'Săn thần dược' nơi đáy sông: Trùn nước sông Thoa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Nghề đào trùn nước nơi hạ nguồn sông Thoa bắt đầu khoảng 40 năm trước. Thuở ấy, trùn nước khá nhiều nên cư dân ven bờ chờ thủy triều xuống, phơi lòng sông cạn rồi lội bộ đào bới. 
 
Ngụp lặn đào trùn nước. Ảnh: Trang Thy
Nhiều người ngụp lặn trong nước, bổ cuốc xuống đáy sông tìm bắt trùn nước. Trông họ tựa vận động viên nhào lộn giữa dòng nước lững lờ trôi. Lát sau, họ lội vào bờ với làn da tím tái vì lạnh, nhưng nụ cười lại rạng rỡ trên gương mặt sạm đen.
Ngụp lặn mưu sinh
Chiều phai nắng, sông Thoa lững lờ trôi giữa xóm làng, bờ bãi mướt xanh cây trái. Gió từ biển qua cửa Mỹ Á (H.Đức Phổ, Quảng Ngãi) ngược sông tạo nên gợn sóng nhấp nhô làm lay động cỏ dại chìm nổi đôi bờ. Nhiều người mang kính lặn cùng chiếc cuốc cán ngắn trong tay ngụp lặn giữa làn nước đào trùn nước lợ (sá sùng, địa sâm...). Qua kính lặn, họ phát hiện miệng hang nơi đáy sông và bổ những nhát cuốc vội vàng xuống lớp cát pha bùn rồi chộp con trùn nước đang tìm cách trốn thoát.
 
Một "cuốc thủ" đào trùn nước vừa lên bờ
Trùn nước bắt được cho vào áo thun mặc trên người buộc sợi dây bên dưới tránh rơi rớt. Con vật lớn hơn ngón tay cái và dài chừng 30 cm với làn da nhơn nhớt ngọ nguậy trên thân thể. Chốc lát, họ ngoi lên mặt nước thở những hơi dài mệt nhọc rồi tiếp tục lặn ngụp đào bắt. Nhiều người ví von đấy là nghề "trốn đời nơi đáy sông", nghe chợt chạnh lòng. Khi trùn khá nhiều trong áo, họ lội vào bờ, sợi dây buộc cuối áo được nới lỏng, những con trùn nước rơi xuống cát ngo ngoe như muốn tìm hang trú ẩn.
Sau buổi ngụp lặn vất vả, mỗi người bắt chừng 10 kg trùn nước với giá bán khoảng 1 triệu đồng, nhiều bữa thu được gần 3 triệu đồng, khoản tiền khá lớn đối với người dân quê. "Lặn đào trùn nước thu nhập cao nhưng rất vất vả, những người khỏe mới làm nổi. Khi lặn trong nước phát hiện miệng hang thì tay phải đào mạnh và nhanh rồi lẹ tay bắt lấy chứ không trùn trốn mất. Tối về tay chân rã rời, thân thể ê ẩm. Vì phải đi chân trần nên nhiều lúc đạp phải gai hay mảnh sứ vỡ, vỏ trai... chảy máu. Tay phải cào bới nhanh nên thường bị trầy xước...", anh Võ Tấn Thâu, ở xã Phổ Quang (H.Đức Phổ) tâm sự.
Nghề đào trùn nước nơi hạ nguồn sông Thoa bắt đầu khoảng 40 năm trước. Thuở ấy, trùn nước khá nhiều nên cư dân ven bờ chờ thủy triều xuống, phơi lòng sông cạn rồi lội bộ đào bới. Nhưng lúc đó trùn nước chỉ dùng làm mồi câu cho tàu cá đánh bắt gần bờ nên giá bán chẳng đáng là bao. Số tiền kiếm được sau những giờ lao động mệt nhọc chỉ đắp đổi rau cháo qua ngày. Từ năm 2002, một số thương lái ở tỉnh Bình Định đến tận nơi thu mua với giá cao khiến nhiều người "xới tung" cả lòng sông lúc nước ròng.
 
