Những "tổ chim" bên đáy hàng khơi

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Họ sống giữa biển, trong căn nhà nhìn xa như một tổ chim. Họ đi lại trên dây, uống nước bằng chai, ngủ bằng lưới… Biển rộng bao la và nhiều lúc hào phóng với ngư dân, nhưng đôi lúc cũng ép họ vào… cửa tử và chỉ có điều kỳ diệu xảy ra mới giúp họ tồn tại. Nghe lạ, nên tôi quyết định tìm đến với những “tổ chim” trên vùng biển Tây Nam.
Như diễn viên xiếc
Qua lời giới thiệu của bạn đồng nghiệp, tôi tìm đến nhà ông Hồng Chí Phong (một trong những người hành nghề đáy hàng khơi nhiều năm tại thị trấn Rạch Gốc, huyện Ngọc Hiển, tỉnh Cà Mau) với mong muốn được đi nhờ ra khơi để tìm hiểu cuộc sống của những bạn chòi đang canh giữ đáy hàng khơi. Nghe tôi trình bày, ông Phong cho biết rất sẵn lòng nhưng với điều kiện phải tuân thủ theo dướng dẫn của bạn chòi để không gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Chiếc tàu xuất bến từ cửa biển Rạch Gốc hướng thẳng ra đại dương mênh mông. Lên tàu, tôi chọn chỗ ngồi ở khu vực mũi tàu để ngắm cảnh. Tuy nhiên, do đang mùa biển động, sóng to nên chẳng bao lâu sau tôi đã bị sóng biển “nhồi” đếm nhừ tử. Thấy vậy, tài công (lái tàu) kêu tôi vào trong ca bin ngồi cho đỡ say sóng. Hơn 2,5 giờ lênh đênh giữa biển tàu thì những “tổ chim” cũng dần hiện ra.
Một trong những “tổ chim” ngoài khơi xa
Một trong những “tổ chim” ngoài khơi xa
Quan sát từ xa, tôi thấy hàng cột đáy như những cột điện cắm giữa biển khơi. Những cột đáy làm bằng gỗ thân to, cao hàng chục mét, nối với nhau cố định bằng dây thừng neo chặt lại. Khoảng cách giữa 2 cột đáy có một miệng đáy. Khi nước lớn chảy xiết thì bạn chòi thả đáy xuống nước để bắt cá, tôm. Khi tàu đến gần thì có bạn chòi Trần Chí Hiền đứng đợi sẵn để nhận lương thực tiếp tế. Tuy nhiên, do sóng còn lớn nên tàu cứ nhấp nhô liên tục và việc chuyển tiếp nhu yếu phẩm gặp nhiều khó khăn.
Lúc này tôi mới tận mắt thấy “xóm” nhà chòi tựa như những tổ chim câu và được treo lơ lửng trên cột đáy (còn gọi là nọc) cách mặt nước chừng 4m (khi nước lớn). Thông thường, “tổ chim” lợp bằng lá cho mát, dưới sàn lót ván, chòi rộng chừng hơn 4m2, là nơi sinh hoạt và ăn ở của bạn chòi canh giữ đáy hàng khơi. Trước đây, vật dụng tinh thần không thể thiếu đối với bạn chòi là chiếc radio để nghe tin tức, còn bây giờ nhiều bạn chòi đã có thêm chiếc điện thoại di động để tiện việc liên lạc.
Chia sẻ với chúng tôi về công việc canh giữ đáy hàng khơi, anh Trần Chí Hiền cho biết mọi hoạt động hàng ngày của bạn chòi đều ở trên dây, giống như diễn viên xiếc. Chỉ những người mới vào nghề và đi dây chưa quen nên hay bị lọt xuống biển. “Do công việc đặc thù “đi dây trên biển” nên đòi hỏi bạn chòi phải khéo léo, khỏe mạnh và yêu nghề mới kham được. Chúng tôi đi dây khó hơn nhiều so với người trong đất liền đi qua cầu khỉ. Còn ăn ngủ thì như cư trú trong khách sạn… ngàn sao”, bạn chòi tên Phong ví von.
Thông thường, mỗi chủ hàng đáy thường có 10 - 20 miệng đáy. Chủ đáy không trả lương cho bạn chòi mà ăn chia theo kiểu cứ 6 miệng đáy thì bạn chòi được chia 1 miệng đáy và “giàu út ăn, nghèo út chịu” tùy tôm, cá vào miệng đáy nào nhiều. Đáy hàng khơi đóng thành hàng chục giàn liền nhau nên gọi “xóm nhà chòi” giữa biển khơi là thế.
Trở về từ… cõi chết
