Cô giáo 'đặc biệt', 30 năm miệt mài vì trẻ khuyết tật

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Làm sao để phụ huynh nhận thức được vai trò của mình trong nuôi dạy trẻ khuyết tật; làm sao để giáo dục hòa nhập được đề cao, đi vào thực tiễn..., là những điều cô Nguyễn Thị Phương Dung bền bỉ phấn đấu 30 năm qua.
 
Cô Dung và các học sinh bị hội chứng Down của mình trong một buổi sinh hoạt tại H.Củ Chi. ẢNH: NVCC
Cô Dung và các học sinh bị hội chứng Down của mình trong một buổi sinh hoạt tại H.Củ Chi. ẢNH: NVCC
Trong ngõ hẻm vắng lặng ở Q.8 (TP.HCM), cô Nguyễn Thị Phương Dung (55 tuổi) tận dụng căn nhà nhỏ của mình để "gieo chữ" cho một số trẻ tự kỷ có gia cảnh nghèo khó. Ít ai biết cô giáo này là một trong những người tiên phong vì giáo dục hòa nhập cho trẻ khuyết tật, ngót nghét đã 3 thập kỷ qua.
“Dặm trường” duyên nợ
Sự gắn bó của cô Dung với trẻ khuyết tật là một “dặm trường đầy duyên nợ”. Cô Dung kể, lúc trước, khi đang dạy mầm non, cô trở thành người giám hộ tạm thời, "bất đắc dĩ” cho một người cháu bị khiếm thính của bạn mình. Thời gian đưa bé học ở trường dạy trẻ khuyết tật thính giác Hy vọng 1 (cũ), cô Dung bị lời “chiêu mộ” của cô hiệu trưởng trường này mê hoặc nên mới chuyển hẳn sang dạy cho trẻ khiếm thính. 
 
Cô Dung (bên phải) là một trong số học viên chuyên ngành dạy trẻ khiếm thính, giáo dục đặc biệt mở đầu tiên tại Đại học Sư phạm 1 Hà Nội. ẢNH: NVCC
Cô Dung (bên phải) là một trong số học viên chuyên ngành dạy trẻ khiếm thính, giáo dục đặc biệt mở đầu tiên tại Đại học Sư phạm 1 Hà Nội. ẢNH: NVCC
Dạy được hai năm, cô Dung được tuyển chọn vào khóa chuyên ngành dạy trẻ khiếm thính, giáo dục đặc biệt (mở đầu tiên tại trường Đại học Sư phạm 1 Hà Nội), rồi sau đó sang Hà Lan học tập mô hình giáo dục - tâm lý trẻ khuyết tật.
Khi về nước, cô Dung có dạy ở nhiều cơ sở xã hội, trung tâm khiếm thính... nhưng trong đầu “cứ nghĩ đến mô hình giáo dục hòa nhập”, thành thử năm 1996, cô Dung mở luôn một trường mẫu giáo tại Q.Bình Thạnh, triển khai ngay chương trình giáo dục hòa nhập (giáo dục đảm bảo quyền học tập bình đẳng; chất lượng giáo dục, phù hợp với nhu cầu, khả năng của người học; tôn trọng sự đa dạng, không phân biệt đối xử... - PV) cho trẻ khiếm thính, trẻ bị hội chứng Down.
 
