Biến phế liệu thành sản phẩm thủ công mỹ nghệ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Việc biến những vật liệu tưởng chừng bỏ đi thành sản phẩm thủ công mỹ nghệ đã giúp nhiều phụ nữ có số phận không may mắn ở xã Ia Dơk (huyện Đức Cơ, tỉnh Gia Lai) có thêm nguồn thu nhập ổn định.
Bà Rơ Mah Vo (làng Ghè) bị khuyết tật vận động từ nhỏ. Đôi chân queo quắp không thể đi lại khiến mọi việc đều dồn vào đôi tay. Bù lại, bà có đôi bàn tay khéo léo của một nghệ nhân. Những sản phẩm do bà làm ra đều được mọi người yêu thích, từ tấm thổ cẩm, chiếc gùi đan hay những chiếc giỏ xách tái chế từ nắp lon bia. Đặc biệt, vài năm nay, bà dùng thêm phế liệu trang trí cho chiếc gùi của đồng bào Jrai trở nên bắt mắt, ngoài giá trị sử dụng thường ngày còn trở thành đồ lưu niệm. Bà chia sẻ: “Vật liệu chính để trang trí là từ những cái chốt bật nắp lon bia, mình dùng dây kết lại rất bền chặt, đính thêm hạt nhựa giả ngọc trai. Trang trí một chiếc gùi như vậy, mình được trả công 500-700 ngàn đồng. Có tháng mình làm được 2-3 cái, có tháng khách đặt nhiều thì làm gấp đôi, gấp ba”.
Trong căn nhà nhỏ nhìn ra cây đa di sản của làng Ghè, bà Vo luôn làm việc rất chăm chỉ. Bà tỉ mỉ trong từng chi tiết để tạo ra những sản phẩm thủ công sắc sảo, cố gắng vừa ý khách hàng. Vượt lên số phận nghiệt ngã, bà trở thành tấm gương cho nhiều người. Tật nguyền nhưng bà Vo còn nuôi bố mẹ già ngoài 90 tuổi. “Mình không muốn trở thành gánh nặng cho ai cả”-bà nói.
Chiếc gùi do bà Rơ Mah Vo trang trí đầy tính thẩm mỹ
Những chiếc gùi do bà Rơ Mah Vo (làng Ghè, xã Ia Dơk, huyện Đức Cơ) làm ra được trang trí rất bắt mắt. Ảnh: Minh Châu
Hàng ngày, cô bé mồ côi Rơ Mah San (làng Dơk Lah) cũng miệt mài đan giỏ xách để giúp mẹ kiếm thêm thu nhập. Từ những chốt bật nắp lon bia và dây dù, San đã tạo ra những sản phẩm thời trang đẹp mắt. Sinh ra trong gia đình có bà ngoại, mẹ là những người đan chiếu pran (loại chiếu đan từ lá cây dứa dại) tài hoa, em có điều kiện học và phát triển với nghề đan lát truyền thống. Các sản phẩm em làm ra rất tỉ mỉ, phối màu sắc hài hòa, có điểm nhấn. Cô bé học lớp 7 cho biết: “Em mồ côi cha từ nhỏ, nhà nghèo nên em có trách nhiệm phụ giúp mẹ. Mỗi tuần, em đan được 2 chiếc túi xách, có khi người ta mang vật liệu tới, có khi mình tự mua về đan. Giá mỗi chiếc túi xách từ 250 ngàn đồng đến 500 ngàn đồng tùy kích cỡ”. Trong căn nhà nhỏ không điện đóm, nhưng nụ cười của San luôn tỏa sáng. San là học sinh khá nhiều năm liền của Trường THCS Lê Lợi (xã Ia Dơk).
Cũng tái chế phế thải thành sản phẩm thời trang, vật dụng sinh hoạt gia đình, nhiều năm nay, bà Rơ Lan Blel (làng Dơk Ngol) có thêm nguồn thu nhập đáng kể. Các sản phẩm do bà làm ra đã vượt ra khỏi lũy tre làng để sang nước bạn Campuchia. Bà cho biết: “Nguyên liệu là đồ tái chế nên giá thành sản phẩm khá rẻ, mình chỉ lấy công làm lời. Khách hàng ở bên kia cửa khẩu rất thích túi xách của phụ nữ trong xã làm vì độ bền, đẹp. Đợt này vì dịch bệnh không đưa sản phẩm lên cửa khẩu tiêu thụ được nên hàng tồn khá nhiều”.
Em Rơ Mah San (làng Dơk Lah, xã Ia Dơk, huyện Đức Cơ) bên các sản phẩm thủ công được làm từ vật liệu tái chế. Ảnh: Minh Châu
Em Rơ Mah San (làng Dơk Lah, xã Ia Dơk, huyện Đức Cơ) bên các sản phẩm thủ công được làm từ vật liệu tái chế. Ảnh: Minh Châu
Bà Đinh Thị Bem-Chủ tịch Hội Liên hiệp phụ nữ xã Ia Dơk-cho biết: “Phong trào tái chế phế liệu thành vật dụng hữu ích được hội viên, phụ nữ của xã duy trì nhiều năm nay. Đặc biệt, từ khi có phong trào “Phụ nữ chung tay phục hồi hệ sinh thái” do Hội Liên hiệp phụ nữ tỉnh phát động, nhiều chị em càng có ý thức tái chế rác thải thành vật dụng hữu ích, vừa tiết kiệm, vừa tránh gây hại môi trường. Hoạt động này còn mang đến nguồn thu nhập khá tốt nên chị em hưởng ứng rất nhiệt tình”.
Những chiếc túi làm từ vật liệu tái chế hoàn toàn chinh phục chúng tôi về tính thẩm mỹ, thời trang và giá trị sử dụng. Tôi đã mua một số sản phẩm thủ công của em Rơ Mah San để tặng chị Đoàn Bảo Phương-một người kinh doanh thời trang ở Hà Nội. Chị Phương rất thích và đã đặt làm thêm một số sản phẩm. Chị Phương cho biết: “Tôi có thời gian sống ở Tây Nguyên nên rất yêu thích các sản phẩm thủ công do người bản địa làm ra. Chiếc túi xách làm từ nguyên liệu tái chế rất đẹp, là sản phẩm thích hợp để làm quà lưu niệm cho khách. Tôi sẽ tìm cách kết nối để quảng bá các sản phẩm này trên kênh bán hàng của mình. Hy vọng đồ thủ công của người bản địa Tây Nguyên như thổ cẩm và các sản phẩm đan lát khác… sớm xuất hiện trên các nền tảng số giúp người dân tiêu thụ thuận lợi không chỉ thị trường trong nước mà cả nước ngoài”.
MINH CHÂU

