Chuyện hoa quỳnh

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Khi đọc câu “Hài văn lần bước dặm xanh/Một vùng như thể cây quỳnh cành giao” trong Truyện Kiều của Nguyễn Du, tôi rất tò mò về 2 loại cây này.
Hoa quỳnh. Ảnh: Tiến Thịnh

Hoa quỳnh. Ảnh: Tiến Thịnh

Sau đó, tôi đã bỏ công tìm kiếm và đem chúng về trồng thử trong vườn nhà. Điều thú vị ở 2 loại cây này là quỳnh thì không có cành chỉ có lá còn giao thì không có lá chỉ có cành. Chúng luôn được trồng cạnh nhau như một sự nương tựa, bổ sung cho nhau.

Cây quỳnh khi lớn có thân hình dây, luôn quấn quít bên cành giao cứng cáp trông rất gần gũi và dễ thương. Trong Đông y, người ta thường sử dụng 2 loại cây này để điều trị một số bệnh. Tuy nhiên, mủ của cây giao được cho là rất độc, nếu văng vào mắt có thể bị mù. Chính vì vậy, dù rất tiếc nhưng tôi vẫn phải chặt đi cây giao. Riêng cây quỳnh, tôi vẫn nhân rộng khắp vườn, trồng nó bên cạnh các loại cây thân mộc khác để làm giá đỡ thay cho những cành giao trước đây.

Khi Tây Nguyên bước vào mùa mưa thì quỳnh bắt đầu trổ bông và chỉ nở rộ về đêm. Chính bởi đặc tính đó mà hoa quỳnh được mệnh danh là “nữ hoàng của bóng đêm”. Hoa quỳnh từ lúc hé nở đến khi khép lại vòng đời chỉ trong vòng vài ba tiếng đồng hồ. Loài hoa của bóng đêm ấy luôn e ấp và giấu đi vẻ đẹp riêng có của mình. Nó như nàng tiên xuất hiện đôi phút chốn hồng trần và chỉ có những bậc hiền nhân, quân tử có duyên phận và tri kỷ với loài hoa ấy mới có thể chiêm ngưỡng được vẻ đẹp tinh khôi hiện hữu trong không gian thanh vắng, tĩnh mịch đầy chất thơ: “Khi xem hoa nở khi chờ trăng lên” (Nguyễn Du).

Tôi yêu cái màu trắng trinh nguyên với mùi thơm dịu nhẹ của hoa quỳnh: “Như chỉ hoa quỳnh có/Cái màu trắng ấy thôi/Màu trắng muốt thơ ngây/Chẳng lẫn vào đâu được/Đời của hoa thơm ngát/Con ong nào biết đâu/Hoa nở trong lặng lẽ/Âm thầm vào đêm sâu…” (Lâm Thị Mỹ Dạ). Đúng vậy! Chẳng có loài ong, bướm nào có thể chạm được đến sự tinh khiết của hoa, mặc dù nó phát tán mùi thơm đầy quyến rũ.

Tác phẩm “Quỳnh hương” của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn cũng lấy cảm hứng từ loài hoa ngát hương này: “Ta mang cho em một đóa quỳnh/Quỳnh thơm hay môi em thơm…”. Tôi nhớ, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã từng chia sẻ, khi ca sĩ Quỳnh Hương tiếp cận, rất thích ca khúc này và tìm đến với nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, đồng thời tặng cho tác giả một cây quỳnh. Sau một thời gian, Quỳnh Hương chia tay với người nhạc sĩ tài hoa này thì cũng là thời điểm cây quỳnh ấy nở hoa và đưa hương.

Có thể bạn quan tâm

Gia tài của cha

Gia tài của cha

(GLO)- Hoài niệm về ký ức quãng đời sống cùng cha mẹ, anh chị em chúng tôi thường nhắc đến gia tài của cha-di sản truyền thế hệ, chất keo kết dính tình thủ túc dường như chẳng có nỗi buồn.

Nhớ khói đốt đồng

Nhớ khói đốt đồng

(GLO)- Mỗi khi tiết trời chuyển mình vào hạ, tôi lại chộn rộn một nỗi nhớ không tên. Tôi nhớ quê, nhớ cánh đồng, nhớ mùi khói đốt đồng lan trong gió chiều nhè nhẹ. Đó là mùi của đất, của nắng, của thời gian và tuổi thơ nơi đồng bãi.

Bên chiếc cầu thang nhà dài

Bên chiếc cầu thang nhà dài

(GLO)- Ngày trước, khi đến buôn Đôn (Đắk Lắk), tôi được ngắm nhìn những ngôi nhà dài bằng gỗ lâu niên của người Ê Đê đẹp đến nao lòng. Ấn tượng đầu tiên là 2 chiếc cầu thang dẫn lên nhà sàn còn in đậm vết thời gian.

