Bốn mùa trên đỉnh tháp

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Đã bao lần xuôi hết đèo An Khê về đến huyện Tuy Phước (tỉnh Bình Định), tôi đều ngước nhìn ngọn tháp xa xa qua ô cửa kính xe. Và lần nào cũng thế, ngọn tháp Bánh Ít luôn mang đến cho tôi những mến thương khó tả, những gọi mời quyến rũ. Vậy nên, hành trình tìm đến vẻ đẹp của những tầng tháp cổ bên dòng sông Côn với tôi luôn là một hành trình ý nghĩa và thú vị.
Theo sách “Đại Nam nhất thống chí”, thời xưa tháp còn có tên là Thị Thiện do có quán bán bánh của bà Thị Thiện đặt dưới chân núi. Một số tài liệu khác thì gọi theo tên thôn là tháp Đại Lộc, người Pháp thì đặt tên cho nó là Tour d’Argent (tháp Bạc) và một số tên gọi khác như tháp Cầu Bà Gi, tháp Thiện Mẫu, tháp Thổ Sơn... Song tên gọi hay được dùng nhất là tháp Bánh Ít vì 4 ngọn tháp đứng gần nhau, 1 lớn ở trên cao và 3 nhỏ ở dưới thấp, ngước mắt từ dưới lên liên tưởng đến một mâm bánh ít đã được bóc lá-một loại bánh ngon nức tiếng của Bình Định.
Toàn bộ quần thể tọa lạc trên một ngọn đồi thoai thoải thuộc thôn Đại Lộc (xã Phước Hiệp, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định), cách mực nước biển chỉ chừng 100 m. Tháp được xây dựng vào thế kỷ thứ X. Mới đây, một nhóm tác giả người Anh đã đưa tháp Bánh Ít vào cuốn sách “1.001 công trình kiến trúc phải đến” và đây cũng là công trình cổ duy nhất của Việt Nam có mặt trong cuốn sách này. Hầu hết các tháp của người Chăm đều được xây hướng về phía Đông, tháp Bánh Ít cũng không ngoại lệ. Vì thế, để lên khu vực này sẽ bắt đầu di chuyển từ cổng phía Đông Bắc ngọn đồi, rồi đi trên con đường được xây từ những bậc tam cấp.
Thật khó để thấu hiểu hết những giá trị văn hóa nơi đây khi tôi là kẻ “ngoại đạo” trong lĩnh vực kiến trúc, điêu khắc cũng như tín ngưỡng tôn giáo. Thế nhưng, dạo bước qua từng không gian của tháp, tôi tin chắc rằng bạn cũng không thể rời mắt khỏi những phiến đá thăng trầm qua bao lịch sử, mê mẩn trước nghệ thuật chạm khắc đá cầu kỳ, tinh tế. Khoan nói đến góc nhìn mỹ thuật hay kỹ thuật kiến trúc của quần thể tháp Bánh Ít vì liên quan đến nó đã có biết bao công trình nghiên cứu khảo cổ được công bố; điều mà người bộ hành như tôi thích thú không kém là thời tiết ở đây, 1 ngày cũng cảm nhận được 4 mùa khá rõ rệt với buổi sáng kiểu khí hậu ôn đới, giữa trưa nắng nóng và chiều mát mẻ, đêm se se gió lạnh.
Tháp Bánh Ít (xã Phước Hiệp, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định). Ảnh: Nguyễn Thị Diễm
Tháp Bánh Ít (xã Phước Hiệp, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định). Ảnh: Nguyễn Thị Diễm