Xứ Rạch Tàu (xã Đất Mũi, huyện Ngọc Hiển, tỉnh Cà Mau) là một trong những nơi có nhiều người hành nghề đáy hàng khơi của tỉnh Cà Mau. Tại đây, không ít bạn chòi cho biết đã có lần trở về từ cõi chết.
Tiếp xúc với chúng tôi, bạn chòi Nguyễn Văn Cọp (31 tuổi, có 12 năm đi bạn đáy hàng khơi) kể về lần may mắn được thần chết “bỏ quên”, nhưng mỗi khi nhắc lại anh vẫn còn thấy lạnh xương sống: “Cách đây hơn 2 năm, tôi có giữ hàng đáy cho ông Nguyễn Văn Chúc nhà ở cửa biển Vàm Xoáy. Ban ngày trời yên biển lặng không có chuyện gì, nhưng về chiều tối thì biển động mạnh, từng đợt sóng dâng cao chừng 6m, đánh ầm ầm làm lung lay cột đáy và “tổ chim” dữ dội. Thấy tình hình càng lúc càng xấu nên tôi gọi điện thoại vào đất liền nhờ chủ đáy điều tàu ra đón, nhưng do sóng lớn nên tàu không chạy nhanh được. “Nước xa không cứu được lửa gần” nên tôi cùng 2 bạn chòi là Nhí Anh và Nhí Em lấy thùng xốp dồn vào bao cột lại thành cái phao để phòng khi chòi sập thì còn có cái bám vào. Trời càng về khuya biển càng động mạnh và sóng cao đẩy qua những vách lá làm cả 3 bạn chòi ướt sũng người. Và điều không may đã xảy ra, sóng biển đánh gãy cột đáy, làm sập chòi canh khiến cả 3 rơi xuống biển và cùng bám chung cái phao rồi để trôi đi theo một hành trình bất định. Là người lớn tuổi hơn nên tôi luôn miệng động viên 2 bạn chòi còn lại cố gắng bám giữ phao, không được buông tay để chờ tàu ra cứu”. 
Cùng chịu cảnh “sóng dập gió vùi” là căn chòi canh đáy của anh Ba Đời (Phạm Văn Đời, 33 tuổi) cách đó không xa chòi của anh Cọp. Khi chòi sập, anh Ba Đời nhanh tay bám vào dây và sau đó đu vào cọc đáy. Một mình anh Ba Đời đứng ôm cột đáy và chịu trận giữa biển khơi không một bóng người và tàu bè. Mỗi đợt sóng lớn đánh ập qua là Ba Đời mất hút rồi lại hiện ra. Cứ thế sóng lập đi lập lại làm anh rát cả mặt, miệng mặn chát, tay chân bủn rủn và bụng đói, nhưng anh vẫn cố đu cột.
“Nếu buông tay ra đồng nghĩa đi liền với cái chết. Trong đầu tôi lúc đó luôn nghĩ về vợ và 2 con, ở trong đất liền. Với ý nghĩ phải cố sống để về với vợ con đã giúp tinh thần tôi như sợi dây buộc chặt vào cột đáy. Tôi đứng ôm cột chơi vơi giữa biển khơi lạnh ngắt hơn 6 giờ đồng hồ thì tàu cứu hộ từ đất liền ra kịp”, anh Ba Đời nhớ lại.
Gặp chúng tôi, ông Đỗ Văn Tống (45 tuổi) chia sẻ, đến bây giờ ông vẫn không hiểu sao mình sống sót được. Ông Tống nói: “Khi sập chòi, nếu không bám được vào cái gì để làm phao là xem như sẽ chết, vì dù có kinh nghiệm và bơi giỏi cỡ nào cũng khó mà trụ được lâu. Lắm lúc thấy phao trôi qua trước mặt nhưng không với tới lấy được. Khi tôi đuối sức và gần như tuyệt vọng thì “ông bà phù hộ”, bổng dưng có cái can nhựa loại 20 lít trôi ngay về phía tôi. Nếu không nhờ có nó thì hôm nay tôi đã không còn ngồi ở đây”.
Trên vùng biển Tây Nam có lúc đến hàng ngàn miệng đáy hàng khơi và hàng trăm bạn chòi sống ngày đêm trên biển. Nhiều năm qua cũng đã có rất nhiều vụ sập đáy làm bạn chòi thiệt mạng, nhưng cũng có người từ cõi chết trở về như kể trên.
Vài năm gần đây, nghề đáy hàng khơi có giảm dần vì cá, tôm ngày càng ít. Dù vậy, nhiều bạn chòi vẫn ra khơi vì đó là cái nghiệp của dân xứ biển. Như anh Cọp tâm sự: “Từ nhỏ lớn lên ở vùng biển này và theo nghiệp biển đến nay nên bản thân không theo học đến nơi đến chốn. Vì vậy, nếu bỏ nghề lên bờ thì khó làm được nghề khác để mưu sinh nên dân xứ biển chỉ biết gắn liền với biển”.
Tấn Thái (SGGP)

