Trái tim và lòng trắc ẩn

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Phải chăng, có một khoảng trống đáng lo trong tâm hồn của một bộ phận người trẻ hiện nay - nơi lòng biết ơn, sự khiêm nhường và ý thức cộng đồng ngày một nhạt phai?

Những ngày cuối tháng Tư, cả nước hân hoan kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước. Trên nhiều tuyến phố ở TP Hồ Chí Minh, hàng ngàn người đã xuống đường theo dõi lễ diễu binh, diễu hành - một sự kiện vừa long trọng, vừa thiêng liêng.

Dương Hoàng Dung cùng một bác cựu chiến binh ngồi chờ xem diễu binh, diễu hành 50 năm Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nướcẢnh: Dân Trí
Dương Hoàng Dung cùng một bác cựu chiến binh ngồi chờ xem diễu binh, diễu hành 50 năm Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nướcẢnh: Dân Trí

Thế nhưng giữa không khí rộn ràng ấy, một đoạn livestream đang dậy sóng mạng xã hội lại khiến nhiều người không khỏi chạnh lòng: một nhóm thanh niên, với thái độ cười cợt, giành chỗ ngồi với hai cụ ông cựu chiến binh, không một lời nhường nhịn, cũng chẳng một thái độ tôn kính.

Những người cựu binh ấy từng vào sinh ra tử, và chính họ đã tiến vào giải phóng Sài Gòn - ngồi bên lề đường với chiếc mũ bạc màu và tấm huân chương trên ngực áo, lặng lẽ. Còn những thanh niên kia, đáng tuổi cháu con, vừa ngồi vừa quay livestream, buông lời thiếu lễ độ, vô tâm đến lạnh người. Chứng kiến đoạn clip ấy, người ta không khỏi tự hỏi: Phải chăng, có một khoảng trống đáng lo trong tâm hồn của một bộ phận người trẻ hiện nay - nơi lòng biết ơn, sự khiêm nhường và ý thức cộng đồng ngày một nhạt phai?

Không ai trách giới trẻ vì sự bồng bột hay cá tính. Nhưng cái đáng sợ nhất là sự vô cảm. Vô cảm trước quá khứ của cha ông, vô cảm trước những hi sinh có thật đã mang lại cuộc sống hôm nay. Lối sống ấy không chỉ là ích kỷ, mà còn là biểu hiện của một nền đạo đức đang lung lay - nơi quyền lợi cá nhân được đặt cao hơn sự kính trọng, hơn lẽ phải và cả tình người. Điều khiến người ta đau lòng không chỉ là câu chuyện giành chỗ, mà là cảm giác: có những trái tim trẻ đang dần đánh mất khả năng... biết đỏ mặt.

Vô cảm - không còn là một khái niệm xa xôi. Đó là thứ đang len lỏi vào lối sống của một bộ phận giới trẻ hôm nay: nơi cái tôi được tôn vinh quá mức, còn sự thấu cảm thì ngày một trở nên xa lạ. Người trẻ ấy, có thể rất nhanh nhạy với công nghệ, rất hiện đại trong tư duy, nhưng lại hời hợt trong cách ứng xử với chính những giá trị làm nên cốt lõi của một con người - lòng biết ơn, sự khiêm nhường, và đạo lý.

Một hình ảnh đẹp tại Lễ diễu binh, diễu hành Ảnh: TTXVN
Một hình ảnh đẹp tại Lễ diễu binh, diễu hành Ảnh: TTXVN

Chúng ta vẫn thường nhấn mạnh thế hệ trẻ là rường cột nước nhà, là lực lượng xung kích trong thời đại mới. Nhưng cột mà rỗng, thì nhà sao vững? Một xã hội phát triển không chỉ dựa vào trình độ học vấn hay công nghệ, mà còn dựa vào đạo đức công dân - thứ gắn liền với cách một người sống, cư xử và ứng xử với quá khứ, hiện tại và tương lai.

Không thể phủ nhận, có rất nhiều người trẻ đang sống đẹp, dấn thân, cống hiến. Nhưng chính vì thế, lại càng không nên im lặng trước những biểu hiện lệch chuẩn như câu chuyện trên. Một lời nhường chỗ cho người già không làm ai nhỏ đi, một ánh mắt cúi đầu trước người cựu binh không làm thanh xuân bớt rực rỡ. Trái lại, đó là cách mỗi người trẻ làm dày thêm chiều sâu nhân cách của mình.