Có dịp đến với tháp Bánh Ít vào thời gian này, ta dễ dàng bắt gặp khung cảnh lãng mạn của đất trời giao hòa, cây cỏ thay nhau hát ca. Nơi đây, hoa thơm cỏ lạ được đất trời ưu ái mà không phải đến từ sự sắp đặt càng làm cho quần thể tháp thêm vẻ hoang sơ, nên thơ và hữu tình.
Vừa hay, đặt chân đến bậc tam cấp đầu tiên chạm vào mắt tôi là những tia nắng vàng lấp lánh nhảy múa dưới chân tháp. Bạn dẫn đường của tôi giới thiệu, mới hôm qua thôi, giọt mưa nhỏ nhẹ mùa thu vẫn còn vương trên áo lữ khách, tinh khiết trên phiến cỏ phía con đường hướng tới đỉnh tháp; vậy mà hôm nay, chúng tan biến đâu mất giữa thinh không vắng lặng. Trong cùng một ngày, có thể chiêm ngưỡng màu xanh biêng biếc của mùa xuân, một chút vàng mơ óng ánh của mùa hè, cái vẻ dìu dặt xanh cốm của mùa thu và cái lạnh xam xám của nền trời bàng bạc mùa đông. Thật là thú vị biết bao!
Để rồi, khi làn gió của mùa thu nhẹ vương trên từng góc nhỏ của không gian, tôi tưởng như quên mất ngày đang dần trôi qua. Bên cổ tháp với tứ bề mênh mang cây cỏ xanh biếc, nhìn về phía dòng sông Côn, ta bỗng chốc tự nhận mình sao hiền hòa thế; như vẻ trầm mặc, kiêu hãnh trong bước đi của ngàn năm với biết bao mưa nắng bão giông cùng những thăng trầm lịch sử. Những hiện sinh qua ô cửa tháp, thân tháp phủ màu rêu phong, những hoa văn, họa tiết, phù điêu…
Giữa không gian khoáng đạt, tôi cố tình vịn lý do, điềm nhiên nhìn ngọn tháp đang khoác chiếc áo cổ kính hòa cùng màu dâu da đỏ in trên mặt bóng những viên gạch như được dán chặt vào nhau vì giữa chúng không có một đường lằn hiện diện của vôi vữa. Một bức tranh phản chiếu giữa thực và mơ rồi lại càng huyền diệu hơn trong bóng sương mờ đang lan tỏa.
Cuối thu, đầu đông, tiết trời se lạnh nhưng vẫn có nắng. Từ trên đỉnh tháp, khách bộ hành có thể nhìn xa hàng chục dặm. Tưởng như, mình đang đứng trên một ốc đảo duy nhất giữa biển xanh bạt ngàn. Đó là cảm giác tự do mà thiết nghĩ, dù khung cảnh phía trước có xa xôi cao xa hay trắc trở vạn dặm thì cũng không chùn chân mỏi gối bước chân người bộ hành như tôi. Điều tôi tự hào duy nhất lúc ấy là việc chinh phục được đỉnh tháp. Điều đó cũng nghĩa đôi chân tôi vẫn còn khỏe khoắn, trái tim tôi vẫn đang hòa nhịp đập cùng trời, mây, non nước ở nơi đây.
Tôi chưa được đi thăm hết những cụm tháp Chăm ở Bình Định, nhưng chỉ qua quần thể tháp Bánh Ít cũng đủ hiện ra trong tôi hình ảnh của một người bộ hành xuyên qua không gian và đi qua thời gian. Vậy nên, nếu có dịp ngang qua quốc lộ 1A thuộc địa phận huyện Tuy Phước, bạn đừng quên dành thời gian ghé thăm tháp Bánh Ít để thêm một lần được khám phá những nét văn hóa độc đáo của dân tộc Champa.
NGUYỄN THỊ DIỄM

