Chiếc gùi của mẹ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Chiếc gùi của mẹ sao mà thân thương lạ! Gùi được đan bằng mây tre, mềm dẻo, chắc chắn và nhẹ nhàng, gắn bó máu thịt với người mẹ như chân với tay, như anh em một nhà.
Ngày bé còn nhỏ xíu, mẹ lên rẫy, cho bé theo cùng. Lúc đi, bé ở trong gùi, ló đầu ra ngoài, mở to đôi mắt tròn xoe, ngắm nhìn ánh nắng lấp lánh trên cành lá, ngạc nhiên thấy đất trời mênh mông trong xanh vời vợi. Bé lắng nghe nhịp thở và bước chân mẹ, lắng nghe tiếng chim ríu rít vọng về từ cánh rừng phía trước. Bé thích thú đứng dậy, vịn tay vào thành gùi, cảm nhận được tình cảm chở che nồng ấm của gùi nơi lưng mẹ. Chiều về, đằng trước, bé nằm nép vào ngực mẹ, đằng sau là chiếc gùi chứa đầy rau măng và hoa quả. Đến nhà, mẹ đặt gùi xuống sàn, nựng bé trong đôi tay êm dịu. Mẹ nhìn bé, nhìn gùi, ánh mắt rạng ngời hạnh phúc.
  Minh họa: HUYỀN TRANG
Minh họa: HUYỀN TRANG
Gùi cõng về nhà nào bắp, nào lúa, nào khoai cho bé ăn no chóng lớn, gùi đưa về quần áo, sách vở từ chợ xa cho bé đến trường. Bài văn đầu tiên về một đồ vật thân thuộc, gần gũi, bé nắn nót ghi từng chữ: Chiếc gùi của mẹ.
Rồi bé lớn lên thành chàng trai ngực vạm vỡ như núi, cánh tay rắn chắc như lõi lim rừng, giọng nói ầm ào như thác, trái tim rộn ràng sức trẻ. Chàng xé rừng tìm những cây mây dẻo dai săn chắc và đẹp nhất để chuốt đan gùi tặng người thương. Đêm ấy, núi rừng reo ca khi chàng nắm tay cô gái đi bên suối, trên lưng cô là chiếc gùi mới còn thơm mùi nhựa rừng. Ánh trăng lấp lánh, lấp lánh nơi đôi mắt chàng trai cô gái, lấp lánh nơi màu vàng đượm của gùi thủy chung-tín vật của tình yêu đôi trẻ.
Mùa xuân, họ thành vợ chồng, sinh con đẻ cái, gùi lại rộng lượng, dịu dàng mở lòng đón bé con lên nương rẫy.
Cứ thế, từ lâu, lâu lắm, chiếc gùi, vật dụng giản dị, quen thuộc và đơn sơ đã sẻ chia niềm vui nỗi buồn, thảnh thơi và nhọc nhằn của mẹ. Trong sâu thẳm tâm hồn mình, người làng ai cũng coi gùi là bạn, người bạn thân thiết, dịu hiền, thủy chung, tận tụy.
 ĐẶNG MINH SÁNG
Ứng dụng Báo Gia Lai đã lên 2 kho ứng dụng:

 - Google Play: http://bit.ly/2PcYBHy

 - App Store: https://apple.co/2W9SmGa

Có thể bạn quan tâm

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...
Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

(GLO)- Nhà thơ Bùi Quang Thanh quê Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh, tuổi Canh Dần (1950). Năm 1971, ông là lính của Mặt trận Tây Nguyên, đã từng tham gia chiến dịch giải phóng Đăk Tô-Tân Cảnh 1972 và suýt nữa thì nằm lại giữa rừng “cánh Trung” vì sốt rét.