Những tháng ngày không quên

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Tháng 11, tiết trời Tây Nguyên se lạnh, gió đã đem không khí hanh khô về sau những cơn mưa cuối cùng. Tháng 11, tôi thường dành rất nhiều tình cảm cho nghề nghiệp của mình. Trong bộn bề công việc của tháng cao điểm chào mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam, tôi thường nghĩ nhiều về những người đã có ảnh hưởng không nhỏ tới nghề giáo của tôi.
 

Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang


Tôi sống cùng cha trong doanh trại quân đội từ lúc 4 tuổi. Cùng lứa với tôi có cả vài chục đứa trẻ trong cái khu tập thể ấy. Thời đất nước khó khăn, việc chúng tôi được nuôi trong doanh trại quân đội có lẽ cũng là chuyện không có gì đặc biệt. Đơn vị phân công một người trông nom và dạy chúng tôi học, đó là chú Hiền.

Chú Hiền dáng vẻ thư sinh, hiền khô như tên gọi nhưng cũng không kém phần nghiêm khắc. Bọn trẻ chúng tôi hàng ngày nghe tiếng kẻng báo thức là bật dậy, việc nào vào việc ấy rồi răm rắp mang sách vở sang bên phòng chú học chữ.

Chú Hiền có một cây thước gỗ lim đen bóng luôn đặt ngay ngắn trước mặt. Chú chỉ dùng thước để kẻ những đường thẳng trên tấm bảng đen treo trên tường, nhưng chúng tôi đứa nào cũng lấm lét trước cây thước ấy.

Cuộc đời tôi chưa từng học một người nào tỉ mỉ và cẩn thận như chú. Chú rèn chúng tôi từng nét chữ, chỉ cần kéo nét quá khỏi dòng kẻ quy định là chú yêu cầu viết lại nên đứa nào cũng học hành rất nghiêm túc.

Năm ấy, đơn vị cha tôi giải thể. Chúng tôi theo cha mẹ mỗi đứa một phương. Ngày cuối cùng ở cái lớp học đặc biệt này, chú Hiền đọc cho chúng tôi chép 1 bài thơ vào vở. Chú nói gì, trí óc non nớt của tôi lúc ấy không còn nhớ nữa, chỉ còn 2 câu thơ cuối cùng đọng lại trong tôi, lâu lâu tôi vẫn lẩm nhẩm đọc lại.

Tôi được cha dẫn về quê, đến tuổi học lớp 1, nhà trường chuyển thẳng lên lớp 2 vì tôi đã đọc thông viết thạo và tính toán thành thục hết chương trình vỡ lòng khi ấy. Con đường học tập của tôi hanh thông nhờ vào sự dạy dỗ ban đầu vô cùng thận trọng và tỉ mỉ của chú Hiền.

Nhưng người luôn giữ cho sự thận trọng tỉ mỉ ấy bền vững theo tôi suốt cuộc đời lại là cha tôi. Và người quyết chí bằng mọi giá nuôi tôi trở thành cô giáo dạy văn cũng là cha tôi.

Nếu ai đó nói rằng nghề chọn người thì tôi tuyệt đối tin vào điều đó. Nghề giáo chọn tôi, như một duyên nợ. Trong lòng tôi, những cô giáo dạy văn luôn là những người sống nhân văn, hướng thiện, tâm hồn tinh tế, nhạy cảm và mộng mơ.

Điều ấy hoàn toàn không phải sự cảm nhận chủ quan, mà bằng cả sự trải nghiệm tự thân trong suốt cuộc đời đi học và dạy học của mình. Nghĩ đến nghề, tôi hay nghĩ đến cha tôi và chú Hiền, nhất là mỗi lần cầm viên phấn đặt lên bảng để viết ra những con chữ trước bao ánh mắt của học trò nhỏ.

Thỉnh thoảng, tôi hỏi thăm cha tôi về chú Hiền. Mấy chục năm trôi qua, tôi chưa một lần gặp lại chú. Tôi luôn ước một lần cha đưa tôi về thăm quê, thăm chú Hiền. Tôi sẽ ngồi với cha tôi và chú với tâm thế của một người đã thực sự trưởng thành, sẽ không nói gì cả, sẽ chỉ im lặng và nghĩ về lòng biết ơn.