Có thể bạn quan tâm

Cần phát huy giá trị di tích: “Địa điểm vụ thảm sát nhân dân làng Tân Lập năm 1947”

Cần phát huy giá trị di tích: “Địa điểm vụ thảm sát nhân dân làng Tân Lập năm 1947”

(GLO)- Sáng 6-11, tại TP. Pleiku, Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch tỉnh Gia Lai tổ chức hội thảo khoa học di tích lịch sử “Địa điểm vụ thảm sát nhân dân làng Tân Lập năm 1947, xã Kông Bơ La, huyện Kbang” nhằm hoàn thiện hồ sơ, trình cấp có thẩm quyền đề nghị xếp hạng di tích quốc gia.

Trao giải Cuộc thi đan lát, dệt thổ cẩm truyền thống tạo ra các sản phẩm lưu niệm phục vụ du khách

Trao giải Cuộc thi đan lát, dệt thổ cẩm truyền thống tạo ra các sản phẩm lưu niệm phục vụ du khách

(GLO)- Nằm trong khuôn khổ Tuần lễ hoa dã quỳ-núi lửa Chư Đang Ya, chiều 9-11, tại khu vực sân nhà rông làng Gri, xã Chư Đang Ya (huyện Chư Păh, tỉnh Gia Lai), Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch phối hợp với UBND huyện Chư Păh tổ chức trao giải Cuộc thi đan lát, dệt thổ cẩm truyền thống.

Các nghệ nhân làng Chuet 2 (phường Thắng Lợi) phục dựng lễ báo hiếu cha mẹ tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam. Ảnh: Thu

Lễ báo hiếu của người Jrai

(GLO)- Lễ báo hiếu cha mẹ là tập tục văn hóa truyền thống đã có từ xa xưa trong đời sống của cộng đồng người Jrai. Đây là dịp để những người con đền đáp công ơn sinh thành, dưỡng dục và cầu mong thần linh ban sức khỏe cho cha mẹ.

Bảo tồn bản sắc làng Bahnar - Kỳ cuối: Cần phát huy giá trị văn hóa truyền thống

Bảo tồn bản sắc làng Bahnar - Kỳ cuối: Cần phát huy giá trị văn hóa truyền thống

(GLO)- Cách đây gần 18 năm, trong một số công trình điều tra văn hóa các làng đồng bào dân tộc thiểu số ở TP. Pleiku thì người ta xếp một số buôn làng trong khu vực, trong đó có làng Wâu và Ktu (xã Chư Á) là làng tương đối có giá trị, đưa vào diện bảo tồn và phát triển.

Sân trường rộn tiếng cồng chiêng

Sân trường rộn tiếng cồng chiêng

(GLO)- Cứ mỗi buổi sinh hoạt, khuôn viên Trường Phổ thông Dân tộc bán trú THCS Lơ Pang (xã Lơ Pang, huyện Mang Yang, tỉnh Gia Lai) lại rộn ràng tiếng cồng chiêng. Âm thanh quen thuộc ấy đến từ đôi tay nhỏ bé của các em học sinh thuộc Câu lạc bộ (CLB) Cồng chiêng của trường.

Người giữ nghề dệt thổ cẩm ở Ia Rsươm

Người giữ nghề dệt thổ cẩm ở Ia Rsươm

(GLO)- Không chỉ dệt thổ cẩm giỏi, chị Rah Lan H’Nghí (SN 1988, buôn Toát, xã Ia Rsươm, huyện Krông Pa, tỉnh Gia Lai) còn nhiệt tình chỉ dạy cho chị em trong buôn để góp phần bảo tồn và phát huy nét đẹp văn hóa truyền thống của dân tộc.

Bảo tồn bản sắc văn hóa ở TP. Pleiku dưới góc nhìn mới - Kỳ cuối: Giữ gìn, phát huy giá trị di sản văn hóa

Bảo tồn bản sắc văn hóa ở TP. Pleiku dưới góc nhìn mới - Kỳ cuối: Giữ gìn, phát huy giá trị di sản văn hóa

(GLO)- Chính quyền TP. Pleiku đã dành nguồn lực đầu tư để Plei Ốp thành điểm đến của du khách trải nghiệm văn hóa truyền thống và bản sắc dân tộc Jrai thông qua phục dựng một số lễ hội cộng đồng như: cúng giọt nước, pơ thi…

Rơ Châm Nguyên nặng tình với dân ca Jrai

Rơ Châm Nguyên nặng tình với dân ca Jrai

(GLO)-Nhiều năm qua, người dân làng Kte (xã Ia Phí, huyện Chư Păh, tỉnh Gia Lai) luôn dành sự yêu mến và kính trọng đối với bà Rơ Châm Nguyên bởi bà biết hát và lưu giữ nhiều bài dân ca của dân tộc Jrai.