Những chuyện kỳ thú về "Vua gió"

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Vua Gió-tiếng Jrai là Pơtao Angin. Bởi làm “vua” của gió nên suốt đời “ngài” phải đi bộ nếu không sẽ bị… gió gọi đi. Và có lẽ vì quan niệm nước, lửa và gió không thể dung hòa nên dù cùng sống gần nhau, cùng làm một việc là cầu trời cho mưa thuận gió hòa, Vua Gió phải kiêng không được giáp mặt Vua Nước (Pơtao Ia) và Vua Lửa (Pơtao Apui).
Ngày mới lên Gia Lai, tôi đã nghe đồng bào Jrai ở huyện Chư Prông kể về Vua Gió. Theo họ, ngày xưa, tầm ảnh hưởng của vị “vua” này cũng không thua kém gì Vua Lửa và Vua Nước. Tuy nhiên, trong thư tịch triều Nguyễn lẫn ghi chép của các nhà truyền giáo người Pháp cũng không thấy tài liệu nào nói đến Vua Gió. Điều này đã khiến tôi nghĩ rằng Vua Gió có lẽ chỉ là một truyền thuyết chứ không phải hiện hữu bằng xương bằng thịt như các vị Vua Lửa, Vua Nước… Cho đến khi được tiếp xúc với bà H’Nhriu (làng Plei Măng, xã Chư A Thai, huyện Phú Thiện) là con gái của Siu Bam-vị Vua Gió cuối cùng, tôi mới biết đây là một hiện tượng tín ngưỡng có thật. Theo bà thì Siu Bam, cha bà là vị Vua Gió thứ 5 và cũng là đời “vua” cuối cùng, mất năm 1988. Trước Siu Bam đã có 4 đời Vua Gió kế tục nhau. Nếu đúng như vậy thì hiện tượng Vua Gió đã có cách nay chí ít cũng đã mấy trăm năm, song hành với sự tồn tại của các vị Vua Lửa, Vua Nước.
Vua Gió-tiếng Jrai là Pơtao Angin. “Pơ tao” có nghĩa là người đứng đầu. “Vua” là cách nói theo nghĩa tiếng Việt. Cũng như Pơtao Apuih và Pơtao Ia, “vua” ở đây chỉ thuần túy mang tính thần quyền, có vai trò như một vị phù thủy. Người Tây Nguyên quan niệm ngoài 2 yếu tố quyết định sự sống của con người là nước và lửa thì gió cũng có vai trò chi phối rất lớn. Đất cao nguyên bốn mùa lộng gió. Không có gió mang mây đến thì cũng không thể có mưa và như vậy cũng có nghĩa là không có… nước. Là người đứng đầu một yếu tố chi phối cuộc sống của con người, công việc trọn đời của “vua” là trời nắng hạn thì cầu gió gọi mưa. Gió to, mưa lớn quá thì cúng cầu cho tạnh. Suốt đời “vua” không dính dáng gì đến chuyện cai trị mang tính hành chính thế tục…
Nghe bà H’Nhriu kể, tôi nhận ra, Vua Gió cũng tuân thủ mọi nguyên tắc hành xử theo quy ước của cộng đồng tương tự các vị Vua Lửa và Vua Nước. Chẳng hạn các Vua Gió kế vị không theo chế độ cha truyền con nối. Người nào trong họ cũng có thể làm “vua” miễn là thuộc dòng họ Siu. Người làm “vua” phải được cả dòng họ và cộng đồng thừa nhận với những tiêu chuẩn rất nghiêm ngặt: không được uống rượu say, ăn uống tạp; không được làm điều ác, không trai gái bậy bạ… Nói tóm lại là nhân cách đạo đức phải hơn hẳn mọi người. Tuy nhiên, có điều khác biệt là: Bởi làm “vua” của gió nên suốt đời “vua” phải đi bộ nếu không sẽ bị… gió gọi đi. Và có lẽ bởi quan niệm nước, lửa và gió không thể dung hòa nên dù cùng sống gần nhau, cùng làm một việc là cầu trời cho mưa thuận gió hòa, Vua Gió phải kiêng không được giáp mặt Vua Nước và Vua Lửa.
