Chuyện về nước Mỹ - Kỳ 2: Việc làm và an sinh xã hội

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Những năm qua, một số kẻ xấu cứ phao lên rằng “sang nước thứ 3 (thường là Mỹ) sẽ sống sung sướng bởi chẳng cần làm gì mà vẫn có ăn”. Chuyện phi lý như vậy mà vẫn có người nhẹ dạ cả tin đến nỗi rời bỏ gia đình, nhà cửa, quê hương vượt biên để rồi rước vạ vào thân.

Ở Mỹ có đủ việc làm cho những ai siêng năng, chịu khó và phù hợp với sức khỏe, trình độ tay nghề. Không tính đến thế hệ người Việt sinh ra trên đất Mỹ được học hành bài bản, tốt nghiệp ra trường có việc làm, lương khá cao thì đối với những người mới sang theo diện đoàn tụ gia đình như cha mẹ, vợ con, anh chị em bảo lãnh cũng phải vất vả kiếm sống. Việc đầu tiên là phải nói được tiếng Mỹ, ít nhất cũng là giao tiếp trao đổi công việc, mua bán, học hành (để thi lấy quốc tịch).

Người dân bang Texas sửa nhà. Ảnh: T.P

Người dân bang Texas sửa nhà. Ảnh: T.P

Thường thì giới nữ, nhiều khi có cả nam lúc sang Mỹ hay chọn nghề làm nails (chăm sóc móng tay, móng chân, bao gồm cắt giũa, đắp nổi và trang trí móng). Quả thật, công việc này hiện nay người Việt đang là “bá chủ” trên đất Mỹ. Nhiều nam thanh niên đã từng tốt nghiệp đại học sang đây cũng chuyển nghề làm nails. Tất nhiên là phải qua 1 khóa học chừng 400 giờ và phải thi, nếu đạt mới được làm.

Tôi có quen thân với vài cặp vợ chồng làm nails ở bang New Jersey, ở TP. Houston (bang Texas) và TP. Seattle (Washington). Hai trong số đó hiện là chủ của chuỗi tiệm nails lớn, còn một là làm công. Chỉ riêng nhà ở của các cặp vợ chồng này đã thấy “nể” rồi: bang New Jersey và Washington là 2 trong các tiểu bang ở Mỹ có giá nhà cao ngất ngưởng, thế nhưng nhà của họ có đến 5 phòng ngủ, chưa kể 2 phòng khách, 2 phòng ăn, 3-4 phòng vệ sinh cùng nhiều tiện nghi khác, giá không dưới 800 ngàn USD. Giá nhà như thế so với giá nhà ở một số thành phố Việt Nam là không nhiều nhưng quan trọng là tiền thuế hàng năm, ít nhất mỗi năm phải đóng 3-4 chục ngàn USD. Thế nhưng là chỗ thân tình nên gia chủ cho biết thu nhập mỗi tháng của tiệm nails khoảng 20-30 ngàn USD nên “cũng dư dả để nộp thuế”.

Sở dĩ nghề làm nails cho thu nhập cao là do khoản tiền tip (tiền bồi dưỡng) thu được qua dịch vụ này. Thường thì những khách hàng là người Mỹ da trắng mỗi tháng ít nhất cũng đi làm nails vài lần nên rất mạnh tay chi tiền tip, họ làm đâu quen đấy, đã thích người thợ nào thì gọi điện hẹn trước, thậm chí có thể chờ đến vài ngày. Trung bình 1 thợ nails có thể phục vụ khoảng 10 khách/ngày, chỉ khoản tiền tip cũng đủ để chi dùng hàng ngày lại không phải đóng thuế.

Cháu ruột của anh rể tôi sang Mỹ theo diện gia đình bên vợ bảo lãnh. Anh có nghề cơ khí, khi làm ở Cam Ranh (tỉnh Khánh Hòa) hàng tháng đã cho thu nhập trên dưới 40 triệu đồng. Qua TP. Houston, anh tiếp tục học nâng cao quy trình điều khiển máy tiện qua camera. Làm over time (hơn giờ) đến 10 tiếng/ngày, sáng 5 giờ đã mang cơm nước lái xe đến xưởng. Mỗi giờ anh được trả công 22 USD. Trước đó, anh làm ở một xí nghiệp có chủ là người Việt, mỗi giờ được 19 USD nhưng đi xa hơn. Sang cơ sở mới này chủ là người Mỹ. Khi anh đến xin làm việc, người chủ bảo anh thao tác trực tiếp xem, sau đó thông báo luôn mức lương sẽ trả.

Một nghề nữa tuy nặng nhọc nhưng luôn có việc là sửa chữa nhà cùng các thiết bị trong nhà như máy điều hòa, đường điện, gas, đường ống nước. Ta cứ hình dung leo lên trần nhà với nhiệt độ ngoài trời đang trên 40 độ C thì nóng đến mức nào? Muốn làm việc này thì trước hết phải có chiếc xe bán tải (xe truck) để chở đồ nghề, máy móc, một ít vật liệu thay thế và tất nhiên là phải biết ít nhất nghề mộc, điện, thiếu thì gọi thêm người.

