Sách tết

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Ngày tết, nhẩn nha đọc những trang viết với các câu chuyện khác nhau của đời sống cũng là thú vui tao nhã.

z6224537844699-ec59bd19e03c21ef224bfcd796583a65.jpg
Tập thơ Thương hoài ngàn năm của Lê Hải Đăng.

Ngẫm về nhân sinh

“Muôn vị miền Tây” là tập sách của tác giả Trương Chí Hùng, NXB Kim Đồng 2024.

Tập tản văn gồm 145 trang in, là một chuỗi những bài viết về món ngon vật lạ miền Tây qua mắt nhìn của một người con miền Tây.

Ở đó, không chỉ có ẩm thực, nó còn là kỷ niệm, hồi ức về một tuổi thơ khốn khó với gia đình đầm ấm, ngập tràn tình yêu thương; là bạn bè, chòm xóm, là những con người miền Tây hồn hậu, chân tình.

Ẩm thực trong “Muôn vị miền Tây” của Trương Chí Hùng còn là câu chuyện của lịch sử hình thành vùng đất, là văn hóa giao thoa của những nhóm sắc tộc chọn miền đất trù phú này làm quê hương.

Cách người miền Tây thích nghi để trụ lại với môi trường khắc nghiệt thời khai hoang mở đất, cái hào sảng, ấm áp của một cộng đồng luôn biết nương tựa và đùm bọc nhau cũng được thể hiện.

Ngày Tết, đọc “Muôn vị miền Tây” của Trương Chí Hùng sẽ có cảm giác như đang đi một chuyến du lịch dài lênh đênh sông nước, cụng ly rượu đế với người miền Tây hồn hậu, thưởng thức nền ẩm thực dân dã mà độc đáo của miền đồng bằng châu thổ miệt Tây Nam Tổ quốc.

“Trắng” của tác giả Han Kang, Hà Linh dịch, Nhã Nam & NXB Hà Nội - 2021 là cuốn sách mỏng, chỉ vỏn vẹn 100 trang in, của nhà văn Hàn Quốc vừa được giải Nobel 2024.

Những đoạn ngắn trong “Trắng” được chia làm 3 phần, lần lượt là: 1-Tôi, 2-Cô ấy & 3-Tất cả màu trắng được viết bằng bút pháp đầy ray rứt và ma mị - một thế giới đan xen giữa quá khứ và hiện tại, giữa mong manh và vững chãi, giữa hủy diệt và hồi sinh.

Trong thế giới ấy, có hồi ức đau đớn, có vẻ tĩnh lặng của mịt mù sương giá, những bông tuyết rơi và nỗi buồn thân phận... Một cuốn sách đẹp, được viết bằng văn phong đặc biệt, nó khiến người ta quên mất ranh giới của các thể loại, thơ ca, tản văn và tự truyện.

Nhìn thấu chính mình

“Thương hoài ngàn năm” của tác phẩm của Võ Phiến, nhà văn nổi tiếng của miền Nam giai đoạn 1954-1975, vừa được tái bản theo ấn bản của nhà in Trí Đăng năm 1971, trong một nỗ lực giới thiệu các tác phẩm quý của văn học hiện đại Việt Nam với các độc giả trẻ hôm nay.

Cuốn sách dày 130 trang, gồm 2 truyện vừa và 1 truyện ngắn của Võ Phiến, lần lượt là: Thương hoài ngàn năm, Viết thư buổi trưa, Đến khi ma chết, được in lần đầu vào năm 1962.

Nếu ở “Thương hoài ngàn năm” và “Viết thư buổi trưa” là những rung cảm tha thiết và thật thà của những người đang yêu trong một xã hội có quá nhiều lễ giáo và khuôn phép, những bức bách và cách con người thời đó tìm đến tự do luyến ái, thì ở “Đến khi ma chết”, Võ Phiến trình làng một lối viết tỉnh rụi, tưởng dửng dưng mà dí dỏm, duyên dáng vô cùng.

Bằng những quan sát và mô tả tinh tế, cả diện mạo bên ngoài lẫn chiều sâu cảm xúc bên trong, cách viết tài hoa tưởng chừng ơ hờ mà đau đáu ở từng câu chữ, những truyện ngắn và truyện vừa góp mặt trong “Thương hoài ngàn năm” là những bức tranh sống động về cuộc sống và tâm tư của người miền Nam thời trước… Đọc “Thương hoài ngàn năm” cũng là dịp để những người trẻ ôn cố tri tân, nhìn thấu chính mình, hiểu mình hơn để bước tiếp.

Ngày Tết, còn có thể nhâm nhi tập thơ đầu tay của tác giả trẻ Lê Hoài Đăng gồm 70 bài thơ không đặt tựa, được đánh số từ 1 đến 70, được viết theo thể thơ tự do. Đây là cách nhà thơ trẻ sinh năm 1994 chọn để bày tỏ mình, bày tỏ những tâm tư, suy gẫm của thế hệ mình theo một cách rất riêng, mới và không trùng lắp.

Thơ của Lê Hải Đăng hầu hết là những ghi chép ngắn của khoảnh khắc, suy nghĩ thoáng qua, những rung cảm mỏng manh trước cuộc sống, tình yêu, và nỗi buồn của những người trẻ.

