Truyện ngắn: Trở về

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Quán bên đường nằm sát mé kênh thì lấy đâu ra sạch sẽ. Thế mà khách vừa đứng lên đã có người khác ngồi xuống.
 

 



Thằng nhóc phụ quán nhăn nhó rút cái khăn trên vai lia vài đường cơ bản. Dưới đất đã được trải thảm bằng giấy lau, cọng rau, vỏ đậu phộng, còn có cả hạt xoài.

Thằng nhóc bán đậu phộng, trứng cút, xoài keo sà tới cạnh hắn.

- Anh Ba mua giùm em món gì đi. Ế quá!

Hắn liếc nhìn thằng bé, sáng sủa lanh lợi. Hắn cười sau khi dốc vào họng ly nước bé xíu nhưng cay nồng.

- Giỡn với ai chứ đừng qua mặt anh đây. Ai không biết bây vừa bán hết sẽ có đứa châm thêm liền, và sẽ ca bài ca ế quá mua giùm đi.

- Có đâu? - thằng nhóc cao giọng vờ thảng thốt. Hắn thò tay lấy hai bịch đậu phộng, thảy cho nó tờ tiền. Nhìn nó he hé cái túi tìm tiền thối, hắn định nói "khỏi thối", may mà kìm được. Những tờ tiền này đâu phải của hắn, là mấy anh em dúi cho hắn, những ngày hắn xài tiền khỏi thối đã trôi xa lắm rồi:

- Hồi anh mày giở mấy trò ma mãnh mày đang xài, mày còn chưa biết ở đâu kìa.

Thằng nhóc nhìn hắn bằng ánh mắt sùng bái. Hắn có chút ngẩn người. Trước khi lầm lạc, mình cũng từng trong trẻo như thằng nhóc này hay sao? Hồi ấy đã bao xa?

Mấy năm nay, hắn ở một nơi rất xa, xa đến nỗi hắn không thể về thăm nhà. Hôm qua, hắn bước ra khỏi cánh cửa ấy, cái áo này là của thằng bạn tặng cho. Đàn anh vỗ vai hắn. Đừng vào đây nữa, ngẩng mặt lên mà làm người.

Hắn tìm về, chỉ còn non cây số, rẽ vào con đường kia, đi qua ít cây xà cừ nữa là sẽ đến ngõ nhà hắn. Nhưng lần khân, hắn rẽ vào đây, ngồi định thần.

Quê hắn thay đổi đến chóng mặt. Nơi này đã có siêu thị. Hắn nhìn những người vào quán, ai cũng xài điện thoại thông minh.

Có tiếng ồn phía sau. Bàn bên cạnh có thêm người đến, họ kéo hai bàn ghép thành một. Một cô gái mặc áo thun có thêu chữ, chống cằm:

- Hồi chiều, tôi đã suýt khóc đấy!

- Ai bắt nạt bạn?

- Bắt nạt gì chứ? Ông khách phải sáu mấy bảy mươi ấy. Ông hỏi mua sữa đi thăm người bị tiểu đường mới ốm dậy. Tôi giới thiệu sữa cho ông, tiện giới thiệu cả hộp yến chưng không đường. Ông ấy đòi lấy cả hai.

Lúc ấy tôi lại buột miệng bảo bác giàu thế. Cơ bản là tôi thấy ông ấy lùi xùi, kham khổ. Tôi cứ nghĩ sẽ bị mắng, nhưng ông chỉ cười. Khi tính tiền xong, ông lại hỏi mượn bút lông và kéo.

- Để làm gì?

- Các cậu đoán không được đâu - cô gái uống ngụm nước - Ông lấy bút lông bôi lung tung lên hộp sữa. Hộp yến đang vuông vắn lịch sự thế, ông cắt cho hơi bấy.

- Chi vậy?

- Vì bà được tặng tiết kiệm lắm. Ông nói nếu biếu nguyên hộp lành lặn thế nào bả cũng mang bán, để dành tiền cho thằng con trai. Bả chẳng dám ăn gì tiêu gì cho mình. Ông sẽ nói đồ này mang từ nhà tới, là do con trai ông được người ta biếu, cháu nội ông lấy chơi phá thành thế này.

- Ông già "mưu mô" thấy thương, phải hiểu phải quý nhau lắm người ta mới nghĩ cho nhau như vậy.

Câu chuyện được đổi đề tài, bông đùa và vui vẻ. Cô nhân viên siêu thị miệng hơi cười theo đám bạn nhưng trong mắt vẫn đầy tâm sự. Hẳn cô bị ông già làm cho cảm động. Hắn nhếch mép cười, biết đâu chỉ là chuyện bịa, nhưng lại thoảng qua trong đầu câu hỏi: Con của bà đó làm gì mà bả phải ăn tiêu tằn tiện? Phải chăng gã trai ấy muốn cưới vợ thành phố, muốn đi tay ga thay vì xe số...