Trùn nước được xem là "thần dược" với cánh mày râu
Ông Đoàn Văn Giáp hồi tưởng quãng thời gian nhiều người dân quê "đổi đời" nhờ nghề đào trùn nước nơi đáy sông. Lúc ấy, trùn nước khá nhiều với miệng hang xuất hiện dày đặc mỗi khi thủy triều rút. Cư dân trong làng í ới gọi nhau mang cuốc và thùng nhựa ra sông hì hụi đào xới giữa trưa nắng ngày hè hay rét buốt chiều đông. Mỗi bữa như thế, ông bắt được cả tạ trùn nước với giá bán mỗi ký 10.000 đồng, mua được 2,5 chỉ vàng lấp lánh trong mắt bao người dân quê lam lũ.
"Mới đầu đi đào vất vả lắm, mình mẩy mỏi nhừ, sáng dậy không nổi. Sau đó quen dần, đào cả ngày lẫn đêm. Nghề này không phải dễ đâu, bảy ngày đầu tôi chẳng bắt được con nào cả. Lúc ấy trùn nước còn nhiều lắm nên chỉ lội bộ đào bắt chứ không ai ngụp lặn như bây giờ. Khi nước rút nhìn thấy hang trùn dày đặc. Nhiều con nặng 1 - 1,5 lạng nên đào mau nặng ký lắm. Giờ giá bán khá cao nên có nhiều người đào bắt. Vì thế, lượng trùn nước sụt giảm so với trước", ông Giáp nói.
Những năm trước, anh Thâu cùng nhiều thanh niên trong làng vượt hàng trăm cây số vào tận H.Tuy Phước (Bình Định) ngụp lặn đào trùn nước nơi hạ nguồn sông Côn. Các anh được thương lái địa phương lo nơi trú ngụ, ăn uống và thu mua trùn nước đào bắt với giá thấp hơn thị trường. Chừng nửa tháng nhọc nhằn sông nước miền xa, họ về thăm nhà và mang tiền cho gia đình.
"Thần dược" nơi đáy sông
Xa xưa, trùn nước được xem là loại thực phẩm bổ dưỡng, dùng để dâng cho vua chúa. Quan lại hay người giàu có mới có đủ tiền thưởng thức những món cao lương mỹ vị chế biến từ loài hải sản "lánh đời trong hang" nơi đáy sông. Theo đông y, trùn nước có tác dụng tráng dương, bổ khí huyết, giúp giải nhiệt, làm mát phổi và cải thiện công năng tỳ vị, bồi bổ cơ thể, giúp các cơ quan tiêu hóa tốt, tránh các chứng bệnh như nóng sốt về chiều, đổ mồ hôi bất thường. Loài này còn dùng hỗ trợ điều trị bệnh lao phổi, đau nhức xương khớp, lồng ngực bứt rứt khó chịu, ho khạc đờm nhiều do phế hư, răng lợi sưng đau...
 
Hạ nguồn sông Thoa, nơi mưu sinh của nhiều người dân quê
Nhưng cư dân đôi bờ hạ nguồn sông Thoa thuở trước "không thèm ăn con trùn to nhơn nhớt" vì tôm cá dồi dào đánh bắt từ sông quê và biển cả bao la. Khi tư thương nơi khác đến thu mua với giá cao thì họ mới biết được giá trị dinh dưỡng của loài hải sản quý giá. Cánh mày râu rỉ tai nhau: "Rượu ngâm trùn nước ông uống bà khen, mồi trùn nước ông ăn bà khoái" và xem đấy là thần dược. "Những món ăn chế biến từ trùn nước bổ dưỡng lắm. Người bị đau cảm, cơ thể mệt mỏi, ăn cháo trùn nước nấu với gạo và nén là khỏe liền...", ông Giáp cho biết.
Bên cạnh việc đào bắt, anh Thâu mua trùn của người trong làng mang về sơ chế rồi bán cho khách hàng có nhu cầu. Trùn nước được anh rửa sạch, lộn ruột bên trong ra ngoài rồi tiếp tục rửa qua nước sạch, phơi khô dưới ánh nắng chói chang miền cát trắng. Mỗi ký trùn khô anh bán với giá 2,5 triệu đồng nhưng vẫn có nhiều người hỏi mua. Vợ chồng anh còn ướp lạnh trùn tươi làm thỏa lòng những thực khách sành ăn. "Nhiều người vào quán vợ chồng tôi kêu món trùn nước xào để nhâm nhi. Họ bảo ăn thứ đó sung mãn lắm nên giá có hơi cao vẫn mua...", anh Thâu cho biết.