Có thể bạn quan tâm

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

(GLO)- Giữa bao thiếu thốn của vùng đất Pờ Tó, có một người thầy lặng lẽ, bền bỉ gieo yêu thương cho học trò nghèo. Thầy không chỉ dạy chữ mà còn khởi xướng nhiều mô hình sẻ chia đầy ý nghĩa như: “Tủ bánh mì 0 đồng”, “Mái ấm cho em”, “Trao sinh kế cho học trò nghèo”.

Trung tá Cao Tấn Vân (thứ 2 từ phải sang)-Phó Đội trưởng Phòng An ninh đối ngoại (Công an tỉnh Gia Lai) chụp ảnh cùng đồng đội. Ảnh: NVCC

Cống hiến thầm lặng vì sứ mệnh cao cả

(GLO)- Hành trình "gieo hạt" hòa bình bắt đầu từ những con người bình dị. Những cống hiến thầm lặng của họ vì sứ mệnh cao cả, góp phần tích cực đưa hình ảnh đất nước và con người Việt Nam yêu chuộng hòa bình đến bạn bè quốc tế.

Giới trẻ hào hứng tham gia các khóa học làm đèn lồng Trung thu thủ công

Hồi sinh Trung thu xưa

Giữa phố phường rực rỡ ánh đèn led, đèn ông sao và mặt nạ giấy bồi bất ngờ “tái xuất”, gợi lại ký ức những mùa trăng rằm xưa. Sự trở về của Trung thu truyền thống đã manh nha trong những năm gần đây, được nhiều người trẻ hào hứng đón nhận.

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

(GLO)- Trở về từ cuộc chiến khốc liệt ở Thành cổ Quảng Trị, cựu chiến binh Hồ Anh Hòa ít khi nhắc lại kỷ niệm chiến đấu với gia đình, con cháu. Bởi ông cho rằng, việc cầm súng lao vào cuộc chiến thời điểm ấy là trách nhiệm của một người con yêu Tổ quốc, “không nên công thần”.

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

(GLO)- Không chỉ bền bỉ gieo con chữ cho học trò nghèo, thầy Võ Trí Hoàn-Hiệu trưởng Trường Tiểu học và THCS Quang Trung (xã Ia Tul, tỉnh Gia Lai) còn là người đam mê sưu tầm đồ xưa cũ. Với thầy, mỗi món đồ là bài học sống động về lịch sử dân tộc mà thầy muốn kể cho học trò.

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

Viết giữa mùa măng rừng

Viết giữa mùa măng rừng

(GLO)- Vào tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu trút xuống, cũng là lúc người dân vùng cao nguyên Gia Lai lội suối, băng rừng để hái măng - thứ sản vật được người Jrai, Bana gọi là “lộc rừng”.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

(GLO)- Cuộc trò chuyện với hai nhân chứng sống - ông Hoàng Văn Tuyển và bà Huỳnh Thị Kim Xuyên đã đưa chúng ta trở lại những năm tháng kháng chiến đầy gian khổ, nơi tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến đã viết nên những trang đời đáng nhớ.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

null