Quy Nhơn và tình ca của Trịnh

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Tới phố biển Quy Nhơn, thủ phủ của miền đất võ Bình Định, nhiều lữ khách gần xa từng biết tiếng thắng cảnh Eo Gió ở xã Nhơn Lý, nơi an nghỉ của Hàn Mặc Tử ở phường Ghềnh Ráng...

 Cảm mến vị nhạc sĩ tài hoa, phố biển Quy Nhơn từng có vài quán cà phê mang tên Trịnh Công Sơn - Ảnh: Nguyễn Dũng
Cảm mến vị nhạc sĩ tài hoa, phố biển Quy Nhơn từng có vài quán cà phê mang tên Trịnh Công Sơn - Ảnh: Nguyễn Dũng


Ít ai biết rằng, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã có hai năm (từ 1963 đến 1964) học tại khóa 1, Đại học Sư phạm Quy Nhơn (nay là Đại học Quy Nhơn).

Cũng tại mảnh đất duyên hải này, ông đã sáng tác hàng loạt ca khúc nổi tiếng sau thời Ướt mi (sáng tác năm 1958 tại Sài Gòn) như: Biển nhớ, Vết lăn trầm, Chiều một mình qua phố, Lời mẹ ru, Hoa buồn, Nắng thủy tinh, Cát bụi… Có những câu hát đến bây giờ nhiều thế hệ khán thính giả mộ điệu vẫn thuộc nằm lòng.

Nổi tiếng nhất trong số đó phải kể đến Biển nhớ với giai điệu rất thân quen: “Ngày mai em đi, biển nhớ tên em gọi về/ Triều sương ướt đẫm cơn mê/ Trời cao níu bước sơn khê…". Cớ sự của bài hát này, theo nhiều cựu sinh viên thuở ấy đang sinh sống tại phố biển thì, Trịnh Công Sơn cảm mến người đẹp cùng trường là Bích Khê, cùng sinh hoạt trong đội văn nghệ của trường do ông lập nên.

Giới sinh viên thời đó vẫn còn nhớ những đêm nhạc hội do đội văn nghệ của trường tổ chức, mà chính Trịnh Công Sơn là “thủ lĩnh”, tổ chức ở rạp Kim Khánh (nay là rạp 31.3), nằm ở ngay trung tâm thành phố Quy Nhơn. Hiện nay rạp hát này trở thành rạp chiếu phim. Gần đó, hiện có một quán cà phê rất đông khách, cạnh tượng đài Quang Trung - Nguyễn Huệ nhưng người dân địa phương cũng không hề biết, sự xuất hiện của Trịnh tại phố biển trong một thời gian ngắn ngủi nhưng lại giúp ông có nhiều tình ca chinh phục trái tim của bao thế hệ.

Cảm mến vị nhạc sĩ tài hoa, phố biển từng có vài quán cà phê mang tên ông. Trước đây, ở đường Xuân Diệu, gần đoạn tượng đài Chiến Thắng (kỷ niệm nhiều thế hệ đi tập kết ra Bắc) có một quán cà phê như vậy. Năm 1995, tại số 70 Trần Cao Vân có quán Thu Vàng, có ban nhạc biểu diễn, chuyên trình bày ca khúc của Trịnh nhân sinh nhật của ông hằng năm (28.2). Nơi đây, ca sĩ Quang Dũng, cựu học sinh của trường THPT Nguyễn Thái Học đã từng hát rất nhiều ca khúc của Trịnh Công Sơn. Sau đó, anh vào Sài Gòn lập nghiệp và nổi danh cũng bằng nhiều ca khúc của Trịnh. Tháng 10.1998, Trịnh Công Sơn đã ghé tới quán cà phê này sau nhiều năm xa cách “biển nhớ”. Hơn hai năm sau (ngày 1.4.2011), ông đã đi vào cõi thiên thu. Tới nay thì quán cà phê này không còn nữa, cũng là điều nuối tiếc cho nhiều người yêu nhạc Trịnh.


 

Đường Trịnh Công Sơn ở Quy Nhơn - Ảnh: Vương Khánh Công
Đường Trịnh Công Sơn ở Quy Nhơn - Ảnh: Vương Khánh Công



Năm 2018, tỉnh Bình Định đã đặt tên một con đường mang tên Trịnh Công Sơn ở gần Đại học Quy Nhơn - nơi ông đã từng học để tri ân vị nhạc sĩ tài hoa, nối đường An Dương Vương sát biển Quy Nhơn với đường Đặng Văn Chấn ở phường Nguyễn Văn Cừ. Con đường này dài khoảng 200m, đã được láng nhựa, hai bên đường còn những khoảng đất trống sẽ được xây dựng nhà, hình thành phố xá trong nay mai. Sắp tới sẽ còn đặt tượng người nhạc sĩ tài hoa này gần trường Đại học Quy Nhơn với hy vọng sẽ thu hút khách du lịch gần xa.

Về với phố biển, viễn khách sẽ được dạo chân thăm thú những con đường im lìm, nên thơ nơi mà cố nhạc sĩ tài hoa đã để lại nhiều dấu ấn.


 

 

Theo VƯƠNG  KHÁNH CÔNG (thanhnien)

Có thể bạn quan tâm

Tính sử thi trong tranh Xu Man

Tính sử thi trong tranh Xu Man

(GLO)- Họa sĩ Xu Man (1925-2007) được mệnh danh là “cánh chim đầu đàn của mỹ thuật Tây Nguyên”. Nét đặc sắc trong tranh Xu Man là tính sử thi. Đây vừa là đặc trưng nghệ thuật cũng vừa là nội hàm văn hóa ẩn trong tác phẩm của ông.

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Cha mẹ làm nông, cả tuổi thơ của Trương Kim Ngân (sinh năm 1994) đã quen với việc gieo mạ, gặt lúa. Về sau, theo nghề họa sĩ - nghệ nhân, chị vẫn để bàn tay mình gắn bó với từng hạt gạo thân yêu thay vì chỉ có cọ, màu, giấy vẽ…

Khi sông gặp biển

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Khi sông gặp biển

(GLO)- Giữa dòng chảy ký ức, bài thơ "Khi sông gọi biển" của tác giả Nguyễn Thanh Mừng gợi về hình bóng con sông xưa với lời hẹn thơ ngây, thể hiện nỗi niềm tiếc nuối trước những đổi thay. Sông vẫn đợi, chỉ người đã không còn như trước.

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

(GLO)- Suốt 50 năm qua, bà Kpă H’Mi (SN 1961, buôn Chư Jú, xã Ia Rsai, huyện Krông Pa) vẫn luôn say mê những giai điệu dân ca Jrai. Bà là niềm tự hào của buôn làng khi không chỉ lưu giữ mà còn truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ thêm yêu và gắn bó với những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.

Mắt hạ cho nhau

Thơ Lenguyen: Mắt hạ cho nhau

(GLO)- "Mắt hạ cho nhau" của Lenguyen là khúc ngân dịu dàng của tuổi học trò, nơi bằng lăng tím, phượng đỏ và tiếng ve gọi về ký ức. Bài thơ chan chứa hoài niệm, tiếc nuối những rung động đầu đời chưa kịp nói thành lời.

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

(GLO)- Bài thơ "Di vật đời người" của Phạm Đức Long là khúc tưởng niệm thấm đẫm cảm xúc về những người lính đã hi sinh trong chiến tranh. Họ ngã xuống giữa rừng xanh, để lại những di vật bình dị mà thiêng liêng, là biểu tượng bất tử của một thời tuổi trẻ quên mình vì Tổ quốc...

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...