Đại ngàn ly kỳ truyện: Kinh hoàng ký ức 'trả đầu người'

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Trong lịch sử tộc người Cơ Tu từng diễn ra những cuộc chiến kinh hoàng. Không ít người cho rằng đó là tập tục “săn máu” man rợ, nhưng nhiều già làng uy tín bác bỏ: Đó chỉ là sự trả thù giữa các làng có mâu thuẫn.
Hiềm khích vì một cô gái đẹp
Những “cây đại thụ” về văn hóa, lịch sử người Cơ Tu ở H.Tây Giang (Quảng Nam) đã lần lượt về với Yàng (trời) nên ngày nay không nhiều người nắm biết những câu chuyện về cuộc chiến sơ khai nhưng đẫm máu giữa các làng. Phải hỏi nhiều người, rong ruổi nhiều bản làng, tôi mới gặp được già A Lăng Lơ (83 tuổi, trú thôn Tà Làng, xã Bha Lêê). Đó là một ngày trung tuần tháng 3.2022. Nhờ sự phiên dịch của anh Pơloong Plênh (chuyên viên Phòng VH-TT H.Tây Giang), dưới góc nhìn của già Lơ, lịch sử cuộc chiến giữa các làng dần hé mở.
“Cách đây khoảng 100 năm, các bản làng Cơ Tu của bố sống biệt lập trên những ngọn núi cao. Các làng có quan hệ buôn bán, sui gia…; nhưng rồi một ngày vì mâu thuẫn với nhau mà trở mặt rồi thành kẻ thù”, già Lơ mở đầu câu chuyện. Cuộc chiến âm ỉ và kéo dài đến hàng chục năm, nhưng câu chuyện khiến già A Lăng Lơ nhớ nhất xảy ra giữa làng A Moong (H.Nam Đông, Thừa Thiên - Huế) và Chơr Lang (H.Tây Giang). “Hai làng này có thông gia với nhau rất lâu đời. Thế mà vì một người đàn bà đẹp lại xảy ra cuộc chiến làm 16 người chết. Đau lòng lắm!”, già Lơ nhớ lại.
Chuyện kể, ở làng A Moong có một cô gái rất xinh đẹp đến tuổi lấy chồng. Được nhiều chàng trai trong làng theo đuổi, nhưng nàng lại yêu một chàng trai làng Chơr Lang. Ngày nàng về làm dâu ở làng bên, trai làng A Moong bực tức vô cùng. Một hôm, sau khi đi lấy mây trong khu rừng chung, có chàng trai làng A Moong dùng thanh kiếm rạch đôi tàu lá chuối đựng cơm, ý bảo phần cơm bên kia của Chơr Lang, phần bên này của A Moong. Trên đường về, nhóm thanh niên phía A Moong còn khiêu khích “bọn mày có ngon thì sang đây đánh nhau”…
Cho đến một hôm, thanh niên làng A Moong sang buôn mây và tuốt dao chém chết 6 đứa trẻ Chơr Lang khi đang tắm. Người làng Chơr Lang căm phẫn. Tiếng trống k’thu nổi lên. Đêm hôm đó, đoàn người từ làng Chơr Lang kéo sang A Moong để trả thù…
 