Bao nhiêu năm đã trôi qua, nhưng 2 câu thơ vẫn luôn in sâu vào trong trí nhớ của tôi, từ khi tôi mới chỉ là một đứa trẻ chưa đầy 6 tuổi: “Mai sau cháu lớn thành tài/Không quên ơn chú dạy bài hôm nay”.

Làm sao tôi quên ơn người thầy đầu tiên mà tôi chưa một lần gọi là thầy!

ĐÀO AN DUYÊN

Có thể bạn quan tâm

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

(GLO)- Chồng tôi nhận quyết định chuyển công tác vào một sáng cuối tháng Năm, khi sương vẫn còn giăng mờ trên những con dốc quen thuộc của phố núi Pleiku. Tin anh phải xuống Quy Nhơn theo diện hợp nhất 2 tỉnh không bất ngờ.

"Núi trên đất bằng"

"Núi trên đất bằng"

(GLO)- Tiến sĩ Hà Thanh Vân đã nhận xét Tiểu thuyết "Núi trên đất bằng" của Võ Đình Duy là một tác phẩm văn chương đầu tay ra mắt năm 2025, đánh dấu bước chuyển đầy bất ngờ từ một kiến trúc sư trẻ sống ở Gia Lai sang hành trình kiến tạo thế giới văn chương.

NHÀ THƠ ĐÀO AN DUYÊN: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

Nhà thơ Đào An Duyên: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

(GLO)- Với nhà thơ Đào An Duyên, đọc và viết chính là hành trình nuôi chữ. Trong hành trình ấy, chị chọn một lối đi riêng, chắt chiu xúc cảm, gửi tiếng lòng vào từng con chữ với niềm mong giữ lại những xanh tươi cuộc đời, từ đó góp thêm một giọng thơ giàu hương sắc cho văn chương Gia Lai.

BẢO TỒN CÁC KỊCH BẢN TIÊU BIỂU CỦA HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

Bảo tồn các kịch bản tiêu biểu của hát bội Bình Định: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

(GLO)- Hát bội Bình Định là một di sản văn hóa đặc sắc với nhiều vở tuồng kinh điển như: Sơn Hậu, Tam nữ đồ vương, Ngũ hổ Bình Tây, Hồ Nguyệt Cô hóa cáo (còn có tên khác là Chém cáo, Cổ miếu vãn ca) của Nguyễn Diêu, Trầm hương các, Diễn võ đình và Cổ thành… của Đào Tấn.

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

(GLO)- Nếu như Tây Bắc có “tứ đại danh đèo”: Mã Pí Lèng, Ô Quy Hồ, Pha Đin, Khau Phạ thì vùng duyên hải miền Trung lên đại ngàn Tây Nguyên cũng có “ngũ danh đèo”: An Khê, Phượng Hoàng, Khánh Lê, Ngoạn Mục, Violak.

default

Địa phận Phủ Hoài Nhơn được xác lập năm Hồng Đức thứ 2 (1471), là miền “viễn châu” khá rộng; sau hơn 550 năm, vùng đất rộng lớn lúc ban đầu được phân chia thành nhiều tỉnh thuộc Nam Trung bộ và Bắc Tây Nguyên. 
Pleiku, miền nhớ...

Pleiku, miền nhớ...

(GLO)- Nếu tính từ dấu mốc ký Nghị định Toàn quyền Đông Dương thành lập đại lý hành chính Pleiku thuộc tỉnh Kon Tum ngày 24-5-1925, Pleiku với ý nghĩa một địa danh cả về cách đọc và cách viết đã ra đời và tồn tại đến ngày nay đã được 100 năm.

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Trong ngôi nhà sàn dưới chân núi ở làng K8, xã Vĩnh Sơn (huyện Vĩnh Thạnh), Nghệ nhân nhân dân Ðinh Chương nở nụ cười sảng khoái, hồ hởi nói: “Bà con trong làng đang trông chờ ngày 1.7.2025, để không chỉ núi liền núi, sông liền sông mà đồng bào Bana ở hai tỉnh trước đây sẽ về chung mái nhà tỉnh Gia Lai mới”.
null