Trường mẫu giáo dạy giáo dục hòa nhập cho trẻ khiếm thính, bị hội chứng Down của cô Dung tại Q.Bình Thạnh. ẢNH: NHÂN VẬT CUNG CẤP
Trường mẫu giáo dạy giáo dục hòa nhập cho trẻ khiếm thính, bị hội chứng Down của cô Dung tại Q.Bình Thạnh. ẢNH: NHÂN VẬT CUNG CẤP
"Cái khó trong 30 năm qua của nghề này vẫn là đấu tranh để cha mẹ, cộng đồng xóa bỏ sự kỳ thị đối với trẻ khuyết tật. Mô hình giáo dục hòa nhập của trường mẫu giáo này rất mới tại thời điểm đó, phụ huynh có con không khuyết tật phản đối rất dữ và không muốn con họ học chung với những đứa trẻ khuyết tật", cô Dung nói và cho biết thêm: "Nhưng con đường của mình là bình đẳng nuôi dạy. Tôi giải thích rất nhiều, cam kết với phụ huynh để họ chấp nhận. Cuối cùng, mô hình hòa nhập này thành công, nhiều năm liền hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ đào tạo”.
"Cái khó trong 30 năm qua của nghề này vẫn là đấu tranh để cha mẹ, cộng đồng xóa bỏ sự kỳ thị đối với trẻ khuyết tật"
 Cô Nguyễn Thị Phương Dung
Vừa quản lý trường, thời gian này cô Dung còn “cân” thêm đào tạo giáo viên ngành giáo dục trẻ khuyết tật tại Hà Nội rồi điều phối dự án Pearl S.Buck để tập huấn khiến thức cho phụ huynh, giáo viên để hỗ trợ trẻ khiếm thính học tập tại các tỉnh Đồng Nai, Long An, Đồng Tháp. 
Chục năm ròng như "xẻ mình" đi lại các tỉnh thành làm việc nhưng cô giáo này vẫn không nguội lạnh đam mê. Năm 2000, khi dự án Pearl S.Buck kết thúc, cô tiếp tục làm cầu nối cho dự án Liliane Fonds, Hà Lan về mô hình phục hồi chức năng cho trẻ khuyết tật ở TP.HCM. Thậm chí năm 2007 cô Dung còn quyết đóng cửa lớp mẫu giáo luôn để chính thức dành toàn thời gian làm chương trình trên, lúc này đã triển khai riêng tại H.Củ Chi.
Thêm chục năm nữa, hằng tuần, cô Dung đều chạy từ nhà mình ở Q.8 đến H.Củ Chi, “đi từng ngõ, gõ cửa từng nhà” để dạy chữ, hỗ trợ trẻ khuyết tật trang thiết bị y tế như máy trợ thính, xe tập ngồi...; hỗ trợ các chi phí tập vật lý trị liệu...
Phụ huynh phải tin con mình
Giờ đây, dẫu hay tự ví mình "đã gác kiếm", nhưng cô Dung vẫn âm thầm miệt mài dạy học cho một số trẻ tự kỷ có gia cảnh khó khăn. Cô giáo này nói: “Phụ huynh có thể góp bao nhiêu tùy điều kiện nhưng quan trọng là sự đóng góp đó thể hiện được trách nhiệm chung tay hỗ trợ các em”.
3 thập kỷ trôi qua, hỏi lý do nào khiến cô 'trụ vững' với trẻ khuyết tật như vậy? Cô Dung nói, chỉ đơn giản là yêu và tin trẻ. Cô tin rằng trẻ khuyết tật cũng như bao đứa trẻ khác, luôn chứa đựng khả năng tiềm ẩn mà người lớn thường ít tin hoặc không chịu hiểu trẻ. 
Cô Dung nhấn mạnh, không phải là giáo viên hay bác sĩ, chính phụ huynh là người nuôi dạy tốt nhất và mang đến cho trẻ điều kỳ diệu... Và để xã hội tin vào năng lực của trẻ khuyết tật, đầu tiên phụ huynh phải tin vào năng lực chính đứa con khuyết tật của mình.
 
