Gánh con, gánh cả cuộc đời

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- “Ngày xưa mẹ tôi gánh rau ra bán chợ huyện xã/Một bên gánh rau một bên gánh con/Cả cuộc đời dãi nắng dầm mưa…”. Tiếng hát từ nhà hàng xóm vẳng sang làm tôi khựng lại khi đang tưới dở mấy bụi hồng trước sân. Tự dưng tôi nhớ mẹ quá! Ngày xưa, mẹ cũng một đầu gánh tôi, một đầu rau, mướp… xuống chợ.

Gia đình tôi vốn khó khăn, ba phải đi làm xa để kiếm tiền trang trải cho chuyện học hành của mấy chị em. Vì thế, mọi việc trong nhà đều một tay mẹ gánh vác, từ đồng áng, giỗ chạp đến chuyện đêm hôm trái gió trở trời chị em chúng tôi ốm đau... Ngày ấy, quê tôi không có nhà trẻ như bây giờ, vậy nên những buổi ra đồng hay xuống chợ mẹ đều phải mang con theo. Khi tôi còn bé thì mẹ bỏ hai chị em ở hai đầu gánh rồi kèm theo những thứ rau, khoai…, còn nữa thì một tay mẹ cắp nách. Khi tôi lớn lên một chút thì mẹ để em trai tôi một đầu, một đầu mẹ để đủ thứ rau củ, còn tôi thì lon ton chạy theo bên cạnh. Những giọt mồ hôi rơi xuống từ trán mẹ. Những giọt mồ hôi thấm ướt cả mảng lưng áo. Gánh gặng bao nhiêu, dấu chân mẹ lún xuống chắc nịch trên cát bấy nhiêu. Thế nhưng, khi qua những đoạn mương nước chảy hay đoạn đường đá sỏi, mẹ lại cúi xuống bế cắp tôi một bên tay vì sợ tôi đau, tôi ướt.

 Minh họa: HUYỀN TRANG
Minh họa: HUYỀN TRANG



Nghĩ lại thế thôi mà mắt tôi nhòe đi… Mẹ gánh tôi, gánh cả những mưu sinh nhọc nhằn trên đôi vai gầy.

Ngày tôi vào đại học, tối hôm trước, mẹ không ngủ. Chiều hôm sau, mẹ dặn tôi đủ thứ nhưng vẫn không yên tâm nên vẫn kiểm tra lại những thứ tôi đã chuẩn bị. Mẹ còn chong đèn viết vào sổ tay nhắc tôi không ăn đồ lạnh, không thức khuya… Những đồng bạc chắt chiu từ những bữa chợ được mẹ vuốt phẳng phiu để vào chiếc khăn mùi soa cũ, gói kỹ rồi bọc thêm lớp giấy và xếp giữa ba lô, mẹ dặn đi dặn lại: “Đi đường cẩn thận nghe con!”. Tôi nũng nịu dụi đầu vào ngực mẹ: “Con lớn rồi mà mẹ!”.

Ngày tôi sinh con, mẹ tay xách nách mang theo bao nhiều thứ nào than, đu đủ xanh, chè vằng… từ quê vào. Trong những món đồ mẹ mang theo lên cho con trai tôi có cả chiếc áo len sơ sinh của tôi được mẹ cất đến tận bây giờ. Nhìn con tôi mặc chiếc áo len màu đỏ của tôi ngày ấy, sống mũi tôi cay cay. Tôi chợt nhận ra, tôi chưa bao giờ nói yêu mẹ.

Từ ngày sống xa nhà, tôi không còn được nghe mẹ hát mỗi tối. Mẹ hát hay nên những khi chị em tôi bệnh, mẹ thường hát ru để chúng tôi dễ ngủ hơn. Tiếng hát của mẹ cứ ngân nga, dịu dàng, bay bổng, ngọt ngào. Cho đến giờ, khi đã lấy chồng sinh con, mỗi bận ốm, tôi đều ước giá như có mẹ ở bên. Mẹ bảo, người già chẳng mong gì ngoài mong con mong cháu, vậy nên mỗi lần nghe tin chúng tôi về quê là mẹ lại tất bật chuẩn bị từ mấy hôm trước. Bao giờ cũng có món khoai lang khô nấu với đậu đen và gạo nếp mà tôi thích. Rồi ngày đi, mẹ bịn rịn không thôi, mẹ giấu nhưng tôi biết nơi khóe mắt mẹ ngân ngấn nước.

