Trên đại công trường 500kV mạch 3 - bài 12: Kéo điện vượt sông Hồng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Chỉ còn khoảng 1 tuần nữa, dự án đường dây 500kV mạch 3 từ Quảng Trạch (Quảng Bình) đến Phố Nối (Hưng Yên) sẽ tới hạn phải hoàn thành. Mặc thời tiết khi thì nắng cháy da thịt, khi thì mưa trắng trời đất, những chiến binh áo cam vẫn vượt mọi thử thách để hoàn thành công trình ánh sáng…

Dưới chân cột điện cao vút bên bờ sông

Chúng tôi có mặt tại điểm thi công cột thép số 119 (thuộc Dự án đường dây 500kV mạch 3) ở xã Nam Thắng (Nam Trực, Nam Định) khi mặt trời vừa ló rạng. Khoác lên bộ quần áo bảo hộ lao động, cài quai mũ bảo hiểm, những người công nhân của Công ty Cổ phần Sông Đà 11 rảo bước ra công trường. Cột thép đã đạt độ cao khoảng 90m, vẫn còn tận 55m nữa mới hoàn thành. Đây là một trong hai vị trí cột thép vượt sông Hồng (cột còn lại là cột số 120 thuộc địa phận tỉnh Thái Bình), thuộc tuyến Nhà máy nhiệt điện Nam Định I - Phố Nối.

Công nhân làm việc trên cần bích dựng trụ ở độ cao gần 100m tại cột thép số 119 tại xã Nam Thắng (Nam Trực, Nam Định). Ảnh: Hoàng Mạnh Thắng.

Công nhân làm việc trên cần bích dựng trụ ở độ cao gần 100m tại cột thép số 119 tại xã Nam Thắng (Nam Trực, Nam Định). Ảnh: Hoàng Mạnh Thắng.

Tốp công nhân được tách ra làm ba đội. Hai đội đứng dưới mặt đất, một đội vận hành máy tời, một đội làm công tác chuẩn bị vật tư trước khi buộc vào dây tời để kéo lên. Còn lại một đội khoảng 3-4 người sẽ leo qua thang ống lên cột thép để chỉnh các thanh thép vào đúng điểm nối, sau đó siết chặt bu-lông vào những bản mã thép gắn ở điểm nối để cố định các thanh thép đó. Những người làm việc ở trên cao đều được trang bị một bộ dây đai an toàn rất chắc chắn. Các đội “hiệp đồng, tác chiến” với nhau thông qua bộ đàm.

Chúng tôi thắc mắc, vì sao không có chiếc máy cẩu nào hỗ trợ công nhân đưa các thanh thép dài nặng từ 3-5 tấn lên cao? Anh Đỗ Mạnh Hùng, người có kinh nghiệm 18 năm công tác trong ngành điện giải thích, là bởi độ cao của cột thép hiện đã vượt quá giới hạn mà cần cẩu có thể vươn tới. Thay vào đó, họ sử dụng cần bích dựng trụ - còn gọi là trụ leo hay tó tam giác. Thiết bị này dài từ 18 - 20m, nặng khoảng nửa tấn, có thể được kéo lên, xuống hoặc ngả trái, phải rất linh hoạt bằng dây tời nối với máy tời dưới mặt đất. Cần bích có thể kéo các thanh thép dưới mặt đất lên qua dây tời gắn với ròng rọc (như một chiếc cần câu), hoặc đưa công nhân tới làm việc ở những vị trí máy cẩu không thể vươn tới.

Trên chiếc cần bích vừa được kéo lên độ cao 90m, tôi thấy thấp thoáng bóng một người công nhân đang mang bên mình lá cờ Tổ quốc. Anh chậm rãi leo lên, cắm lá cờ vào đỉnh chiếc cần bích rồi buộc chặt cán cờ lại. Giữa vòm trời xanh thẳm, lá cờ đỏ sao vàng tung bay phấp phới trong gió. Hình ảnh đó chính là biểu trưng cho lòng tự hào dân tộc của những công nhân nơi đây. Họ là những con người Việt Nam đang phấn đấu ngày đêm để hoàn thành dự án trọng điểm quốc gia với thời gian ngắn kỷ lục.

Hình hài cột điện vị trí 119 phía bờ Nam Định và cột 120 bên kia sông Hồng thuộc đất Thái Bình. Ảnh: Hoàng Mạnh Thắng.

Hình hài cột điện vị trí 119 phía bờ Nam Định và cột 120 bên kia sông Hồng thuộc đất Thái Bình. Ảnh: Hoàng Mạnh Thắng.

Công việc diễn ra nhịp nhàng và khẩn trương. Dưới đất, khoảng chục người đang lắp đai ốc vào bu lông, bỏ hết vào bao tải rồi buộc chung với các thanh thép. Xong xuôi, họ mắc dây tời vào các thanh thép ấy, rồi điều khiển máy tời nâng chúng lên vị trí cần thiết. Ở đó, đã có 3 công nhân cầm sẵn những chiếc máy siết bu lông trên tay. “Sang phải, sang phải!”, “trái đi, trái một tí!”, “siết chặt vào nhé!”, họ hô rõ những khẩu lệnh ngắn gọn vào bộ đàm.