Hắn dốc ực vào họng ly cay cuối cùng. Biền biệt hơn ba năm, hắn chưa từng về thăm mẹ trừ những lần được phép gọi điện. Mẹ hắn nghĩ hắn đi làm ăn xa, bận rộn không về. Mẹ hẳn không ngờ hắn ở nơi thời gian trôi chậm nhất.

Tự do, hắn thấy cần phải về một chuyến, dù chưa nghĩ mình sẽ ở lại. Ở quê biết làm gì mà sống. Chệnh choạng, hắn chân thấp chân cao rẽ vào con đường nhỏ, cái balô lắc lư trên lưng. Trong ấy ngoài bộ đồ đã cũ hắn mặc hồi vào đấy, chỉ có một gói bánh quy. Là của đại ca cho, nói mang về cho mẹ.

Cổng chỉ khép hờ nên hắn vào dễ dàng. Hắn đứng ngoài cửa sổ nhìn vào, mẹ hắn đang nằm trên giường, cái giường có hai chân kê bằng gạch.

- Ai đấy?

Tiếng mẹ khàn khàn. Mẹ gầy và già đi trông thấy. Hắn luôn nghĩ dù hắn có đi đâu thì mẹ vẫn ở đó, chỉ cần quay đầu lại là nhìn thấy. Nay hắn mới thấy sợ, nếu trong thời gian hắn mất tự do ấy, mẹ hắn không trụ nổi mà về trời, hôm nay hắn sẽ thấy gì? Một ngôi nhà sân đầy lá rụng và thêm tấm hình trên tủ thờ?

Hắn rùng mình ớn lạnh, vội lên tiếng khi thấy mẹ đưa chân xuống đất:

- Là con đây.

Khỏi nói mẹ vui thế nào. Bà khi cười khi khóc, hỏi han đủ điều, lúc mắng lúc vò tóc hắn như thể hắn còn là thằng nhóc lên tám trong một buổi chiều học thuộc hết bảng cửu chương bốn. Mẹ hì hụi nấu cho hắn tô mì với hai quả trứng mặc kệ hắn nói mới ăn.

Hắn ngoan ngoãn ngồi ăn trước nụ cười của mẹ rồi ôm cái bụng no tròn đi ngủ. Lạ là hắn ngủ rất ngon.

Thức giấc khi trời còn chưa sáng, hắn ra sân vươn vai, nhăn mày nhìn vườn đầy cỏ - chỗ mẹ hay trồng rau nay bỏ đó. Hắn lấy cái cuốc dựng gần ảng nước, giơ cao, gì chứ việc này hắn đã nhuyễn lắm rồi.

Mẹ đi chợ về, đưa cho hắn bọc lá chuối.

- Xôi bắp đó. Xôi bắp bà Chín ngày xưa con thích đó, bả mất rồi, giờ con gái bả bán. Sao con dậy sớm vậy?

Hắn cười, đón cái giỏ trên tay mẹ mang vào bếp, nâng bịch lá chuối lên gần mũi nghe mùi mỡ hành sực lên. Lúc quay ra, mắt hắn chạm phải vỏ hộp sữa, hộp yến vứt trong góc bếp. Không hiểu sao nhìn những đường gạch dọc ngang chi chít, hắn thấy quen thuộc, ngực thắt lại.

Lúc đưa tay lên chùi mặt, hắn mới phát hiện ra mình vẫn cầm gói xôi. Mùi mỡ hành thôi mà, làm sao lại khiến hắn phải rơi nước mắt?

Theo NGUYỄN THỊ THANH BÌNH (TTO)

Có thể bạn quan tâm

"Núi trên đất bằng"

"Núi trên đất bằng"

(GLO)- Tiến sĩ Hà Thanh Vân đã nhận xét Tiểu thuyết "Núi trên đất bằng" của Võ Đình Duy là một tác phẩm văn chương đầu tay ra mắt năm 2025, đánh dấu bước chuyển đầy bất ngờ từ một kiến trúc sư trẻ sống ở Gia Lai sang hành trình kiến tạo thế giới văn chương.

NHÀ THƠ ĐÀO AN DUYÊN: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

Nhà thơ Đào An Duyên: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

(GLO)- Với nhà thơ Đào An Duyên, đọc và viết chính là hành trình nuôi chữ. Trong hành trình ấy, chị chọn một lối đi riêng, chắt chiu xúc cảm, gửi tiếng lòng vào từng con chữ với niềm mong giữ lại những xanh tươi cuộc đời, từ đó góp thêm một giọng thơ giàu hương sắc cho văn chương Gia Lai.

