Cột mốc chủ quyền đặc biệt: Mốc cao nhất Hà Giang

Nhiều người nhầm tưởng các mốc giới ở địa đầu Lũng Cú (H.Đồng Văn) là cao nhất Hà Giang. Thực tế mốc cao nhất tỉnh này là mốc 295.
Buổi trưa một ngày cuối tháng, chúng tôi xuất phát từ Trạm kiểm soát biên phòng Cao Mã Pờ (Đồn biên phòng Tùng Vài) lên mốc 295. Xã biên giới Cao Mã Pờ thuộc H.Quản Bạ nằm cách trung tâm huyện lỵ hơn 30 km, ở độ cao trung bình 1.600 m nên quanh năm hầu như bị mây mù bao phủ. Mùa đông, nhiệt độ có khi hạ xuống 0 độ C và băng tuyết phủ kín 8 thôn bản nằm lưng chừng dãy núi Chín Chu Lìn.

Mốc giới số 295 là mốc đơn, loại nhỏ, làm bằng đá hoa cương, đặt trên đỉnh núi, có độ cao là 2.150,06 m, tọa độ địa lý 23°06’54,182” vĩ độ Bắc - 104°48’04,109” kinh độ Đông.
Mốc giới số 295 là mốc đơn, loại nhỏ, làm bằng đá hoa cương, đặt trên đỉnh núi, có độ cao là 2.150,06 m, tọa độ địa lý 23°06’54,182” vĩ độ Bắc - 104°48’04,109” kinh độ Đông.
Gần 2 tiếng đồng hồ vượt qua những vách đá dựng đứng, sườn núi trơn trượt, rừng nguyên sinh mờ ảo mù mịt, chúng tôi cũng lên đến đỉnh núi Chín Chu Lìn, nhìn xuống dưới Cao Mã Pờ dày đặc biển mây.

Thiếu úy Nông Tuấn Anh kiểm tra mốc giới 295. Ảnh: M.T.H - N.Đ.L
Thiếu úy Nông Tuấn Anh kiểm tra mốc giới 295. Ảnh: M.T.H - N.Đ.L
Vượt qua những nương rẫy của bà con đang chuẩn bị trồng cây ấu tẩu, thiếu tá quân nhân chuyên nghiệp Mua Đại Sèo chỉ đỉnh núi đá cao ngất phía trước: “Trèo thêm đỉnh cuối, mới tới mốc cao nhất Hà Giang”.
Kéo tay nhau, đẩy lưng nhau vượt qua từng hõm đá, cuối cùng cũng lên tới đỉnh 2150, nơi đặt mốc giới 295 ở độ cao 2.150,06 m. Khu vực đặt mốc quá hẹp, chỉ đủ chỗ cho đội tuần tra của Đồn biên phòng Tùng Vài làm các thủ tục chào mốc, kiểm tra… nên khi chụp hình, phải để góc rộng.
Ông Nguyễn Đình Sơn, Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch HĐND xã Cao Mã Pờ, cho biết đây là xã biên giới đặc biệt khó khăn, núi non hiểm trở của H.Quản Bạ. Xã có 17.052 m đường biên giới giáp Trung Quốc (ở phía bắc và phía tây) với 35 mốc giới (24 mốc chính và 11 mốc phụ), từ mốc giới số 289 đến mốc 312.

Bộ đội Đồn biên phòng Tùng Vài và dân quân xã Cao Mã Pờ bên mốc giới số 295.
Bộ đội Đồn biên phòng Tùng Vài và dân quân xã Cao Mã Pờ bên mốc giới số 295.
“Năm 2001, tỉnh Hà Giang triển khai phân giới cắm mốc đoạn biên giới Việt Nam - Trung Quốc trên địa bàn, tất cả bà con trong xã đều tình nguyện giúp đỡ các nhóm phân giới cắm mốc, nhất là việc di chuyển các mốc đá hoa cương lên các điểm cắm mốc”, ông Sơn kể và nhớ lại: “Mốc 295 là số lẻ nên do Trung Quốc cắm. Bên ta cắm mốc 294 (cách mốc 295 khoảng 0,294 km), do ở độ cao 2.030,25 m, đường đi lại cực kỳ khó khăn, toàn phải cắt rừng, nên gần 100 đồng bào thay nhau khênh vác, suốt mấy ngày mới lên tới điểm cao cắm mốc”.

Đội tuần tra Đồn biên phòng Tùng Vài kiểm tra khu vực biên giới mốc 295
Đội tuần tra Đồn biên phòng Tùng Vài kiểm tra khu vực biên giới mốc 295
Khi chúng tôi xuống núi, màn đêm đã dần đen đặc. Do liên tục tuần tra đường biên mốc giới, có quá nhiều kinh nghiệm công tác ở địa bàn khắc nghiệt, bất thường về thời tiết, đi lại gian nan vất vả, nên đại úy Quách Ngọc Dũng (Trạm trưởng kiểm soát biên phòng Cao Mã Pờ) lôi ngay mấy chiếc đèn pin trong ba lô đưa cho chúng tôi. Đại úy Dũng cẩn thận đi trước dẫn đường, chốc chốc lại gọi ới điểm danh từng người.