Lớp học cho trẻ tự kỷ có hoàn cảnh khó khăn tại nhà của cô Dung. ẢNH: PHẠM THU NGÂN
Lớp học cho trẻ tự kỷ có hoàn cảnh khó khăn tại nhà của cô Dung. ẢNH: PHẠM THU NGÂN
“Tôi đã tiếp xúc rất nhiều trường hợp trẻ khuyết tật. Hồi thập niên 1990, phụ huynh có con khiếm thính chỉ biết đau khổ thôi, rồi sau đó họ đưa con vào các trung tâm, dần dà, các em như một cộng đồng bị cô lập. Sau này, nhờ nhiều hoạt động mở, hội nhóm sinh hoạt, các em mới hòa nhập bình thường; sau này với các trẻ tự kỷ cũng phải vậy", cô Dung nói và trăn trở: "Chúng ta phải mở rộng vòng tay và có trách nhiệm hiểu trẻ chứ không phải bắt trẻ hiểu mình bởi các con đến với chúng ta bằng con đường tự nhiên, không chọn lựa. Nếu để trẻ sống trong thế giới riêng của trẻ, phải chăng người lớn đã không chấp nhận điều khác lạ của con mình?".
Chị Loan (ngụ Q.8, TP.HCM) gửi con trai L.T.N (11 tuổi, bị tự kỷ, rối loạn ngôn ngữ) theo học cô Dung. Chị Loan không ngần ngại gọi cô Dung là “cô tiên” khi thấy N. mỗi ngày tiến bộ rõ rệt, viết được, nói không còn "loạn xà ngầu" nữa... Chị nhẩm tới nhẩm lui, bảo “chắc chỉ có cô Dung mới hiểu N., mới dạy được N...
 
Cô Dung sinh hoạt cùng các học trò bị rối loạn tự kỷ của mình tại lớp học. ẢNH: PHẠM THU NGÂN
Cô Dung sinh hoạt cùng các học trò bị rối loạn tự kỷ của mình tại lớp học. ẢNH: PHẠM THU NGÂN
Nhưng cô Dung “khó tính”: “Cô Dung cũng muốn nhiều người hiểu!”. Cô quả quyết trẻ khuyết tật sau khi được hỗ trợ bằng giáo dục chuyên biệt, dần khắc phục được khó khăn của mình thì nhà trường, xã hội cần chung tay chào đón để các em có được môi trường bình đẳng học tập, phấn đấu đàng hoàng, tự lực và tự trọng như các bạn khác.
“Chúng ta cần đưa giáo dục hòa nhập vào phần cơ bản nhất của các chương trình đào tạo sư phạm. Giáo viên nào cũng nên được trang bị kiến thức về hỗ trợ trẻ đặc biệt, có như vậy mới có thể phát triển trường học hòa nhập”, cô Dung chia sẻ. 
Trên “dặm trường” hoạt động của mình, cô Dung có một thành tích đáng nể. Trong những hộc tủ, từng tờ giấy khen, chứng nhận… được cất cẩn thận vì ghi dấu từng câu chuyện của riêng cô và rất nhiều trẻ em khuyết tật. Đại diện khu phố 1, P.12, Q.8 cho hay việc cô Dung hỗ trợ một số trẻ tự kỷ nghèo tại nhà rất đáng hoan nghênh, trân trọng. “Cô Dung có tấm lòng hảo tâm. Tại khu phố, cô Dung thường xuyên tham gia công tác thiện nguyện. Khoảng tháng 4 năm ngoái, cô Dung có tham gia hoạt động hỗ trợ cho người dân bị mất việc làm, bị ảnh hưởng bởi dịch Covid-19 nữa”, đại diện khu phố nói.
Theo Phạm Thu Ngân (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ lọt Top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới năm 2025.

Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ và hành trình vào top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới

(GLO)- Với nghiên cứu về ô nhiễm vi nhựa và công nghệ xử lý nước thải, Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ (SN 1985, Phân hiệu Trường Đại học Nông Lâm TP. Hồ Chí Minh tại Gia Lai) được Đại học Stanford (Mỹ) và Nhà xuất bản Elsevier vinh danh trong top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới năm 2025.

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

(GLO)- Ở xã Chư A Thai (tỉnh Gia Lai), có một người đàn ông gắn bó cả cuộc đời với những “ký ức triệu năm” còn sót lại dưới lòng đất. Gần 25 năm qua, ông Rcom Sin đã lặng lẽ sưu tầm và trân trọng gìn giữ rất nhiều khối gỗ hóa thạch kết tinh của đất trời.