Để có được những bản làng yên ấm như ngày nay, người Cơ Tu từng trải qua những cuộc chiến đẫm máu giữa làng với làng
Để có được những bản làng yên ấm như ngày nay, người Cơ Tu từng trải qua những cuộc chiến đẫm máu giữa làng với làng
“Đó là sự trả thù, không phải săn máu”
Già A Lăng Lơ kể, vì không có sự chuẩn bị nên nhiều thanh niên ở làng A Moong đã bị giết hại. Đoàn người làng Chơr Lang trở về, nhiệm vụ “săn đầu” để tế linh hồn 6 đứa trẻ được già làng giao phó đã hoàn thành. Nhưng trong thâm tâm ai nấy ngầm hiểu, làng A Moong sẽ không bỏ qua chuyện này. Vậy là trai tráng Chơr Lang được huy động để chuẩn bị cho một cuộc chiến lâu dài. Làng được khoanh lại với 3 lớp hàng rào sắc nhọn để chống sự xâm nhập. Vì “ngoại bất nhập” nên sau nhiều năm tìm cách trả đũa, làng A Moong thậm chí còn bị giết hại thêm khi giao chiến, với tổng cộng 10 người.
“Cuộc chiến giữa 2 làng dai dẳng lắm. Mãi đến một hôm, trong lúc giao tranh, trước sự chứng kiến của những người “săn đầu”, một người đàn bà trong làng Chơr Lang mình trần như nhộng lao ra múa điệu da dá. Vừa nhảy, bà hát những câu như chửi vào mặt những chiến binh rằng, anh em 2 làng không thương nhau thì thôi lại vì một người đàn bà mà đâm chém nhau. Cảnh tượng khiến nhiều người vừa buồn cười vừa xấu hổ… Mọi người buông ngọn mác, già làng 2 bên ngồi lại để uống máu ăn thề, chấm dứt cuộc chiến…”, già Lơ kể.
Tiếc rằng đấy là lần gặp cuối cùng của chúng tôi với già A Lăng Lơ. Chúng tôi vừa nhận được tin già qua đời, an táng hôm 8.4. Dân thôn Tà Làng mất đi một nhân chứng đáng kính…
Tôi tìm gặp già Bhríu Pố (73 tuổi) ở thôn A Rấh (xã Lăng, H.Tây Giang) để nghe ông giải thích thêm về câu chuyện này. Già Pố bảo rất buồn vì có những người không hiểu được chuyện “chiến tranh” giữa các làng mà quy kết người Cơ Tu có tập tục man rợ là “săn máu” tế thần linh. 2 năm qua, già Pố tập trung viết cuốn sách về người Cơ Tu, trong đó có lý giải câu chuyện này. “Dù máu là sợi dây linh thiêng giữa người Cơ Tu và thần linh, nhưng đó chỉ là máu con trâu, con dê… Người Cơ Tu chúng tôi sợ nhất là máu người. Những cái chết ra máu đều là những cái chết liêm (chết xấu). Nói chúng tôi “săn máu” người để tế Yàng cầu cho được mùa, giàu có… là hoàn toàn không có”, già Pố khẳng định.
Trở lại chuyện 2 làng A Moong và Chơr Lang sát hại lẫn nhau, già Pố nói như đinh đóng cột: Đó chỉ là sự trả thù. Người Cơ Tu ngày xưa mỗi khi tranh chấp đất đai, đố kỵ vì giàu có, bực tức vì buôn bán, thậm chí vì cô gái đẹp… là thường xảy ra chiến tranh. “Như người làng A Moong sang chém chết 6 đứa trẻ. Vậy thì có phải t’rót (trả thù) không? Có chứ! Dù không muốn nhưng người ta phải trả mối thù đó để linh hồn những đứa trẻ được an ủi”, già Pố nói như lý giải.
Theo lời già Pố, trước khi mang dao mác đi, đoàn người phải đem gà vào một cánh rừng, lấy tiết cúng Yàng với đại ý là “báo cáo” đi trả thù. Khi “trả được đầu”, chiến binh Cơ Tu trở về khu rừng đó, lại tế tiết gà để cầu mong Yàng che chở, mong làng kia đừng trả thù nữa…
 