Có thể bạn quan tâm

Dùng mặt nạ kỹ thuật số để phục hồi tranh. (Ảnh: Franetic)

Công nghệ đột phá phục chế tranh cổ chỉ trong vài giờ

(GLO)-Với những bức tranh có niên đại hàng thế kỷ, bị hỏng nặng, việc phục chế gặp nhiều rủi ro và tiêu tốn thời gian. Một bước đột phá về công nghệ vừa được các nhà khoa học thử nghiệm thành công, đã giải quyết được khó khăn này, đó là phương pháp mặt nạ kỹ thuật số.

Đừng để giấc mơ Tây Nguyên ngủ yên trên đỉnh đồi

(GLO)- Người Tây Nguyên làm du lịch không chỉ bằng khu nghỉ dưỡng, mà còn bằng lòng hiếu khách và nghệ thuật kể chuyện. Vậy nên, đừng để giấc mơ Tây Nguyên ngủ yên trên đỉnh đồi mà hãy đánh thức nó bằng chính giọng nói của rừng, bằng bàn tay của bà con và bằng tình yêu với buôn làng của mình.

Ý nghĩa các biểu tượng trong lễ cầu mưa Yang Pơtao Apui

Ý nghĩa các biểu tượng trong lễ cầu mưa Yang Pơtao Apui

(GLO)- Lễ cầu mưa Yang Pơtao Apui là hiện tượng văn hóa xã hội đặc sắc của cộng đồng người Jrai ở Plei Ơi, xã Ayun Hạ, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai. Nghi lễ này tập hợp nhiều biểu tượng văn hóa độc đáo giúp chúng ta hiểu rõ hơn về thế giới tâm linh của cư dân bản địa.

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

“Khánh Hòa là xứ trầm hương/Non cao biển rộng người thương đi về” - những câu thơ của nhà nghiên cứu Quách Tấn trong biên khảo Xứ trầm hương vừa là sự khẳng định danh xưng của một miền đất, vừa như lời mời gọi lữ khách bốn phương tìm về với thủ phủ của trầm hương Việt Nam.

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

Kể chuyện buôn làng bằng thanh âm sáo trúc

(GLO)- Ở buôn E Kia (xã Ia Rsai, huyện Krông Pa), ông Hiao Thuyên được biết đến là một nghệ nhân tài hoa khi giỏi cả sáo trúc, biểu diễn cồng chiêng, hát dân ca... Bằng những việc làm thiết thực, ông đã góp phần gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc Jrai và xây dựng khối đại đoàn kết ở buôn làng.

Tây Nguyên: Nhịp sống mới dưới những nếp nhà xưa

Tây Nguyên: Nhịp sống mới dưới những nếp nhà xưa

Nhắc đến đại ngàn Tây Nguyên, có lẽ biểu tượng văn hóa “sừng sững” chính là những mái nhà rông, nhà dài truyền thống của đồng bào các dân tộc. Trong những biến chuyển của thời đại, không gian che chở các hộ gia đình và lan tỏa văn hóa cộng đồng ấy khó tránh khỏi những hư hao, nghiêng ngả.

Đa dạng lễ cúng cầu mưa của người Jrai

Đa dạng lễ cúng cầu mưa của người Jrai

(GLO)- Tuy có sự phát triển của hệ thống thủy lợi song lễ cúng cầu mưa vẫn đóng vai trò quan trọng trong đời sống cư dân vùng thung lũng Cheo Reo. Sự đa dạng trong nghi thức cúng của mỗi cộng đồng dân cư đã góp phần làm phong phú thêm đời sống văn hóa đồng bào các dân tộc Tây Nguyên.

Biểu tượng vũ trụ trên cây nêu của người Bahnar

Biểu tượng vũ trụ trên cây nêu của người Bahnar

(GLO)- Người Bahnar quan niệm rằng mọi sự vật, hiện tượng đều có sự hiện diện của thần linh và con người phải tôn trọng, thờ cúng. Vì vậy, họ có nếp sống, sinh hoạt văn hóa với hệ thống lễ hội vô cùng phong phú, gắn với vòng đời người và chu kỳ canh tác nông nghiệp.

null