Ông Ksor Yung có lối sống trách nhiệm, gần gũi nên được mọi người quý mến. Ảnh: R’Ô Hok

Ksor Yung: Từ lối rẽ sai lầm đến con đường sáng

(GLO)- Từ một người từng lầm lỡ, ông Ksor Yung (SN 1967, ở xã Ia Rbol, tỉnh Gia Lai) đã nỗ lực vươn lên trở thành người có uy tín trong cộng đồng. Ông tích cực tham gia vận động, cảm hóa những người sa ngã, góp phần giữ gìn an ninh trật tự và củng cố khối đại đoàn kết dân tộc.

Thôn Lao Đu giữa bát ngát núi rừng Trường Sơn

Lao Đu đã hết lao đao

Nằm bên đường Hồ Chí Minh huyền thoại, cuộc sống của hơn 150 hộ dân thôn Lao Đu, xã Khâm Đức, TP Đà Nẵng nay đã đổi thay, ngôi làng trở thành điểm du lịch cộng đồng giữa bát ngát núi rừng. 

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

(GLO)- Giữa bao thiếu thốn của vùng đất Pờ Tó, có một người thầy lặng lẽ, bền bỉ gieo yêu thương cho học trò nghèo. Thầy không chỉ dạy chữ mà còn khởi xướng nhiều mô hình sẻ chia đầy ý nghĩa như: “Tủ bánh mì 0 đồng”, “Mái ấm cho em”, “Trao sinh kế cho học trò nghèo”.

Trung tá Cao Tấn Vân (thứ 2 từ phải sang)-Phó Đội trưởng Phòng An ninh đối ngoại (Công an tỉnh Gia Lai) chụp ảnh cùng đồng đội. Ảnh: NVCC

Cống hiến thầm lặng vì sứ mệnh cao cả

(GLO)- Hành trình "gieo hạt" hòa bình bắt đầu từ những con người bình dị. Những cống hiến thầm lặng của họ vì sứ mệnh cao cả, góp phần tích cực đưa hình ảnh đất nước và con người Việt Nam yêu chuộng hòa bình đến bạn bè quốc tế.

Giới trẻ hào hứng tham gia các khóa học làm đèn lồng Trung thu thủ công

Hồi sinh Trung thu xưa

Giữa phố phường rực rỡ ánh đèn led, đèn ông sao và mặt nạ giấy bồi bất ngờ “tái xuất”, gợi lại ký ức những mùa trăng rằm xưa. Sự trở về của Trung thu truyền thống đã manh nha trong những năm gần đây, được nhiều người trẻ hào hứng đón nhận.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

(GLO)- Không chỉ bền bỉ gieo con chữ cho học trò nghèo, thầy Võ Trí Hoàn-Hiệu trưởng Trường Tiểu học và THCS Quang Trung (xã Ia Tul, tỉnh Gia Lai) còn là người đam mê sưu tầm đồ xưa cũ. Với thầy, mỗi món đồ là bài học sống động về lịch sử dân tộc mà thầy muốn kể cho học trò.

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

(GLO)- Trong kháng chiến chống Mỹ, xã Ia Dơk (tỉnh Gia Lai) là căn cứ cách mạng quan trọng, đồng thời cũng là nơi hứng chịu nhiều đau thương, mất mát. Những cánh đồng từng bị bom cày xới, những mái nhà bình yên hóa tro tàn, bao số phận người dân vô tội bị giặc sát hại.

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

(GLO)- Gần 40 năm gắn bó với rừng, ông Nguyễn Văn Chín-Giám đốc Ban Quản lý rừng phòng hộ Hà Ra (xã Hra, tỉnh Gia Lai) được biết đến như vị “thủ lĩnh giữ rừng” đặc biệt: từ việc biến lâm tặc thành người giữ rừng đến phủ xanh vùng đất cằn cỗi nơi “cổng trời” Mang Yang.

null