Vấn vương bông gòn

Vấn vương bông gòn

(GLO)- Trong vườn còn sót lại một cây gòn. Đến mùa, chúng bung ra những bông nhẹ bẫng, mềm như mây trắng vắt ngang trời, theo gió tản mát muôn phương.

Nẻo về tháng Tư

Nẻo về tháng Tư

(GLO)- Bước chân trên dải biên cương một ngày tháng Tư nắng đượm, tôi thốt nhiên nhớ tới mấy câu thơ của Nguyễn Bình Phương: “Những cột mốc vùng biên bóng trải xiêu xiêu/Dãy núi oằn lên từng nhịp thở”.

Gió đồng mùa hạ

Gió đồng mùa hạ

(GLO)- Gió từ cánh đồng quê lại thổi tràn qua ô cửa nhỏ, mang theo hương thơm nồng nàn của lúa non và mùi ngai ngái của đất sau cơn mưa đầu mùa.

Mùa rẫy tới

Mùa rẫy tới

Mấy ngày nay thường hay có dông vào buổi chiều. Gió ùn ùn thốc tới. Mây từ dưới rừng xa đùn lên đen sì như núi, bao trùm gần kín khắp bầu trời. A Blưn thấy ông nội lẩm nhẩm tính rồi nói mấy hôm nữa đi phát rẫy.

Bài học đầu đời

Bài học đầu đời

(GLO)- Mãi đến bây giờ, cánh tay tôi vẫn còn một vết sẹo. Vết sẹo đỏ ửng, kéo dài trông thật “thiếu thẩm mỹ”. Bạn bè khuyên đi xóa sẹo nhưng tôi lại không muốn. Bởi lẽ, với tôi, vết sẹo ấy gắn liền cùng kỷ niệm về bài học đầu đời.

Tháng Tư về nguồn

Tháng Tư về nguồn

(GLO)- Chúng tôi đến TP. Hồ Chí Minh giữa những ngày tháng Tư lịch sử, vào đúng dịp kỷ niệm 50 năm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.

Mưa đầu hạ

Mưa đầu hạ

(GLO)- Pleiku vào hạ không báo trước bằng cái nóng gắt gao, cũng chẳng cần đến tiếng ve râm ran hay sắc phượng rực trời. Chỉ cần một cơn mưa đầu mùa, bất chợt, ào ạt mà vô cùng êm dịu là biết hè đã chạm ngõ.

Lưu bút

Lưu bút

(GLO)- Lưu bút không đơn thuần là một cuốn sổ. Nó là nơi giữ lại cả một khoảng trời tuổi trẻ, nơi từng nét chữ đều mang theo một phần ký ức.

Mùa cá cơm

Mùa cá cơm

(GLO)- Đã mấy bận đến xã Nhơn Lý (TP. Quy Nhơn, tỉnh Bình Định), tham quan hầu hết thắng cảnh, thưởng thức đủ mọi đặc sản bậc nhất, tôi từng nghĩ mình am tường vùng đất này lắm. Vậy mà, khi lang thang đến bến cá Nhơn Lý, tôi mới nhận ra những gì mình biết chỉ lớp vỏ bên ngoài.

Hương ngọc lan

Hương ngọc lan

(GLO)- Hương ngọc lan là mùi hương thanh khiết nhất mà tôi được biết trong tuổi thơ của mình. Đó là sự dịu ngọt nhẹ nhàng và vô cùng gây thương nhớ cho người lữ khách.

Đọc để hiểu mình

Đọc để hiểu mình

(GLO)- Khi nhìn một người ngồi đọc sách, tôi thường có cảm giác rất bình an. Sự bình an như nguồn năng lượng được truyền đến từ hình ảnh rất đẹp trước mắt.

Cơn mưa ngang qua

Cơn mưa ngang qua

Tiết trời vào sáng sớm khá oi nồng, nhưng bầu trời lại phủ kín một màu mây xám đục chứ không trong trẻo như mọi khi. Rồi bất chợt mưa rào rào mà không có gió, có sấm báo trước.

Giai âm tiếng lòng

Giai âm tiếng lòng

(GLO)- Nếu tin rằng mọi thứ đều có nguyên do thì lý do ra đời của cây đàn guitar chắc hẳn là niềm ưu ái vô bờ mà thượng đế đặc biệt ban tặng cho con người.

 Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

(GLO)- "Bầu trời trở lại" của Lữ Hồng là bài thơ giàu hình ảnh và cảm xúc, gợi lên sự chuyển mình của thiên nhiên, lòng người. Bài thơ là bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, cũng là một hành trình nội tâm sâu sắc, nơi con người giao hòa với đất trời, với những giấc mơ và niềm tin vào ngày mai.

Xôn xao chợ núi

Xôn xao chợ núi

(GLO)- Chợ núi cũng như bao khu chợ ở nhiều vùng miền khác, là nơi mua bán trao đổi, gặp gỡ chuyện trò. Song, chính sự chân chất, bình dị của những phiên chợ này lại khiến bao người nhớ nhung.