"Đợi sương mù giữa phố"

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Đó là tên tập tản văn vừa ra mắt của tác giả trẻ Lữ Hồng, sau tập thơ đầu tay “Một mai thức dậy”. Cầm trên tay tập sách, tôi chợt nhớ đến một câu nói rất hay của ai đó về quá trình sáng tạo, lao động nghệ thuật: “Trước vũng nước mưa, có người chỉ thấy đó đơn thuần là một vũng nước, nhưng có người lại nhìn thấy trong đó cả bầu trời xanh”. Và Lữ Hồng là người đã nhìn thấy bầu trời phản chiếu trong bóng nước, để rồi thì thầm kể lại về những vẻ đẹp của cuộc sống bằng giọng văn rất mềm, rất trong.
Lữ Hồng từng bộc bạch, nếu như đất trời có 4 mùa xuân, hạ, thu, đông thì trong tâm cảm của tác giả trẻ này cũng có 4 mùa: ký ức, ký ức, ký ức và… ký ức. “Những ngày của tháng 5 đang đến thật gần. Tôi phải ngồi ở nơi đâu giữa thành phố này để ru mình qua những mùa ký ức?”-tác giả đã tự hỏi lòng giữa một ngày loanh quanh phố (Pleiku và những mùa ký ức).
Những mùa ấy cứ nối tiếp nhau, đan xen với thực tại, làm nên những trang viết vừa rất thật, rất gần mà cũng lại lãng đãng, mơ màng, hồ như không thể tách rời. Ở đó, Phố núi như bức tranh có thể kéo gần mà ngắm nghía với từng con đường nhỏ, từng góc phố quen, hoàng hôn chiều ngoại ô, tán bàng đỏ trong mưa, dã quỳ, hoa cỏ may, màn sương ảo mờ giăng phủ hay ly cà phê ấm sực một sớm mùa đông.
Tưởng chừng bấy nhiêu đặc trưng của Phố núi sẽ khiến ngòi bút quẩn quanh, vậy mà vẫn thấy đầy cuốn hút. Bởi như Lữ Hồng chia sẻ, ngay nhịp thở của hôm nay đã khác với hôm qua, cớ gì sợ cảm xúc lặp lại. Đó là lý do khiến người đọc đi vào miên man phố của Lữ Hồng mà không thấy nhàm nhạt, mà luôn trong tâm thế đón đợi những gì tinh khôi nhất, rỡ ràng nhất dù đôi lúc không tránh khỏi chút u hoài về thân phận. Người đọc sẽ bắt gặp ở đây một cô gái trẻ với rất nhiều tự sự, hoang mang, nỗi niềm, nhưng trên hết vẫn là một nỗi cô-đơn-có-điểm-tựa.
Nói vậy là bởi, cuối cùng thì tất cả những chông chênh ấy vẫn được tác giả quy về cảm xúc tích cực, vẫn thấy đâu đó những ấm áp thắp lên trong lòng, giữa phố. “Để nỗi buồn lắng xuống và niềm tin yêu cứ thế bừng lên, để ý niệm về cuộc sống trong mỗi người lắng đọng mà sâu thêm” (Người đọc sách, người trồng cây).
28 tuổi, Lữ Hồng từng đối mặt với khoảnh khắc sinh tử bởi một căn bệnh nan y. Tôi biết, Hồng rất ít muốn nói đến điều này. Nhưng vẫn mạo muội nhắc lại để hiểu vì sao cô gái trẻ lại thấu suốt về cái chết đến thế, lại yêu cuộc sống đến thế. Và an nhiên đón đợi mọi điều sẽ đến. Là bởi, “dường như, khi cận kề cái chết, ai trong chúng ta cũng đều muốn mỉm cười, muốn thứ tha và nói lời yêu thương với tất thảy. Vậy tại sao ngay lúc này, mỗi người không chọn sống như giây phút đối mặt với sinh ly tử biệt?”.
Với tâm thế đó, tác giả đã cho rằng, ta nên “biết ơn cái chết”. Cũng là biết ơn cuộc đời, biết ơn mẹ cha và những tình thân. Yêu thêm từng khoảnh khắc được sống. Điều này khiến người đọc một lần nữa nhận ra rằng tản văn là thể loại rất ý vị, đưa ta đến những miền tâm tưởng êm dịu, hiền hòa mà thấm đẫm nhân sinh. 
Ảnh: PHƯƠNG DUYÊN
Ảnh: PHƯƠNG DUYÊN
Chăm chút từng câu chữ, đặt vào đó từng đắn đo, cân nhắc, cẩn trọng, Lữ Hồng là một cây bút rất mực chỉn chu. Có lẽ điều ấy đến từ khao khát khẳng định một cái tên, lại thêm dự cảm xa xôi rằng đó có thể là những dòng cuối mà mình gõ ra trên bàn phím. Vậy nên, câu chữ cứ bật lên chất chứa những rời rợi, tha thiết, hồn nhiên. Và, trong khi nhiều tác giả phải chật vật bỏ tiền túi ra in sách, việc Lữ Hồng được Nhà Xuất bản Quân đội nhân dân ký hợp đồng sử dụng tác phẩm và trả nhuận bút đã chứng tỏ nội lực của cây bút này.
“Bao năm rồi, nơi tôi sống có người già khuất núi, có người trẻ lớn lên như măng nứt ra từ kẽ đá. Cuộc đời dẫu thăng trầm thì cái đẹp muôn đời vẫn hiện hữu. Với những nỗ lực tự thân thông qua cái nhìn riêng về cuộc sống đa màu, tôi hy vọng sẽ góp thêm một tiếng nói trên hành trình khơi gợi cái đẹp cái nhân văn hoặc chí ít cũng đem đến cho mọi người một vài xúc cảm tích cực”.
Bấy nhiêu đã đủ để nói lên cái tình của Lữ Hồng dành cho cuộc sống này, cho vùng đất cao nguyên thân thương. Đủ để phải thốt lên rằng: “Xin được yêu xứ sở này bằng tình yêu nồng nhiệt mà đơn sơ nhất, chân thành mà thiết tha nhất” (Quê hương).
PHƯƠNG DUYÊN

Có thể bạn quan tâm

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2023); 47 năm Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5/1978 - 18/5/2025), sáng 12-5, Bảo tàng tỉnh Bình Định phối hợp Bảo tàng Quang Trung khai mạc triển lãm ảnh chủ đề “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”.

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.