Lòng biết ơn - nếu không được nuôi dưỡng - sẽ chết dần trong sự vô tư hời hợt. Còn đạo đức - nếu không được nhắc nhở, rèn giũa - sẽ mòn vẹt theo thói quen hưởng thụ và cái tôi ích kỷ. Người trẻ hôm nay cần được nhắc nhớ rằng: không có tự do nào là ngẫu nhiên, không có hòa bình nào là sẵn có. Và không có nền văn minh nào có thể đứng vững nếu thiếu nền tảng đạo lý.

Thật may, giữa sự vô cảm ấy, vẫn có những ánh sáng dịu dàng khiến người ta tin vào điều tử tế. Cũng trong ngày hôm đó, khi hai người lính già lặng lẽ đứng dậy trong ánh mắt ái ngại của mọi người, một nữ sinh - dáng người nhỏ nhắn - đã bước tới, mời hai cụ ngồi vào chỗ của mình và nhóm bạn cô. Việc làm đó của Dương Hoàng Dung (sinh năm 2006, sinh viên năm nhất ngành Xã hội học, Trường ĐH KHXH&NV, ĐH Quốc gia TP Hồ Chí Minh) rất đúng lúc, như một hành động thức tỉnh lòng trắc ẩn, xuất phát tự nhiên từ lòng biết ơn, đạo lý uống nước nhớ nguồn đầy nhân văn của người trẻ trong một xã hội hiện đại.

Dung tâm niệm rằng, yêu nước, phải yêu luôn cả những người đã làm nên đất nước, yêu cả những người đã khuất và trân trọng những người đang còn ở đây. Bởi em biết rằng 10, 20 năm sau, chúng ta khó có thể gặp lại những người lính bằng xương bằng thịt bước ra từ mưa bom bão đạn của cuộc chiến, khó có cơ hội nghe được những câu chuyện có thật từ chính các bác kể thêm lần nào nữa.

Cũng sau buổi lễ, không ít bạn trẻ đã ở lại cùng nhau nhặt rác, gom chai nước, giấy vụn, trả lại con phố sạch đẹp như một lời cảm ơn lặng lẽ dành cho ngày kỷ niệm.

Thế mới thấy: ánh sáng và bóng tối vẫn song hành trong mỗi con người, mỗi thời đại. Quan trọng là chúng ta - người lớn, người thầy, người truyền cảm hứng - có đủ kiên nhẫn để thắp lên những ngọn đèn hay không. Một xã hội không thể trông đợi vào đạo đức tự nhiên, nếu không giáo dục, không nhắc nhở và không gạn đục khơi trong.

Giới trẻ hôm nay cần được sống trong một môi trường mà ở đó, sự tử tế không bị cười chê, lòng biết ơn không trở thành “lỗi thời”. Họ có quyền hiện đại, có quyền năng động, nhưng không có quyền quên đi gốc rễ - những người đã ngã xuống để họ có được ngày bình yên hôm nay.

Câu chuyện của nhóm thanh niên kia, suy cho cùng, chỉ là một lát cắt. Nhưng nếu mỗi lát cắt đều nhức nhối như vậy, ta phải nghiêm túc nhìn lại. Không phải để trách móc, mà để giáo dục. Không phải để buông bỏ, mà để khơi dậy - một thế hệ biết cúi đầu trước lịch sử và biết ngẩng cao đầu trong nhân cách.

Bởi lẽ, một đất nước chỉ thực sự hùng cường khi tuổi trẻ của đất nước đó vừa biết đi tới tương lai, vừa không quên ngước nhìn, tri ân về nguồn cội.

Lòng biết ơn - nếu không được nuôi dưỡng - sẽ chết dần trong sự vô tư hời hợt. Còn đạo đức - nếu không được nhắc nhở, rèn giũa - sẽ mòn vẹt theo thói quen hưởng thụ và cái tôi ích kỷ. Người trẻ hôm nay cần được nhắc nhớ rằng: không có tự do nào là ngẫu nhiên, không có hòa bình nào là sẵn có. Và không có nền văn minh nào có thể đứng vững nếu thiếu nền tảng đạo lý.

