoai lang khô nấu với đậu đen và gạo nếp mà tôi thích. Rồi ngày đi, mẹ bịn rịn không thôi, mẹ giấu nhưng tôi biết nơi khóe mắt mẹ ngân ngấn nước.

Mẹ không còn được như thời trẻ để có thể gánh một đầu là tôi và một đầu là bó rau, mớ mướp xuống chợ. Tôi cũng đã tự lo được cho gia đình mình và cũng có thể lo được cho mẹ. Ấy nhưng, muôn đời nước mắt chảy xuôi. Dường như với mẹ, tôi vẫn là đứa trẻ ngày nào, hàng ngày gọi điện mẹ đều nhắc tôi không ăn đồ lạnh vì tôi hay bị viêm họng, mặc ấm cho cháu mỗi khi ra đường. Mỗi lần sắp xếp được thời gian lên thăm con cháu là mẹ lại đùm túm túi nọ túi kia, dù biết ở thành phố tôi chẳng thiếu thứ gì.

Chiều nay, những cơn gió mùa đã bắt đầu thổi mạnh trên vùng đất cao nguyên, khiến lòng tôi chạnh nhớ những ngày mẹ gánh chị em tôi ra đồng, xuống chợ!

 

 PHÚC AN

 
Ứng dụng Báo Gia Lai đã lên 2 kho ứng dụng:

 - Google Play: http://bit.ly/2PcYBHy

 - App Store: https://apple.co/2W9SmGa

 

Có thể bạn quan tâm

default

Địa phận Phủ Hoài Nhơn được xác lập năm Hồng Đức thứ 2 (1471), là miền “viễn châu” khá rộng; sau hơn 550 năm, vùng đất rộng lớn lúc ban đầu được phân chia thành nhiều tỉnh thuộc Nam Trung bộ và Bắc Tây Nguyên. 
Pleiku, miền nhớ...

Pleiku, miền nhớ...

(GLO)- Nếu tính từ dấu mốc ký Nghị định Toàn quyền Đông Dương thành lập đại lý hành chính Pleiku thuộc tỉnh Kon Tum ngày 24-5-1925, Pleiku với ý nghĩa một địa danh cả về cách đọc và cách viết đã ra đời và tồn tại đến ngày nay đã được 100 năm.

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Trong ngôi nhà sàn dưới chân núi ở làng K8, xã Vĩnh Sơn (huyện Vĩnh Thạnh), Nghệ nhân nhân dân Ðinh Chương nở nụ cười sảng khoái, hồ hởi nói: “Bà con trong làng đang trông chờ ngày 1.7.2025, để không chỉ núi liền núi, sông liền sông mà đồng bào Bana ở hai tỉnh trước đây sẽ về chung mái nhà tỉnh Gia Lai mới”.
Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Nhân dịp kỷ niệm 110 năm ngày sinh Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh (1.7.1915 – 1.7.2025), sáng 29.6, tại Hà Nội, Văn phòng Trung ương Đảng tổ chức Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp” nhằm tri ân những cống hiến to lớn của đồng chí Nguyễn Văn Linh đối với Đảng, đất nước và nhân dân. Tổng Bí thư Tô Lâm dự và cắt băng khai mạc Triển lãm.
Nhen tình yêu dân ca, bài chòi

Nhen tình yêu dân ca, bài chòi

Với ngọn lửa đam mê nghệ thuật truyền thống, vợ chồng Nghệ nhân Ưu tú Lý Thành Long đứng ra truyền dạy làn điệu dân ca, bài chòi cho nhiều học sinh tại Trường THCS Tam Quan (ở phường Tam Quan, TX Hoài Nhơn).

Núi lửa Chư Đang Ya (huyện Chư Păh) đã đi vào thơ của tác giả Nguyễn Thanh Mừng. Ảnh: Phạm Quý

Cao nguyên trong thơ Nguyễn Thanh Mừng

(GLO)- Tên tuổi nhà thơ Nguyễn Thanh Mừng gắn liền với các tập thơ “Rượu đắng”, “Ngàn xưa”, .... Viết không nhiều nhưng thơ ông lại có mặt trong hầu hết các tuyển tập danh tiếng thơ Việt Nam hiện đại. Mấy năm gần đây, ông dành tình thương mến với Tây Nguyên và viết nhiều về vùng đất này.

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

(GLO)- Với đặc thù làm việc trong sự cô đơn, tĩnh lặng, nhiều kỹ thuật viên (KTV) có kinh nghiệm tại một số phòng thu trên địa bàn TP. Pleiku (tỉnh Gia Lai) đang âm thầm đứng sau những bản thu chất lượng của các ca sĩ chuyên và không chuyên, chắp cánh cho đam mê âm nhạc.

Chung vai một gánh hai quê

Chung vai một gánh hai quê

Chung vai một gánh hai quê là chủ đề chung cho tập truyện ngắn “Người hai quê” của Hương Văn do Tạp chí Văn nghệ Quân đội chọn lọc và được NXB Quân đội Nhân dân - 2025 ấn hành. 

Chuyện về những nhà báo không chuyên

Chuyện về những nhà báo không chuyên

(GLO)- Dù chưa được đào tạo chuyên ngành báo chí, nhưng bằng nhiệt huyết, nhiều cộng tác viên của Báo Gia Lai vẫn luôn nuôi dưỡng niềm đam mê với nghề báo, cần mẫn ghi lại từng khoảnh khắc đời sống ở cơ sở trở thành cánh tay nối dài của tòa soạn trong việc lan tỏa thông tin, kết nối cộng đồng.

Trong dòng chảy báo chí cách mạng

Trong dòng chảy báo chí cách mạng

Trong dòng chảy tròn một thế kỷ của nền báo chí cách mạng Việt Nam, cái tên Thanh Niên luôn mang trên mình một sứ mệnh thiêng liêng; luôn khát khao, ước vọng đồng hành cùng dân tộc trên mọi chặng đường phát triển.

Tự hào được sống đúng đam mê

Tự hào được sống đúng đam mê

Có thẻ hay không có thẻ nhà báo họ vẫn làm báo. Bởi họ luôn có niềm đam mê và mong muốn góp một phần nhỏ bé vào hành trình chuyển động của xã hội bằng ngòi bút, bằng trái tim và bằng đôi mắt luôn đau đáu với hiện thực.

Tác nghiệp ở Trường Sa

Tác nghiệp ở Trường Sa

Mỗi chuyến tác nghiệp tại Trường Sa không chỉ là nhiệm vụ, mà còn là hành trình cảm xúc, hun đúc tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến. Những trải nghiệm nơi đảo xa đã trở thành dấu mốc nổi bật trên chặng đường làm báo, để các phóng viên, biên tập viên được “tôi luyện” trong môi trường đặc biệt, khắc nghiệt và đầy cảm hứng.

null