Chẳng mấy chốc mà đã gần trưa. Đứng dưới mặt đất, tôi nhìn thấy mặt trời đang dần dần lên cao, chạm vào bóng những người công nhân đang miệt mài trên cột thép, hòa vào làm một với họ, rồi lại chầm chậm ló ra phía sau những tấm lưng ướt đẫm mồ hôi.

Đưa dây qua sông bằng máy bay không người lái

Anh Nguyễn Tùng Lâm, đại diện của Ban quản lý dự án các công trình điện miền Bắc (thuộc Tổng công ty Truyền tải điện Quốc gia - EVNNPT) cho biết, quãng đường kéo dây điện vượt sông Hồng bắt đầu ở cột số 118 và kết thúc ở cột số 121. Tuy nhiên, hai vị trí cột 119 và 120 là quan trọng nhất vì chúng nằm sát hai bờ sông Hồng.

Công nhân thi công trên cột bắc qua sông Hồng. Ảnh: Hoàng Mạnh Thắng.

Công nhân thi công trên cột bắc qua sông Hồng. Ảnh: Hoàng Mạnh Thắng.

Để kéo dây điện vượt sông, đầu tiên phải có máy tời để kéo dây và máy hãm để tạo độ căng cho dây, ngăn cho dây không bị chùng xuống nước. Họ treo puly (ròng rọc) lên đầu các cánh xà của hai cột 119 và 120. Puly cũng góp phần giúp dây mồi không bị chùng, rối. Sau đó, công nhân sẽ điều khiển phương tiện bay không người lái (UAV) mang theo dây điện từ bờ bên này sang bờ bên kia. Dưới mặt sông, họ bố trí thêm một chiếc bè nhỏ hoặc ca nô để theo dõi quá trình kéo, nối dây. Ngoài ra còn có thêm 6 người đi trực ở hai bên bờ sông để phát hiện các đoạn dây bị chùng, bị vướng vào cây… Các đội công nhân dùng bộ đàm liên lạc với nhau để công việc được trôi chảy. Cuối cùng là công đoạn căn độ võng, ép và treo khóa néo ở cột số 118.

Anh Hùng cho biết, để nối thành công toàn bộ 26 dây mồi từ cột 118 sang cột 121 sẽ mất khoảng 10 ngày. Vì vậy, việc thi công hai cột thép trên phải được hoàn thành trước ngày 20/6 thì mới kịp kéo dây.

“Điều các anh sợ nhất lúc này là gì?”, chúng tôi hỏi, anh Hùng đáp: “Là thời tiết”. Mùa hè năm nay, thời tiết rất thất thường, có khi đang nắng cháy thịt da, một lúc sau lại mưa trắng trời đất. Nếu trời mưa, họ buộc phải ngừng thi công vì nguy hiểm. Anh Hùng kể, một xe cẩu thi công tại vị trí cột số 120 đã từng bị sét đánh khi trời mưa. Dù tiến độ thi công có gấp đến đâu, an toàn lao động vẫn phải là yếu tố ưu tiên hàng đầu.

Ngồi cạnh anh Ngô Xuân Mận, công nhân lớn tuổi nhất công trường, tôi hỏi đùa, các anh làm việc vất vả như vậy, có bao giờ rủ nhau ra ngoài đi ăn, đi chơi cho khuây khỏa không? “Không đâu cậu ơi. Đã làm thì làm một mạch từ đầu đến cuối. Đi ăn, đi chơi thì lấy đâu ra sức khỏe mà làm việc, lấy đâu ra tiền mà gửi về cho vợ con…”, anh Mận cười.

Công việc tuy vất vả, nhưng tinh thần anh em công nhân nhìn chung luôn hào hứng, tích cực vì nhận được sự quan tâm của nhiều đơn vị như chủ đầu tư là EVNNPT, Tổng Liên đoàn lao động Việt Nam, Đảng uỷ Khối Doanh nghiệp Trung ương, Tổ chức Đoàn… Những đơn vị này thường xuyên đến công trường thăm hỏi, động viên và trao quà cho các công nhân. Bên cạnh đó, họ được bố trí chỗ ở khép kín, ăn đủ 3 bữa/ngày, có nước sạch để sinh hoạt, có đầy đủ quần áo, trang bị bảo hộ lao động... Những người thường xuyên phải làm việc trên cao cũng có thêm phụ cấp.

