Quả ngon cuối mùa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Giữa mùa mưa, Phố núi mờ sương, những đám mây xám trĩu nặng hơi nước như kéo bầu trời sà xuống thấp. Người ra đường dường như ít hơn, hàng cây ven đường đang dần trút lá. Ghé vào hàng hoa quả, chạm mắt vào những quả hồng mới chợt nhớ trời đã sang thu tự lúc nào.
Bà ngoại gọi điện, bà bảo na đã bắt đầu chín, thị cũng đang vào mùa, thơm lắm. Ngần ngừ một lát, bà hỏi, năm nay Covid thế nhà có ai về quê không? Nghe mẹ nói không về, bà bảo thế để bà gửi xe vào cho cả nhà mấy thứ quả trong vườn. Cứ vậy, năm nào mấy mẹ con không về được thì y như rằng sẽ có quà quê của bà.
Chẳng có gì nhiều nhặn, chỉ là bao đậu phộng nhân tròn căng mà mẹ thích rang cả vỏ, chỉ là nắm kê vàng ruộm để nấu chè, can mật mía để kho cá, mớ cá chỉ khô được xẻ ướp và phơi khô kỹ càng. Còn lại là quả, toàn là quả trong vườn bà. Này là quả thị vàng hườm hườm còn hơi ánh xanh, này là trái na mắt tròn đều xanh mát, thêm một mớ ổi sẻ trong vườn vì lần nào về cháu cũng trèo hái để nhâm nhi. Bà luôn dành những quả to nhất, đều nhất gửi đi. Mẹ cứ rưng rưng nước mắt khi nhận được thùng quà bà tận tay sắp xếp, đóng gói.
 Ảnh minh họa (nguồn: Internet)
Ảnh minh họa (nguồn: Internet)
Bà mẹ nào cũng sẵn niềm mong ngóng, chắt chiu dành cho những đứa con, đứa cháu phương xa. Quả ngon, quả ngọt hái xuống mà lòng cứ nghĩ thương chúng không được phần. Nên lại cắc củm để dành làm quà, cả đêm nghe gió xào xạc ngoài vườn cứ sợ rụng hết quả.
Sáng sớm hôm sau bà đã lụm cụm ra vườn mà ngó, đợi nắng ráo liền đi sai đứa cháu nào khỏe tay, khỏe chân leo lên trảy quả xuống cho bà để đem đi gửi xe. Trái nào bị chín quá đám cháu mới được ăn. Quà gửi đi rồi mà bà còn hồi hộp hơn cả người đợi quà, mới sáng sớm đã giục mẹ mau ra nhà xe nhận hàng. Bà sợ mấy quả na, quả thị già sẽ bị giập nhũn.
Những chiu chắt của bà được đám cháu xa nhà đón nhận đầy thích thú: Hương thị thơm đến nao lòng, những quả na tròn xoe mắt ngơ ngác... Đám trẻ cứ chạy quanh hít hà. Hương thị, hương na của bà gửi luôn ngọt ngào và ám ảnh. Mẹ lúc nào cũng giữ lại một trái thị nhỏ nhất để đầu giường cho thơm.
Và cứ mỗi lần như thế, mẹ đều rưng rưng ngâm lại câu thơ mà đám trẻ đã thuộc lòng: “Quả ngon dành tận cuối mùa/Chờ con phần cháu bà chưa trảy vào…” (Quả ngọt cuối mùa-Võ Thành An) khiến đám con nhỏ đang tranh nhau quả chín cũng phải chùng lòng nhớ thương.
KIM SƠN

Có thể bạn quan tâm

Ông Siu Phơ (bìa phải) thực hiện nghi lễ cúng với sự hỗ trợ của ông Rah Lan Hieo. Ảnh: Vũ Chi

Phú Thiện: Khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơtao Apui

(GLO)- Sáng 30-4, tại Khu Di tích lịch sử-văn hóa cấp quốc gia Plei Ơi (xã Ayun Hạ, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai), UBND huyện Phú Thiện khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơ tao Apui và Hội thi văn hóa thể thao các dân tộc thiểu số lần thứ XV năm 2024.
Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

(GLO)- Chúng ta đều yêu Pleiku nhưng không phải ai cũng chọn ở lại và gắn bó. Một lúc nào đó, vào chặng cuối cuộc đời, người Pleiku tha hương mới dâng đầy nỗi nhớ. Bài thơ của Lữ Hồng ngỡ là lời của một người ra đi gửi cho người ở lại, mà cũng có thể là lời của người ở lại gửi cho chính mình...

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

(GLO)- Thường thì người Nghệ hay đi làm ăn xa và họ thành đạt ở đấy. Văn nghệ sĩ lại càng thế. Là tôi nhận ra điều này từ những người bạn văn của mình, tất nhiên, vẫn có ngoại lệ hoặc có thể tôi sai.
Ban tế lễ thực hiện nghi thức cúng. Ảnh: Vũ Chi

Người dân Phú Thiện Giỗ Tổ Hùng Vương

(GLO)- Tối 18-4 (nhằm mùng 10-3 âm lịch), người dân tổ dân phố 8 (thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) tập trung đông đủ về nhà văn hóa của tổ để tổ chức lễ hội Giỗ Tổ Hùng Vương, tưởng nhớ Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước.
Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…