Thừa nhận để khắc chế

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Lo ngại  là hiển nhiên, bởi bạo lực ở tuổi nhỏ dễ dẫn đến những hậu quả nặng nề.

Thật ra, bạo lực học đường thời nào cũng nghiêm trọng, kể cả ở những quốc gia phát triển, chỉ là thông tin về nó, cách xử lý và cảm xúc xã hội khác nhau qua thời gian. Vài thập kỷ trước, học sinh đánh nhau ở trường học là… bình thường. Đuổi học khi gây hậu quả nghiêm trọng cũng… bình thường. Những điều đó khó chấp nhận trong môi trường giáo dục và cả trên bình diện xã hội hiện nay, bởi nó đi ngược lại với mục tiêu nâng chất lượng giáo dục và tiêu chí phát triển toàn diện con người. Nhưng dù thế nào cũng phải thừa nhận thực tế rằng bạo lực học đường đang gây bất an cho cả học sinh và phụ huynh.

Thật khó giải quyết tình trạng bạo lực học đường khi mà tâm lý chung của hầu hết ban lãnh đạo các trường hiện nay là không thừa nhận có bạo lực học đường. Và cả các cơ quan quản lý giáo dục cũng không muốn thống kê con số bạo lực học đường hiện diện trong báo cáo hằng năm.

Với tiêu chí thi đua hằng năm, nếu trường nào để xảy ra bạo lực chắc chắn thành tích bị ảnh hưởng, trường bị hạ bậc xếp loại. Khi có bạo lực xảy ra thường thì nhà trường tìm sự thỏa thuận giữa phụ huynh, có hình thức xử lý tượng trưng hoặc cùng lắm là gợi ý phụ huynh cho con em chuyển trường mà không tìm cách giải quyết căn cơ để tránh những hậu quả đáng tiếc. Còn nhớ vụ một nữ sinh lớp 10 ở TP Vinh, tỉnh Nghệ An báo với gia đình là bị bạo lực ở trường vào tháng 4-2023. Phụ huynh báo nhà trường nhưng vụ việc không được giải quyết đến nơi đến chốn. Gia đình chưa kịp chuyển trường cho con thì em đã nghĩ quẩn...

Kinh nghiệm của một số nước phát triển chính là lập kế hoạch để học sinh bày tỏ mọi suy nghĩ, nhất là về vấn đề bạo lực. Tập trung giảng dạy, thực nghiệm các môn học về cảm xúc xã hội. Khi hành vi bạo lực xảy ra, hội đồng trường lập tức vào cuộc làm việc với cả học sinh và gia đình. Những vụ việc nghiêm trọng, cảnh sát sẽ tham gia, nếu hậu quả nghiêm trọng và học sinh đủ tuổi có thể sẽ đưa vào trường giáo dưỡng hoặc chịu trách nhiệm hình sự. Đừng tưởng những nước tiên tiến không dùng hình phạt nặng trong trường học: nhiều bang ở Mỹ vẫn sử dụng phạt đòn; Hàn Quốc vẫn chấp nhận đánh roi học sinh vi phạm nặng ở Seoul và Gyeong-gi…

Giải quyết bạo lực học đường chưa bao giờ là trách nhiệm của riêng nhà trường, bởi hành vi trên là hệ quả của cả quá trình giáo dục từ gia đình, nhà trường và cả xã hội. Trước hết, phải dũng cảm thừa nhận nó đang hiện hữu rất đáng lo ngại ở nhiều cấp học và cần đưa vào chương trình giám sát của từng cơ sở giáo dục, đến cấp quản lý địa phương và cấp quốc gia. Từ đó mới có thể có các kế hoạch cụ thể, lâu dài và cả ngắn hạn xuyên suốt từ trung ương đến địa phương.

Hậu quả của bạo lực luôn nặng nề và theo suốt quãng đời còn lại của học sinh. Từ bạo lực trong nhà trường đến bạo lực ngoài xã hội là khoảng cách rất mong manh. Đây không còn là vấn đề của riêng ngành giáo dục.

Có thể bạn quan tâm

Chiêu trò nguy hại

Chiêu trò nguy hại

Những ngày vừa qua, một cuộc tranh cãi đã diễn ra trên mạng xã hội, bắt nguồn từ nhiều ý kiến cá nhân trước một hoạt động của doanh nghiệp. Cuộc tranh cãi đã trở nên ồn ào, gây nhiều phản ứng hơn khi xuất hiện một làn sóng định hướng thông tin bằng phương pháp seeding.

Thể chế minh bạch

Thể chế minh bạch

Chính phủ sẽ phải nỗ lực nhiều hơn trong việc xây dựng thể chế, pháp luật nâng cao hiệu quả từ chi tiêu công đến hoạt động kiến tạo để doanh nghiệp phát triển.

Rạng rỡ Việt Nam

Rạng rỡ Việt Nam

Hôm nay, người dân TPHCM cùng cả nước hân hoan Lễ kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước - thành quả vĩ đại nhất trong sự nghiệp giải phóng dân tộc, bảo vệ Tổ quốc do Đảng ta và Chủ tịch Hồ Chí Minh lãnh đạo, trong niềm vui, tự hào và xúc động dâng trào.

Để giang sơn gấm vóc mãi mãi yên bình, cường thịnh

Để giang sơn gấm vóc mãi mãi yên bình, cường thịnh

(GLO)- Nửa thế kỷ hòa bình thống nhất là nửa thế kỷ xây dựng lại non sông từ vỡ vụn chiến tranh. Vượt qua những trở lực từ bên ngoài, dám nhìn nhận những sai lầm nội tại, chúng ta tiến hành công cuộc đổi mới và đạt được những thành tựu mà 40 năm trước, nhiều người không thể hình dung.

Tự hào là người Việt Nam

Tự hào là người Việt Nam

Mỗi người Việt Nam, dù ở đâu, cũng đều tự hào mình là con dân đất Việt, tự hào về một Việt Nam đang trên đà đổi mới, phát triển. Niềm tự hào đó chính là sức mạnh nội sinh, để mỗi người có thể góp sức mình làm “rạng danh đất nước” trong kỷ nguyên mới của dân tộc.

Hòa bình cho tất cả chúng ta

Hòa bình cho tất cả chúng ta

Trong những ngày cả nước hướng về đại lễ của dân tộc, câu chuyện hào hùng được tiếp nối qua bao thế hệ, người trẻ hôm nay kể về niềm tự hào bằng ngôn ngữ thế hệ gen Z, gen Y, những video, hình ảnh, bài viết ngập sắc cờ đỏ sao vàng phủ kín mạng xã hội.

Tương lai viết nên từ bản lĩnh văn hóa

Tương lai viết nên từ bản lĩnh văn hóa

Di sản nếu không được số hóa, không được kể lại theo cách của thời đại sẽ dần bị đứt gãy trong trí nhớ cộng đồng. Một thế hệ lớn lên không thấy được những giá trị đã tạo nên cội nguồn sẽ khó tìm thấy niềm tự hào, khó kiến tạo tương lai có chiều sâu văn hóa.

Tự hào là người Việt Nam

Tự hào là người Việt Nam

(GLO)- Càng đến gần lễ kỷ niệm 50 năm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025), không khí trên khắp mọi miền Tổ quốc lại càng thêm rộn ràng, náo nhiệt. Cờ đỏ sao vàng phấp phới tung bay. Gương mặt mỗi người con đất Việt cũng ánh lên niềm tự hào.