Già Bhríu Pố khẳng định người Cơ Tu không có tục “săn máu”, mà đó chỉ là cuộc chiến đơn thuần giữa các làng. Ảnh: Hoàng Sơn
Già Bhríu Pố khẳng định người Cơ Tu không có tục “săn máu”, mà đó chỉ là cuộc chiến đơn thuần giữa các làng. Ảnh: Hoàng Sơn
Bước qua hận thù
Nhà nghiên cứu văn hóa Cơ Tu Bhríu Liếc (nguyên Ủy viên dự khuyết T.Ư Đảng, nguyên Bí thư Huyện ủy Tây Giang) cho biết, cụm từ “săn máu” được đề cập lần đầu tiên vào năm 1938, trong bài viết Les chaseurs de sang (Những kẻ săn máu) của Le Pichon (một lính viễn chinh Pháp) công bố trên tập san B.A.V.H (Những người bạn cố đô Huế). Ông Liếc đọc rất kỹ tác phẩm này, từ đó đúc kết: Nếu ai đọc chưa kỹ rất dễ hiểu nhầm về sự trả thù giữa các làng là tục “săn máu” man rợ của người Cơ Tu. “Trong nội dung sách của Le Pichon đề cập đến việc “săn máu”, tức là săn bắn thú rừng rất giỏi chứ không phải săn máu người, không phải người với người “săn” nhau. Không nên đánh đồng cuộc chiến giữa các làng là tục săn máu”, ông Liếc nói.
Ông Liếc liệt kê nguyên do mâu thuẫn giữa các làng thường do đất đai, phụ nữ chứ không phải người Cơ Tu hiếu chiến tìm giết nhau. Ông đề cập vấn đề này trong cuốn P’rá Cơ Tu (Tiếng Cơ Tu). Để giải quyết mâu thuẫn giữa 2 làng, người Cơ Tu có tục “đãi nhau để xây đoàn kết” kéo dài trong 2 ngày. Muốn xóa bỏ hiềm khích, bỏ qua hận thù, giữa 2 làng thường tổ chức lễ Pr’ngoóch. Sau khi gặp mặt, bàn bạc xong, trưởng làng hai bên sẽ có một gương yên (ký kết điều ước hòa bình) không thành văn. Minh chứng cho gương yên là lễ trồng cây đa để khẳng định tình đoàn kết.
Già làng Bhríu Pố kể thêm, khoảng đầu những năm 1960, các cuộc chiến giữa làng với làng mới chấm dứt hoàn toàn khi chính quyền cách mạng tổ chức thành công các đại hội đoàn kết dân tộc. Khoảng năm 1956, tại Cà Dăng (nay là H.Nam Giang), tỉnh Quảng Nam đã tổ chức hòa giải, hòa hợp giữa các làng. Các già làng người Cơ Tu ở Đông Giang, Tây Giang, Nam Giang đã họp bàn để giải quyết nạn “trả đầu”, cuối cùng đi đến ăn thề với trời đất không để xảy ra những xung đột dẫn đến chết người. “Nhưng sau đó vẫn còn diễn ra nạn “trả đầu” giữa dân tộc Cơ Tu và dân tộc Ve (ở Nam Giang) nên chính quyền cách mạng tiếp tục tổ chức một hội nghị để hòa giải ở xã Zuôih. Từ đó, cuộc chiến giữa 2 dân tộc mới chấm dứt, đoàn kết chống đế quốc Mỹ”, già Pố nhớ lại.
Đừng vì “cái rãnh suối nhỏ” mà mâu thuẫn
Người Cơ Tu ngày nay vẫn truyền tụng bài hát lý để nhắc nhau đừng vì những mâu thuẫn nhỏ mà dẫn đến hệ quả xấu giữa các làng. Trong đêm mưa giữa đại ngàn Trường Sơn, bên bếp lửa hồng, anh Pơloong Plênh cất cao giọng: “Ta huung li hoóp toóp lư lêếp/Tục đha nuc đha nu, tu ni naua pêê trơr tắc/ Ta huung li hoóp trêêh lư lêếp/Tục đha nuc đha nu, tu ni nâu a pêê tơr lểểng... (Cái rãnh suối nhỏ mà tạo mâu thuẫn/ Tạo nên lưỡi dáo, mác, nhiều người đâm chết nhau/Cái hang nhỏ như lỗ kiến/Mà lắm phiền, tan tác giết chết nhau...).
“Cái “rãnh suối nhỏ” hay “cái hang nhỏ” đều có ý chỉ bộ phận nhạy cảm của người phụ nữ. Bài hát lý như một lời răn thâm thúy, sâu cay: Đừng vì tranh giành một người phụ nữ để rồi mâu thuẫn giữa các làng, dẫn đến mất mạng người”, anh Plênh cắt nghĩa.
Theo Hoàng Sơn (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Thôn Lao Đu giữa bát ngát núi rừng Trường Sơn

Lao Đu đã hết lao đao

Nằm bên đường Hồ Chí Minh huyền thoại, cuộc sống của hơn 150 hộ dân thôn Lao Đu, xã Khâm Đức, TP Đà Nẵng nay đã đổi thay, ngôi làng trở thành điểm du lịch cộng đồng giữa bát ngát núi rừng. 