Sông Thoa là chi lưu của dòng Vệ giang, khởi nguồn giữa hai huyện Nghĩa Hành và Mộ Đức (Quảng Ngãi). Khi vào địa phận Đức Phổ, dòng sông này góp thêm nước của cả ba dòng Trà Câu, sông Trường và Lò Bó nên lượng hải sản nơi hạ nguồn dồi dào và phong phú. "Hiện có hơn 70 người mưu sinh nơi hạ nguồn sông Thoa với nghề buông lưới, cào trai, hến và chem chép... chưa kể nhiều người như tôi thả lưới bắt tôm, cá cải thiện bữa cơm gia đình. Nghề đào trùn nước đem lại nguồn thu nhập khá cao cho nhiều người dân ở địa phương. Chúng tôi cũng tích cực tuyên truyền, vận động người dân không đánh bắt theo kiểu hủy diệt để bảo vệ nguồn lợi hải sản...", ông Phạm Văn Mịnh, Phó chủ tịch Ủy ban MTTQVN xã Phổ Quang, cho biết.

Trang Thy (Thanh Niên)

Có thể bạn quan tâm

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

(GLO)- Gần 40 năm gắn bó với rừng, ông Nguyễn Văn Chín-Giám đốc Ban Quản lý rừng phòng hộ Hà Ra (xã Hra, tỉnh Gia Lai) được biết đến như vị “thủ lĩnh giữ rừng” đặc biệt: từ việc biến lâm tặc thành người giữ rừng đến phủ xanh vùng đất cằn cỗi nơi “cổng trời” Mang Yang.

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Những đoản khúc Huế

Những đoản khúc Huế

Hôm ấy, trên xe khi đi qua đoạn đường gần Khách sạn Morin và Trung tâm Nghệ thuật Điềm Phùng Thị ở Huế, nhìn hàng cây rất đẹp, tôi nói với người lái xe: “Nếu thấy cây long não, em chỉ cho anh nhé”. 

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

(GLO)- Cuộc trò chuyện với hai nhân chứng sống - ông Hoàng Văn Tuyển và bà Huỳnh Thị Kim Xuyên đã đưa chúng ta trở lại những năm tháng kháng chiến đầy gian khổ, nơi tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến đã viết nên những trang đời đáng nhớ.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

Gìn giữ kỷ vật tri ân

Gìn giữ kỷ vật tri ân

(GLO)- Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang lưu giữ hơn 4.000 tài liệu, hình ảnh, hiện vật, kỷ vật có giá trị về 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ; trong đó, có gần 300 hiện vật, tư liệu, hình ảnh về các mẹ Việt Nam anh hùng, liệt sĩ ở vùng đất Bình Định trước đây.

Vào rừng... chờ ươi bay

Vào rừng... chờ ươi bay

Sau 4 năm, khi những cánh rừng già miền núi TP.Đà Nẵng (Quảng Nam cũ) chuyển mình vào mùa ươi chín, hàng ngàn người dân lại có một cuộc 'di cư' tạm thời vào rừng sâu chờ 'lộc trời' rơi xuống để nhặt.

null