Mẹ không còn được như thời trẻ để có thể gánh một đầu là tôi và một đầu là bó rau, mớ mướp xuống chợ. Tôi cũng đã tự lo được cho gia đình mình và cũng có thể lo được cho mẹ. Ấy nhưng, muôn đời nước mắt chảy xuôi. Dường như với mẹ, tôi vẫn là đứa trẻ ngày nào, hàng ngày gọi điện mẹ đều nhắc tôi không ăn đồ lạnh vì tôi hay bị viêm họng, mặc ấm cho cháu mỗi khi ra đường. Mỗi lần sắp xếp được thời gian lên thăm con cháu là mẹ lại đùm túm túi nọ túi kia, dù biết ở thành phố tôi chẳng thiếu thứ gì.

Chiều nay, những cơn gió mùa đã bắt đầu thổi mạnh trên vùng đất cao nguyên, khiến lòng tôi chạnh nhớ những ngày mẹ gánh chị em tôi ra đồng, xuống chợ!

 

 PHÚC AN

 
Ứng dụng Báo Gia Lai đã lên 2 kho ứng dụng:

 - Google Play: http://bit.ly/2PcYBHy

 - App Store: https://apple.co/2W9SmGa

 

Có thể bạn quan tâm

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Niềm vui của nghệ nhân Thui và cô gái trẻ Hyăo khi được tham gia biểu diễn ở thủ đô, đồng thời giao lưu với các dân tộc anh em. Ảnh: Lam Nguyên

“Hoa của núi” tỏa sắc tại Hà Nội

(GLO)- Như những bông hoa rừng mộc mạc mà đậm hương sắc, 25 nghệ nhân Bahnar làng Kon Măh (xã Ia Khươl, tỉnh Gia Lai) góp mặt tại chuỗi hoạt động tháng 10 với chủ đề “Em là hoa của núi” diễn ra tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam, nơi hội tụ vẻ đẹp và tình đoàn kết các dân tộc anh em.

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

(GLO)- Chào mừng thành công của Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030, tối ngày 4-10, tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình nghệ thuật đặc biệt với chủ đề “Sắt son niềm tin theo Đảng” tại Quảng trường Nguyễn Tất Thành (phường Quy Nhơn).

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

(GLO)- Tôi mượn câu thơ “Ung dung thanh thản giữa mây trời” trong bài mở đầu tập “Vân không” để giới thiệu tập thơ mới của Ngô Thanh Vân. “Vân không” ghi dấu sự trở lại của nữ thi sĩ sau 8 năm chị không xuất bản cuốn sách nào về thơ.

Nhà thơ Ngô Thanh Vân: Đường văn chạm vào trái tim, thành tình yêu biết hát

Nhà thơ Ngô Thanh Vân: Đường văn chạm vào trái tim, thành tình yêu biết hát

(GLO)- Hơn 20 năm nuôi mộng văn chương, nhà thơ Ngô Thanh Vân đã trình làng 5 tập thơ, 2 tập truyện ngắn, 2 tập tản văn. Với chị, khi đường văn chạm vào trái tim sẽ trở thành tình yêu biết hát bởi mong muốn của người viết là được đồng hành với bạn đọc bằng những điều bình dị, chân thành nhất.

Dấu ấn nhiếp ảnh trẻ ở sân chơi quốc gia

Dấu ấn nhiếp ảnh trẻ ở sân chơi quốc gia

(GLO)- Tham gia Festival Nhiếp ảnh trẻ năm 2025, các tay máy Gia Lai đã đạt giải thưởng cao hoặc có tác phẩm được chọn triển lãm, củng cố kỳ vọng về lứa nghệ sĩ kế thừa với tố chất trẻ trung, tư duy nhanh nhạy và cực kỳ nghiêm túc trong sáng tạo nghệ thuật.

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Sau thành công vang dội của bản điện ảnh, "Mưa đỏ" tiếp tục gây “cơn sốt” trên thị trường xuất bản. Nhiều hiệu sách cho biết độc giả phải chờ tới 15-20 ngày mới nhận được tiểu thuyết. Hiện tại, lượng đặt hàng sách đã vượt xa dự đoán, lên tới hàng chục nghìn cuốn chỉ trong ít ngày.

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

(GLO)- Cồng chiêng của người Jrai và người Bahnar cùng sinh sống trên mảnh đất Gia Lai đã hòa quyện trong mạch nguồn chung của bản sắc-niềm tự hào văn hóa truyền thống. Tiếng cồng chiêng nối liền con người với đất trời, gắn kết bền chặt cộng đồng nơi rừng núi.

null