Xao xuyến tháng năm

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tháng năm, nắng vàng như mật ong đem hơi nóng nồng nàn tưới lên từng hàng cây, con đường, góc phố. Những con đường bằng lăng tím ngát, những góc phố rực rỡ hoa muồng hoàng yến. Và nơi sân trường, phượng vĩ cũng đã thắp lửa cùng dàn giao hưởng ve sầu réo rắt. Từng đàn bướm vàng nhẹ lướt trên khóm hoa hồng, hoa lan sân nhà và chạy dài trên con đường đầy hoa, đầy nắng.

Nhìn các em học sinh tíu tít đến trường, tôi lại nhớ về tuổi hoa niên mơ mộng. Tháng năm xưa ấy, tôi cùng bạn bè chuyền tay nhau quyển lưu bút tươi nguyên nét mực, thắm đượm tình cảm thơ ngây, trong sáng. Rời xa mái trường, mỗi đứa một nơi, hẹn gặp nhau mỗi tháng năm về, khi hoa phượng rợp trời và bằng lăng tím biếc nhớ thương. Bao năm tháng đi qua, màu mực tím thơ ngây ấy vẫn còn trên trang lưu bút. Bây giờ, tóc đã điểm sương, mỗi lần gặp nhau ngậm ngùi khôn xiết. Câu chuyện tuổi thơ kể hoài không hết, cũng bởi, trong trái tim chúng tôi, kỷ niệm vẫn vẹn nguyên.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Tháng năm, nhìn ra hàng cây trước nhà, nghe tiếng ve ngân dài trên vòm lá thắm. Cánh đồng phía sau, lúa chín vàng trĩu bông, có thửa ruộng đã thu hoạch xong, rơm phơi vàng óng. Tháng năm còn là mùa quả chín. Những trái ổi thơm ngọt, những quả mận mọng nước, những trái xoài chín vàng, mít thì nhiều vô kể… Bất chợt, tôi lại nhớ về thứ quả rừng gắn liền với tuổi thơ hồn nhiên, vô tư, nhưng giờ đây, ngày càng trở nên hiếm hoi hơn. Đó là trâm rừng tím mọng môi, là trái mề gà có màu vàng đẹp mắt nhưng ăn vào thì chua. Ngày đó, bọn trẻ chúng tôi hay nói với nhau câu học được từ người lớn: Ăn một trái mề gà uống ba thang thuốc… Không biết có thật không nhưng trẻ con vẫn cứ ăn và cứ lớn như cây cỏ quê nhà. Bao nhiêu loài cây, bấy nhiêu loài quả. Những nỗi nhớ mang mùi quả chín thật ngọt ngào làm sao khi tháng năm về.

Tháng năm về, nhớ những con đường đất đỏ mưa trơn trượt. Nhớ những chiếc xe bò kéo lăn bánh lộc cộc trên đường quê, những chú bò mệt nhoài vì sức nặng. Giờ thì những con đường đã được trải nhựa, máy móc đã thay thế sức người và trâu bò. Thành phố giờ đây đã đàng hoàng, tươi đẹp hơn xưa. Đi giữa những con đường hoa, lòng xao xuyến bồi hồi với điệp khúc tháng năm.

Có thể bạn quan tâm

Hoa mùa xuân

Hoa mùa xuân

(GLO)- Mùa này, trên khắp nẻo núi đồi, thung xa hay trong mỗi vườn nhà, những chồi non lộc biếc bắt đầu mởn xanh trong gió, rực rỡ đón chào năm mới.

Dốc xưa

Dốc xưa

(GLO)- Nhìn từ trên cao xuống, bạn sẽ thấy đèo dốc như những dải lụa mềm mại. Ấy vậy mà khi đặt chân đến đó, bạn sẽ thấy nó như một thách thức lớn khiến ta phải ngẫm nghĩ thật nhiều. Nhưng, không phải lúc nào chênh vênh cũng làm ta ngã mà lại bồi đắp nên nghị lực và ý chí vượt khó.