Phía chân trời, ánh nắng đang dần tắt. Những người công nhân trở về phòng tắm rửa, ăn cơm rồi nghỉ ngơi. Có người với lấy quyển sách mở sẵn ở đầu giường chăm chú nghiền ngẫm. Có người mở điện thoại tranh thủ đọc báo, nghe tin, xem phim… Có người tranh thủ gọi điện về hỏi thăm sức khỏe gia đình, nhắc con cái phải chăm chỉ học hành, không được ngủ muộn…

(Còn nữa)

Có thể bạn quan tâm

Dìu dặt Kon Chênh

Dìu dặt Kon Chênh

Dìu dặt mấy mươi năm giữ lấy vốn liếng Mơ Nâm trên chốn chênh vênh này, lão nghệ nhân đã có thể yên tâm khi văn hóa của làng mình được mọi người biết đến, nhớ đến, và đổi thay cuộc sống nhờ những điều nho nhỏ.

Đề án 06: Động lực xây dựng tỉnh nhà hiện đại, văn minh - Kỳ cuối: Tháo gỡ điểm nghẽn để về đích đúng tiến độ

Đề án 06: Động lực xây dựng Gia Lai hiện đại, văn minh - Kỳ cuối: Tháo gỡ điểm nghẽn để về đích đúng tiến độ

(GLO)- Triển khai Đề án 06 về phát triển ứng dụng dữ liệu về dân cư, định danh và xác thực điện tử phục vụ chuyển đổi số quốc gia giai đoạn 2022-2025, tầm nhìn đến năm 2030, các cơ quan, ban, ngành, đơn vị phối hợp chặt chẽ để tháo gỡ những điểm nghẽn, khó khăn, bất cập nhằm thực hiện đúng tiến độ.

Pháo đài Đồng Đăng được công nhận Di tích Lịch sử Quốc gia - Kỳ 4: Ba ngày đêm máu lửa

Pháo đài Đồng Đăng được công nhận Di tích Lịch sử Quốc gia - Kỳ 4: Ba ngày đêm máu lửa

Cùng với mục tiêu đánh chiếm pháo đài Đồng Đăng, quân địch dồn lực lượng để bao vây, đánh chiếm cứ điểm hang Đền Mẫu án ngữ con đường dẫn đến thị trấn Đồng Đăng. Tại đây, quân và dân địa phương đã kiên cường bám trụ 3 ngày đêm chống lại quân xâm lược.

Nhân sự kiện pháo đài Đồng Đăng được công nhận di tích lịch sử quốc gia - Kỳ 3: Chứng tích bi hùng

Nhân sự kiện pháo đài Đồng Đăng được công nhận di tích lịch sử quốc gia - Kỳ 3: Chứng tích bi hùng

Đối với cư dân sống ở thị trấn miền biên viễn Đồng Đăng, những ngày tháng đối đầu với quân xâm lược tháng 2/1979 giống như những thước phim quay chậm bi thương mà hào hùng. Họ đã sống, chiến đấu cùng bộ đội hiên ngang như thành đồng lũy thép ngay tuyến đầu Tổ quốc.

Tình yêu từ chiến hào: Bất tử Pò Hèn

Tình yêu từ chiến hào: Bất tử Pò Hèn

Trong cuộc chiến đấu bảo vệ biên giới phía Bắc, rất nhiều người lính đã không chỉ cống hiến xương máu, bảo vệ từng tấc đất biên cương, mà còn coi nơi mình chiến đấu là quê hương thứ 2 để ươm mầm tình yêu, cho hạnh phúc hôm nay.

Ở góc Tây Nam

Ở góc Tây Nam

Bà chủ homestay đầu tiên trên đảo Hòn Đốc (Kiên Giang) - Phương Thảo - kể hồi mới theo chồng ra đảo, ở đây cái gì cũng thiếu. Nước ngọt mỗi ngày đều phải chờ xà-lan chở từ Hà Tiên ra, mỗi nhà xách theo một can 30l ra cầu cảng nhận phát nước.

Rừng dừa Kinh Giang

Rừng dừa Kinh Giang

Rừng dừa nước bên bờ dòng Kinh Giang, xã Tịnh Khê (TP.Quảng Ngãi, tỉnh Quảng Ngãi) gắn liền với lịch sử kháng chiến thống nhất đất nước. Hiện đây là nơi mưu sinh của người dân và là điểm du lịch hấp dẫn.

"Đã có thầy ở đây..."

"Đã có thầy ở đây..."

Có thầy ở đây, trái tim trẻ thơ được sưởi ấm giữa những giông gió cuộc đời. Có cô ở đây, trẻ thơ vững bước trên hành trình gom nhặt kiến thức. Có thầy, cô ở đây, các em không chỉ học cách viết những con chữ mà còn học cách sống, cách yêu thương, cách đứng dậy sau vấp ngã…

Đổi thay ở làng phong Quy Hòa

Đổi thay ở làng phong Quy Hòa

Làng Quy Hòa, ngôi làng nhỏ nằm nép mình bên bờ biển Quy Nhơn, là nơi trú ngụ cho những bệnh nhân phong trong nhiều thập kỷ. Trải qua nhiều biến động, cùng với tiến bộ của y học, căn bệnh nan y ngày nào đã không còn là nỗi ám ảnh.