BẢO TỒN CÁC KỊCH BẢN TIÊU BIỂU CỦA HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

Bảo tồn các kịch bản tiêu biểu của hát bội Bình Định: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

(GLO)- Hát bội Bình Định là một di sản văn hóa đặc sắc với nhiều vở tuồng kinh điển như: Sơn Hậu, Tam nữ đồ vương, Ngũ hổ Bình Tây, Hồ Nguyệt Cô hóa cáo (còn có tên khác là Chém cáo, Cổ miếu vãn ca) của Nguyễn Diêu, Trầm hương các, Diễn võ đình và Cổ thành… của Đào Tấn.

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

(GLO)- Nếu như Tây Bắc có “tứ đại danh đèo”: Mã Pí Lèng, Ô Quy Hồ, Pha Đin, Khau Phạ thì vùng duyên hải miền Trung lên đại ngàn Tây Nguyên cũng có “ngũ danh đèo”: An Khê, Phượng Hoàng, Khánh Lê, Ngoạn Mục, Violak.

default

Địa phận Phủ Hoài Nhơn được xác lập năm Hồng Đức thứ 2 (1471), là miền “viễn châu” khá rộng; sau hơn 550 năm, vùng đất rộng lớn lúc ban đầu được phân chia thành nhiều tỉnh thuộc Nam Trung bộ và Bắc Tây Nguyên. 
Pleiku, miền nhớ...

Pleiku, miền nhớ...

(GLO)- Nếu tính từ dấu mốc ký Nghị định Toàn quyền Đông Dương thành lập đại lý hành chính Pleiku thuộc tỉnh Kon Tum ngày 24-5-1925, Pleiku với ý nghĩa một địa danh cả về cách đọc và cách viết đã ra đời và tồn tại đến ngày nay đã được 100 năm.

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Trong ngôi nhà sàn dưới chân núi ở làng K8, xã Vĩnh Sơn (huyện Vĩnh Thạnh), Nghệ nhân nhân dân Ðinh Chương nở nụ cười sảng khoái, hồ hởi nói: “Bà con trong làng đang trông chờ ngày 1.7.2025, để không chỉ núi liền núi, sông liền sông mà đồng bào Bana ở hai tỉnh trước đây sẽ về chung mái nhà tỉnh Gia Lai mới”.
Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Nhân dịp kỷ niệm 110 năm ngày sinh Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh (1.7.1915 – 1.7.2025), sáng 29.6, tại Hà Nội, Văn phòng Trung ương Đảng tổ chức Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp” nhằm tri ân những cống hiến to lớn của đồng chí Nguyễn Văn Linh đối với Đảng, đất nước và nhân dân. Tổng Bí thư Tô Lâm dự và cắt băng khai mạc Triển lãm.
Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025: Góp phần khơi dậy tiềm năng sáng tạo

Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025: Góp phần khơi dậy tiềm năng sáng tạo

Triển khai trong thời gian chưa tròn 1 năm, Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025 đã thu hút nhiều người yêu văn chương trong và ngoài tỉnh tham gia. Tác phẩm được gửi về không chỉ thể hiện sự đầu tư công phu về nội dung và hình thức, mà còn góp phần lan tỏa hình ảnh vùng đất Bình Ðịnh giàu bản sắc văn hóa, chiều sâu lịch sử.
Núi lửa Chư Đang Ya (huyện Chư Păh) đã đi vào thơ của tác giả Nguyễn Thanh Mừng. Ảnh: Phạm Quý

Cao nguyên trong thơ Nguyễn Thanh Mừng

(GLO)- Tên tuổi nhà thơ Nguyễn Thanh Mừng gắn liền với các tập thơ “Rượu đắng”, “Ngàn xưa”, .... Viết không nhiều nhưng thơ ông lại có mặt trong hầu hết các tuyển tập danh tiếng thơ Việt Nam hiện đại. Mấy năm gần đây, ông dành tình thương mến với Tây Nguyên và viết nhiều về vùng đất này.

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

(GLO)- Với đặc thù làm việc trong sự cô đơn, tĩnh lặng, nhiều kỹ thuật viên (KTV) có kinh nghiệm tại một số phòng thu trên địa bàn TP. Pleiku (tỉnh Gia Lai) đang âm thầm đứng sau những bản thu chất lượng của các ca sĩ chuyên và không chuyên, chắp cánh cho đam mê âm nhạc.

null