Ra Bắc, vào Nam

Ra Bắc, vào Nam

(GLO)- Hơn nửa đời người, tôi loay hoay đi về giữa 2 miền Nam-Bắc. Miền Bắc là quê hương, là nơi tôi cất tiếng khóc chào đời. Còn miền Nam là nơi tôi học tập và trưởng thành.

Ảnh minh họa: Phùng Tuấn Ngọc

Mùi Tết

(GLO)- Có một ngày, tôi bỗng ngồi nhớ nhung mùi Tết, để rồi tự hỏi mùi của Tết là gì? Phải chăng đó là mùi của nồi bánh chưng đang sôi lục bục ở góc sân đêm 29 Tết hay là mùi thơm nồng của dưa hành dưa kiệu mới ngấu?

“Mùa đi cùng tháng năm”

“Mùa đi cùng tháng năm”

(GLO)- Rồi thời gian cũng sớm vẫy mùa xuân trở lại. Tôi đoán thế khi đang đứng ở hành lang một dãy phòng học nhìn ra buổi sáng mà mọi vật như còn bỡ ngỡ với “cơn nắng se ngang trời đông”. Như thể ngày hôm qua và cả hôm kia nữa, chưa hề gió lạnh.

Cầu Bến Mộng. Ảnh: Phạm Quý

Bên kia bờ sông Ba

(GLO)- Nhà tôi ở bên hữu ngạn sông Ba, nơi phố thị tấp nập, náo nhiệt. Ở nơi đông vui, thuận tiện cho sinh hoạt, nhưng đôi khi tôi lại cảm thấy ngột ngạt, tù túng bởi sự chật chội, ồn ào.

Đèo An Khê. Ảnh: Phan Nguyên

Bâng khuâng chiều An Khê

(GLO)- Tôi trở lại An Khê vào một chiều mưa. Cơn mưa không ồn ào mà rơi êm vào ký ức, đánh thức một miền nhớ xa xôi, thuở nơi đây còn là một thị trấn nhỏ bình lặng nằm ven quốc lộ 19.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Mùa về trên lưng áo mẹ

(GLO)- Từ khi còn nhỏ, tôi đã có thói quen dậy sớm. Mỗi khi tiếng mấy con gà ở chái bếp cất lên, tiếng đòn gánh dựng ở góc nhà sơ ý va vào liếp cửa, tôi lại nghe tiếng ho cố nén của mẹ. Lại thấy thương mẹ nhiều hơn.

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

“Biến đám cháy thành pháo hoa”

(GLO)- Đó là cách nói rất hình ảnh về khả năng chấp nhận thực tại không như ý và biến nó thành một phiên bản khác của sự tỏa sáng. Không chỉ là nghị lực vượt khó, đây còn là câu chuyện đẫm chất nhân sinh.

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Linh hoạt với cuộc sống

(GLO)- Cuộc đời của mỗi người đều sẽ không ít lần gặp khó khăn, thất bại, vấp ngã, thậm chí muốn từ bỏ, buông xuôi. Nhưng rồi, nếu bạn đủ can đảm thì mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng chấp nhận và có thể vượt qua. Để làm được điều đó, chúng ta cần hiểu bản thân mình và có sự linh hoạt với cuộc sống.

Ảnh: Phạm Quý

Bây giờ đang thắm mùa hoa

(GLO)- Từ dưới chân núi, tôi ngước nhìn vòm trời xanh văn vắt treo đầy những cụm mây trắng xốp. Nổi bật trong không gian cao rộng là màu đỏ của đất bazan và ngờm ngợp sắc hoa, nhất là màu vàng của dã quỳ.

Bước ra ngày mới

Bước ra ngày mới

(GLO)- Lúc còn đi học, mỗi buổi sớm mai, tôi thường nghe thấy tiếng bánh xe lăn trên đường rồi sau đó mới là tiếng những cánh cổng sắt được mở ra, tiếng người đi thể dục lao xao.