Theo Nguyễn Minh Tuấn (TPO)

Có thể bạn quan tâm

Bản lĩnh chính trị và năng lực tư duy lý luận

Bản lĩnh chính trị và năng lực tư duy lý luận

Tình hình thế giới và khu vực diễn biến phức tạp, khó lường, các yếu tố toàn cầu hóa, cạnh tranh chiến lược giữa các nước lớn, cùng với sự phát triển mạnh mẽ của khoa học-công nghệ, đặc biệt là chuyển đổi số, đang đặt ra nhiều thách thức mới đối với sự nghiệp bảo vệ an ninh chính trị quốc gia.

Chủ tịch UBND tỉnh Phạm Anh Tuấn phát biểu tại cuộc họp. Ảnh: Hồng Thương

Lời cam kết vì sự an toàn tính mạng người dân

(GLO)- “Xã, phường nào không di dời dân, để xảy ra tai nạn, sẽ kỷ luật nghiêm, cách chức bí thư, chủ tịch”. Đó là khẳng định của Chủ tịch UBND tỉnh Gia Lai Phạm Anh Tuấn, khi chủ trì cuộc họp khẩn với các sở, ban, ngành và 58 xã, phường phía Đông triển khai công tác phòng, chống bão Kalmaegi.

Thưởng và thuế

Thưởng và thuế

Ngỡ chẳng liên quan nhưng mấy năm gần đây, cứ đến gần Tết Nguyên đán thì câu chuyện thưởng và thuế lại là đề tài được quan tâm nhiều nhất.

Di sản văn hóa truyền thống của đồng bào H’re (tỉnh Gia Lai) được bảo tồn, phát huy giá trị. Ảnh: Ngọc Nhuận

Ứng dụng tâm lý học hành vi trong công tác dân tộc

(GLO)- Một già làng vùng cao nói với cán bộ trẻ: “Muốn dân tin đừng chỉ nói cho dân nghe, hãy nghe cho dân nói”. Câu nói giản dị mà chứa đựng cả triết lý sâu xa của tâm lý học hành vi: Không phải bằng mệnh lệnh mà bằng sự thấu hiểu, không phải thay đổi dân mà là thay đổi cách chúng ta tiếp cận dân.

Chuyện sinh con và hơn thế nữa...

Chuyện sinh con và hơn thế nữa...

Ngày 22-10, Hội Liên hiệp Phụ nữ (LHPN) Việt Nam tổ chức hội thảo chia sẻ kinh nghiệm và đề xuất các giải pháp khắc phục tình trạng mức sinh thấp - một thách thức lớn trong công tác dân số và phát triển bền vững hiện nay.

Minh bạch giá điện

Minh bạch giá điện

Bỏ độc quyền, giá điện có thể sẽ cao hơn hiện nay. Thế nhưng vì sao người dân, doanh nghiệp - những người luôn mong giá điện rẻ, vẫn một lòng đề nghị xóa bỏ độc quyền điện? Bởi điều quan trọng nhất đối với họ không hẳn là giá cao hay thấp mà là sự minh bạch.

Tấm lá chắn

Tấm lá chắn

"Bắt cóc online" - một cụm từ rất mới mẻ xuất hiện gần đây nhưng lại là nỗi ám ảnh của bao bậc cha mẹ về sự nguy hiểm, mất mát và tàn bạo.

Những nữ tướng trên thương trường

Những nữ tướng trên thương trường

Không quá ồn ào nhưng các nữ doanh nhân VN thực sự là các nữ tướng trên thương trường. Thành tựu của họ không chỉ phát triển doanh nghiệp mà còn thay đổi cục diện thị trường, đóng góp không nhỏ vào tăng trưởng kinh tế đất nước.

Sự nhất quán của chính sách

Sự nhất quán của chính sách

Trong bức tranh phục hồi kinh tế hiện nay, tháo gỡ khó khăn cho doanh nghiệp không chỉ là một chính sách hỗ trợ đơn lẻ, mà là nhiệm vụ mang tính sống còn để khơi thông nguồn lực xã hội, kích hoạt tăng trưởng và củng cố niềm tin của nhà đầu tư.

Ngẫm chuyện ngập

Ngẫm chuyện ngập

Người Thủ đô không chỉ yêu giai điệu và ca từ của ca khúc “Hà Nội mùa vắng những cơn mưa”, mà hiện tại, có lẽ họ đều mong đến thời điểm tên bài hát thành hiện thực.

null