Việc làm thì như vậy, còn đối với người cao tuổi hưởng chính sách an sinh thì cũng có nhiều việc để kể. Chị ruột và anh rể tôi đang hưởng trợ cấp nhà nước. Bang Texas chi cho mỗi người 700 USD/tháng nhưng là vợ chồng dùng chung điện, nước, gas… nên bị trừ đi 300 USD, còn lại 1.100 USD/2 người. Nhưng ngược lại thì vợ chồng anh chị được cấp phiếu mua thực phẩm (thường là sữa), tiền mua thuốc Tây và giảm giá điện hàng tháng… cũng khoảng 300-400 USD. Đặc biệt, tất cả mọi dịch vụ chăm sóc sức khỏe như khám bệnh, nằm viện là hoàn toàn miễn phí. Chị tôi đau và già yếu nên được một người đến chăm sóc và giúp việc nhà trong thời gian 3 tiếng/ngày, tất nhiên khoản tiền đó do chính phủ chi trả. Xe ô tô đến đâu thì được đậu ngay gần cửa ra vào, trên khu vực kẻ sọc ưu tiên và phải móc tấm biển ưu tiên trong xe.

Đất Mỹ không phải là thiên đường bởi ai cũng phải làm việc, thậm chí còn phải làm việc gấp rưỡi, gấp đôi nơi khác thì mới đủ sống và có dư nên không có chuyện “không làm mà vẫn có ăn tiêu sung sướng”! Làm nhiều, tiêu nhiều bởi vật giá tương ứng với thu nhập của người dân ở từng vùng, từng quốc gia.

Có thể bạn quan tâm

'Đất thép' nở hoa

'Đất thép' nở hoa

Cách trung tâm Sài Gòn hơn 50km, ở cửa ngõ phía Tây Bắc, căn cứ Đồng Dù (Củ Chi) được quân đội Sài Gòn ví như “cánh cửa thép”, phòng tuyến kiên cố ngăn cản đà tiến công như vũ bão của quân giải phóng.

Hào hùng một thời hoa lửa

Hào hùng một thời hoa lửa

“Trưa 2/4/1975, thanh niên sinh viên học sinh (TNSVHS) nội thành chiếm rạp hát Hòa Bình (Đà Lạt), treo lá cờ Mặt trận Giải phóng và băng rôn “Hoan hô Quân Giải phóng miền Nam” lên nóc rạp hát.

Nhân chứng đường số 7

Nhân chứng đường số 7

Đã 50 năm sau cuộc truy kích trên đường số 7 (nay là quốc lộ 25), nhưng những cựu binh vẫn hào hùng kể về câu chuyện một thời kiên cường, sẵn sàng đem cả tính mạng dâng cho Tổ quốc.

Xanh lại chiến trường Tây Nguyên Kỳ cuối

E-magazineXanh lại chiến trường Tây Nguyên Kỳ cuối: Vươn mình trong kỷ nguyên mới

(GLO)- 50 năm sau ngày giải phóng, được sự quan tâm của Đảng, Nhà nước cùng nỗ lực vươn lên của đồng bào các dân tộc Tây Nguyên, vùng đất “nóc nhà” của Đông Dương chuyển mình mạnh mẽ. Bước vào giai đoạn mới, vùng Tây Nguyên đang đứng trước vận hội mới, phát huy lợi thế vươn lên cùng đất nước.

Các dự án triển khai dang dở, kéo dài (trong ảnh là đoạn đường cụt giữa TP. Gia Nghĩa do vướng mặt bằng) làm lãng phí nguồn lực đầu tư công

E-magazineXanh lại chiến trường Tây Nguyên Kỳ 4: Gia Lai ngày ấy, bây giờ...

(GLO)- Sau ngày giải phóng năm 1975, Đảng bộ, chính quyền và Nhân dân các dân tộc tỉnh Gia Lai đã cùng chung sức, kiến thiết lại quê hương từ đống hoang tàn của chiến tranh. Đến nay Gia Lai đã vươn mình phát triển mạnh mẽ, từ đô thị đến nông thôn khoác lên mình màu áo khang trang. 

Lối về nẻo thiện

Lối về nẻo thiện

Nơi ấy, những con người lầm lỗi bắt đầu với từng con chữ dưới sự dìu dắt của những người thầy mang sắc phục công an. Lớp học đặc biệt còn nhen nhóm ý chí hoàn lương, mở thêm một cánh cửa ra thế giới bên ngoài.

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước - Bài 7: Ngày giải phóng qua lời kể của những người tham gia chiến đấu

Vào những ngày tháng Tư lịch sử, không khí tại TP Hồ Chí Minh náo nhiệt hơn, nhất là khi những tiêm kích Su và trực thăng của Quân chủng Phòng không - Không quân Việt Nam bay tập luyện trên bầu trời thành phố, chuẩn bị cho chương trình kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam (30/4/1975 - 30/4/2025).

Xanh lại chiến trường Tây nguyên Kỳ 2

E-magazineXanh lại chiến trường Tây nguyên Kỳ 2: Buôn Ma Thuột từ hoang phế vươn lên thủ phủ Tây Nguyên

(GLO)- Nếu chiến thắng Đak Tô-Tân Cảnh ( năm 1972) xoay chuyển cục diện chiến trường Tây Nguyên thì chiến thắng Buôn Ma Thuột đánh sập “tử huyệt” của địch, mở ra Chiến dịch Hồ Chí Minh để Bắc-Nam sum họp một nhà. Từ một thị xã hoang phế, Buôn Ma Thuột ngày nay xứng đáng là thủ phủ Tây Nguyên

Gặp 'pháp sư' cuối cùng nặn hình nhân thế mạng trên đảo Lý Sơn

Gặp 'pháp sư' cuối cùng nặn hình nhân thế mạng trên đảo Lý Sơn

Từ bao đời nay, với người dân trên đảo Lý Sơn (tỉnh Quảng Ngãi), mỗi khi có người thân gặp nạn ngoài biển mà không tìm thấy xác, gia đình họ sẽ tìm đến “pháp sư” nhờ nặn một “hình nhân thế mạng” bằng đất sét, thực hiện nghi lễ chiêu hồn, nhập cốt rồi mang đi chôn như người quá cố.