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

(GLO)- Giữa bao thiếu thốn của vùng đất Pờ Tó, có một người thầy lặng lẽ, bền bỉ gieo yêu thương cho học trò nghèo. Thầy không chỉ dạy chữ mà còn khởi xướng nhiều mô hình sẻ chia đầy ý nghĩa như: “Tủ bánh mì 0 đồng”, “Mái ấm cho em”, “Trao sinh kế cho học trò nghèo”.

Trung tá Cao Tấn Vân (thứ 2 từ phải sang)-Phó Đội trưởng Phòng An ninh đối ngoại (Công an tỉnh Gia Lai) chụp ảnh cùng đồng đội. Ảnh: NVCC

Cống hiến thầm lặng vì sứ mệnh cao cả

(GLO)- Hành trình "gieo hạt" hòa bình bắt đầu từ những con người bình dị. Những cống hiến thầm lặng của họ vì sứ mệnh cao cả, góp phần tích cực đưa hình ảnh đất nước và con người Việt Nam yêu chuộng hòa bình đến bạn bè quốc tế.

Giới trẻ hào hứng tham gia các khóa học làm đèn lồng Trung thu thủ công

Hồi sinh Trung thu xưa

Giữa phố phường rực rỡ ánh đèn led, đèn ông sao và mặt nạ giấy bồi bất ngờ “tái xuất”, gợi lại ký ức những mùa trăng rằm xưa. Sự trở về của Trung thu truyền thống đã manh nha trong những năm gần đây, được nhiều người trẻ hào hứng đón nhận.

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

(GLO)- Trở về từ cuộc chiến khốc liệt ở Thành cổ Quảng Trị, cựu chiến binh Hồ Anh Hòa ít khi nhắc lại kỷ niệm chiến đấu với gia đình, con cháu. Bởi ông cho rằng, việc cầm súng lao vào cuộc chiến thời điểm ấy là trách nhiệm của một người con yêu Tổ quốc, “không nên công thần”.

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

(GLO)- Không chỉ bền bỉ gieo con chữ cho học trò nghèo, thầy Võ Trí Hoàn-Hiệu trưởng Trường Tiểu học và THCS Quang Trung (xã Ia Tul, tỉnh Gia Lai) còn là người đam mê sưu tầm đồ xưa cũ. Với thầy, mỗi món đồ là bài học sống động về lịch sử dân tộc mà thầy muốn kể cho học trò.

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

(GLO)- Trong kháng chiến chống Mỹ, xã Ia Dơk (tỉnh Gia Lai) là căn cứ cách mạng quan trọng, đồng thời cũng là nơi hứng chịu nhiều đau thương, mất mát. Những cánh đồng từng bị bom cày xới, những mái nhà bình yên hóa tro tàn, bao số phận người dân vô tội bị giặc sát hại.

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

(GLO)- Gần 40 năm gắn bó với rừng, ông Nguyễn Văn Chín-Giám đốc Ban Quản lý rừng phòng hộ Hà Ra (xã Hra, tỉnh Gia Lai) được biết đến như vị “thủ lĩnh giữ rừng” đặc biệt: từ việc biến lâm tặc thành người giữ rừng đến phủ xanh vùng đất cằn cỗi nơi “cổng trời” Mang Yang.

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Viết giữa mùa măng rừng

Viết giữa mùa măng rừng

(GLO)- Vào tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu trút xuống, cũng là lúc người dân vùng cao nguyên Gia Lai lội suối, băng rừng để hái măng - thứ sản vật được người Jrai, Bana gọi là “lộc rừng”.

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Trong hai năm 2024-2025, thủ phủ Tây Nguyên trúng đậm cà phê. Chỉ tính riêng huyện Đắk Mil (tỉnh Đắk Nông cũ), các lão nông đã sắm 1.000 ô tô trong năm 2024. Xã Bờ Y (huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum cũ, nay thuộc tỉnh Quảng Ngãi giáp Lào và Campuchia) cũng chung niềm vui ấy...

Những đoản khúc Huế

Những đoản khúc Huế

Hôm ấy, trên xe khi đi qua đoạn đường gần Khách sạn Morin và Trung tâm Nghệ thuật Điềm Phùng Thị ở Huế, nhìn hàng cây rất đẹp, tôi nói với người lái xe: “Nếu thấy cây long não, em chỉ cho anh nhé”. 

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

null