Hãy cứ để mọi thứ nhẹ tênh. Buồn bã làm chi, u uẩn mà làm chi khi bầu trời này, cuộc đời này có quá nhiều điều tốt đẹp để buồn: Em hãy nhớ, ngày sau vẫn là ngày nắng đẹp/ Mấy điều chật hẹp/ Mình cất đi thôi.

Còn gì đẹp hơn khi chúng ta cùng nói với nhau những lời yêu thương, trong ngày đầu năm mới.

Theo Đinh Lê Vũ (QNO)

Có thể bạn quan tâm

“Rừng thông xanh một đời ở lại”

“Rừng thông xanh một đời ở lại”

(GLO)- Hình ảnh đầy luyến nhớ ấy đã lưu dấu vĩnh viễn trong ký ức một thi sĩ từng có phần đời sống và viết ở Pleiku-nhà thơ Lê Nhược Thủy. Để rồi, những gì đẹp đẽ nhất về phố núi, về Gia Lai được ông gom lại tròn đầy trong tập thơ “Mắt núi” vừa xuất bản.

Về một giấc mơ

Thơ Đào An Duyên: Về một giấc mơ

(GLO)- Bài thơ Về một giấc mơ của Đào An Duyên là hành trình khám phá chiều sâu của thời gian và ký ức qua âm thanh. Mỗi tiếng gõ cất lên như xuyên qua lớp rêu phong thời gian, mở ra cả một chân trời những giá trị xưa cũ, khiến con người lắng lại giữa dòng chảy hiện đại mà suy tư về nguồn cội.

Du hành với “Pleiku xưa và nay”

Du hành với “Pleiku xưa và nay”

(GLO)- Phố núi Pleiku (tỉnh Gia Lai) hơn nửa thế kỷ trước có gì thú vị? Triển lãm ảnh “Ký ức Pleiku” diễn ra tại Bảo tàng tỉnh từ ngày 24-1 đến 21-2 đưa người xem bước vào chuyến du hành trở về Pleiku xưa, thêm cơ sở so sánh với sự phát triển không ngừng của đô thị trung tâm khu vực Bắc Tây Nguyên.

Cỏ xanh về phía cũ

Cỏ xanh về phía cũ

(GLO)- Bài thơ “Cỏ xanh về phía cũ” của Vân Phi như một bức tranh ký ức trầm lắng về mái ấm gia đình, nơi thời gian dường như lặng lẽ quay trở lại qua những hình ảnh quen thuộc, giản dị thấm đượm tình cảm và ký ức sâu sắc khiến người ta thổn thức.

Nhịp xoang

Nhịp xoang

(GLO)- Bài thơ "Nhịp xoang" của Nguyễn Đình Phê mang đậm hơi thở văn hóa Tây Nguyên, tái hiện không khí lễ hội cồng chiêng rộn ràng, nơi con người hòa cùng thiên nhiên và thần linh. Bài thơ không chỉ ca ngợi vẻ đẹp văn hóa mà còn truyền tải tinh thần đoàn kết, gắn bó bền chặt.

Thơ Sơn Trần: Lời hẹn

Thơ Sơn Trần: Lời hẹn

(GLO)- Bài thơ "Lời hẹn" của Sơn Trần không chỉ mô tả vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn là những hẹn ước, kỳ vọng về sự trở về, đoàn tụ, gắn kết. Hình ảnh trong thơ vừa thực tế, vừa thi vị, mang đến cho người đọc cảm nhận ấm áp về tình yêu quê hương, về sự đổi thay tươi đẹp của đất trời vào xuân.

Thơ Vân Phi: Xuân dậy thì

Thơ Vân Phi: Xuân dậy thì

(GLO)- "Xuân dậy thì" của tác giả Vân Phi mang đến những xúc cảm thanh tân về mùa xuân và tình yêu, đưa chúng ta vào không gian tràn đầy sức sống của một buổi sáng quê hương. Mùa xuân được nhen lên trên từng chồi non lộc biếc, và mùa xuân cũng bắt đầu khi tình yêu có những hồi đáp ngọt ngào...

Nụ cười Tây Nguyên

Nụ cười Tây Nguyên

(GLO)- Đi tìm nụ cười Tây Nguyên chính là tìm đến cái đẹp nguyên sơ. Nó ẩn sâu trong đôi mắt, nó hé nhìn qua đôi tay trong vũ điệu, nó giấu mình sau chiếc gùi đầy ắp lúa, bắp và nó cũng chân tình, e ấp khi nói lời thương. Nụ cười ấy hồn hậu, sâu lắng và tự nhiên như núi rừng, sông suối.

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Khảo cổ An Khê

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Khảo cổ An Khê

(GLO)- Bài thơ "Khảo cổ An Khê" như một cách "phượt" về quá khứ, về những dấu tích cổ xưa của Nguyễn Thanh Mừng. Để rồi, ở đó, tác giả lại tự "khảo cổ chính mình", khát khao tìm lại những giá trị thuần khiết, giản dị của con người và văn hóa dân tộc.

Thơ Nguyễn Đức Nam: Đừng buồn nhé, em!

Thơ Nguyễn Đức Nam: Đừng buồn nhé, em!

(GLO)- Bài thơ “Đừng buồn nhé, em!” của Nguyễn Đức Nam phản ánh một thông điệp sâu sắc về thời gian, sự thay đổi và sự chấp nhận trong cuộc sống. Tác giả dùng hình ảnh dòng sông để minh họa cho những chu kỳ trong đời người và những thăng trầm mà mỗi người phải trải qua.