Đỉnh núi đá đặt mốc 295
Đỉnh núi đá đặt mốc 295
“Có nhiều lúc, chúng em đi tuần tra theo tuyến - cụm mốc từ sáng sớm đến tận đêm khuya mới về tới trạm”, đại úy Dũng nói. Riêng chúng tôi, khi xuống đến đường bê tông, cả 2 chân muốn khụy xuống, phải ngồi nghỉ rất lâu mới đứng dậy được và lên xe, về Đồn biên phòng Tùng Vài lúc 20 giờ đêm.
(còn tiếp)
Theo Mai Thanh Hải - Nguyễn Độc Lập (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Chư Tan Kra: Các anh đã hòa cùng mây trắng

Chư Tan Kra: Các anh đã hòa cùng mây trắng

Hơn 200 sinh viên từ Hà Nội vào đại ngàn Tây Nguyên. Chư Tan Kra – cao điểm với cái tên nhẹ như một điệu hát của núi rừng, nhưng từng là một trong những chiến trường ác liệt bậc nhất trong thời kỳ chống Mỹ. Và, những người lính ấy đã ngã xuống để giữ bình yên cho mỗi tên đất, tên làng. Các anh đã vĩnh viễn gửi xương máu của mình vào đất, nằm lại nơi đại ngàn đầy nắng gió. Các anh đã ngã xuống cho sự sống được sinh sôi, các anh đã viết nên những trang lịch sử hào hùng, là khúc tráng ca giữa mênh
'Làng giữ rừng' ở thủ đô

'Làng giữ rừng' ở thủ đô

Ở xã Cẩm Lĩnh, H.Ba Vì (TP.Hà Nội) có một 'ngôi làng' đặc biệt được ví là 'Làng giữ rừng', với 19 hộ gia đình là thanh niên xung phong năm xưa đã tình nguyện đi trồng rừng và ở lại giữ rừng cho đến hôm nay.
“Cõng” khách lên ngàn

“Cõng” khách lên ngàn

(GLO)- Hai chân liên tục bơi trên lớp bùn nhão nhoẹt, anh Tưởng Phi Luân-cán bộ kỹ thuật Khu Bảo tồn thiên nhiên Kon Chư Răng (xã Sơn Lang, huyện Kbang) cố giữ cho xe máy khỏi ngã khi vượt qua đoạn đường trơn trượt như đổ mỡ. Đến đoạn dốc cao gần như thẳng đứng, anh nhắc tôi ngồi sát về phía trước, ôm người anh thật chặt khi chiếc xe tăng ga vượt dốc.

Những người gác rừng nơi "cổng trời"

Những người gác rừng nơi "cổng trời"

(GLO)- Ngôi nhà của Tổ quản lý bảo vệ rừng số 1 thuộc Công ty TNHH một thành viên Lâm nghiệp Kông Chiêng (huyện Mang Yang, tỉnh Gia Lai) nằm lọt thỏm giữa những rặng núi ở cách làng Đê Kôn (xã Hà Ra) chừng 1,3 km. Tuy nhiên, sự cô lẻ không làm các nhân viên gác rừng thoái chí mà tiếp thêm động lực để họ kiên tâm giữ gìn những cánh rừng già. Không những vậy, qua đôi bàn tay tài hoa của các anh, cảnh quan nơi đây ngày càng thêm đẹp.

Thiện nguyện 'đốn tim': Gieo sách

Thiện nguyện 'đốn tim': Gieo sách

Nhà cải cách giáo dục lừng danh người Mỹ Horace Mann từng nói: 'Nếu tôi có quyền thế, tôi sẽ đem sách gieo rắc khắp mặt địa cầu như người ta gieo lúa trong luống cày vậy'. Nhưng có những người chưa thật sự quyền thế vẫn đang miệt mài 'gieo rắc' sách khắp các tỉnh thành.
Trà măng, đừng đánh mất!

Trà măng, đừng đánh mất!

Tác giả Lục Vũ từ thế kỷ 8 có miêu tả loại trà quý nhất là trà măng trong tác phẩm Trà Kinh. Trong số 34/63 tỉnh thành Việt Nam sở hữu cây trà, đến nay Lai Châu và Hà Giang phát hiện trà măng - một niềm tự hào của ngành trà Việt.
Trần Thị Bích Ngọc: Sâu đậm tình yêu văn hóa Bahnar

Trần Thị Bích Ngọc: Sâu đậm tình yêu văn hóa Bahnar

(GLO)- Chiều muộn, lại bận một số việc nhà nhưng thấy chị Trần Thị Bích Ngọc-công chức Văn hóa-Xã hội xã Kông Lơng Khơng (huyện Kbang) ghé thăm, già Đinh Bi vui lắm. Già đã quá quen với cái dáng bé nhỏ thân thuộc của chị, với những lần đến nhà hỏi han, động viên. Vừa chăm chú đan gùi, già vừa gật đầu khi nghe lời nhắn nhủ: “Chú nhớ trong năm nay ráng truyền dạy thành công nghề đan lát cho 1 người trẻ trong làng chú nhé!”.
Dòng máu anh hùng: Con gái của sĩ quan công binh

Dòng máu anh hùng: Con gái của sĩ quan công binh

Trong số 64 cán bộ, chiến sĩ Hải quân nhân dân Việt Nam hy sinh ngày 14.3.1988 ở Gạc Ma - Trường Sa, có 26 bộ đội của Lữ đoàn 83 công binh hải quân và trong số ấy, có 2 sĩ quan khi hy sinh đã có vợ con ở quê nhà. Đó là thượng úy Nguyễn Minh Tâm (trợ lý thi công) và Trần Văn Phòng (đại đội phó).
Đưa trâu rời xứ 'thần rừng'

Đưa trâu rời xứ 'thần rừng'

Nuôi trâu trong chuồng là chuyện thường tình của nông dân khắp các vùng quê Việt Nam, thế nhưng với đồng bào dân tộc thiểu số K’Ho huyện Lạc Dương (Lâm Đồng), đó lại là điều quá đỗi mới mẻ. Tập quán giao trâu cho “thần rừng” cai quản từng ăn sâu trong tiềm thức của tộc người này, nay bắt đầu có sự thay đổi.