Các già làng kể rằng, dạo năm 1980, Vua Gió Siu Bam được mời đi dự lễ bỏ mả ở làng Tơ Nul. Vừa vào cuộc, chợt thấy Vua Lửa Siu A Luyn (Pơtao Apuih đời thứ 14, nay đã mất) đi ngang qua liền mời vào cùng uống rượu… Việc “bước qua lời nguyền” này đã dẫn đến một kết cục tai hại: Khi hai “vua” vừa giáp mặt nhau, một cơn gió lốc bỗng đâu kéo đến khiến trời đất tối tăm, bụi cát mịt mù. Mái nhà họ đang ngồi bằng tôn vững chãi là thế mà bị gió cuốn tung. Hai vị “vua” và những ai ngồi quanh bị gió hất mỗi người một phương khiến dân làng một phen khiếp đảm (!).
Trong ký ức các già làng, lễ gọi gió cầu mưa của Pơtao Angin xưa được tiến hành khá trọng thể. Trước hôm diễn ra nghi lễ ở làng nào, dân làng đó phải nghỉ việc để tắm rửa, dọn vệ sinh nhà cửa cho sạch sẽ. Gò đất cao nhất làng thường là nơi được chọn để làm lễ. Tuy nhiên, lễ vật chỉ giản dị là một con gà, ít thịt heo, rượu cần được đựng trong các vật dụng dùng để hành lễ của “vua”… Vào lễ, “vua” trong bộ trang phục màu trắng cùng 2 người phụ việc, 5 người già nhất làng sẽ bước lên đàn. Sau lời khấn, “vua” đưa thanh kiếm thiêng chỉ lên trời niệm chú. Cùng lúc chiêng trống khắp làng nổi lên dồn dập, trợ oai cho “vua” gọi gió đẩy mưa về.
Tuy chiếm được sự tín nhiệm tín ngưỡng của đồng bào Jrai một vùng khá rộng, bao gồm thị xã Ayun Pa, các huyện Phú Thiện, Ia Pa, lan đến cả Chư Sê, Chư Prông và Krông Pa ngày nay, nhưng nhìn chung Vua Gió gần như không có một sự ngăn cách đáng kể nào đối với những người dân bình thường. Khác với những lệ tục mang tính quy ước của Vua Lửa và Vua Nước như: Nhà ở phải nằm riêng một góc làng, phải dựng đúng con số 5 hoặc 7 gian. “Vua” phải ở riêng một gian, ăn uống riêng, đồ dùng riêng; cũng phải đi làm rẫy để kiếm sống như người thường nhưng phải một khu vực riêng, giọt nước tắm cũng riêng.
Đặc biệt với Vua Nước, không một người nào được phép đến gặp “vua” tại nhà, ngay cả con cái đã đi lấy vợ, lấy chồng cũng vậy. Trừ những lúc đi làm rẫy, “vua” chỉ ra ngoài lúc làng nào có dịch bệnh hay nắng hạn phải cúng. Mỗi chuyến “xuất cung”, “vua” thường cưỡi voi và đem tất cả người phụ việc cùng với đồ dùng riêng theo. Đến làng nào “vua” cũng được đón tiếp cực kỳ long trọng nhưng chỉ người già mới được giáp mặt. Tất cả những người dưới 50 tuổi phải ngồi im trong nhà. Người ta tin rằng ai thấy mặt “vua” mà không có lễ cúng thì sẽ bị ốm đau, thậm chí có thể chết. Không những thế, tất cả những gì mà “vua” đã chạm đến đều là linh thiêng, không ai được quyền đụng đến!
Phải chăng vì thiếu những quy ước mang tính thần quyền khắt khe như Vua Lửa, Vua Nước mà các đời Vua Gió chỉ đóng vai trò là những thầy cúng đơn thuần, không được sử sách hay các nhà truyền giáo Pháp để tâm ghi chép?
NGỌC TẤN

Có thể bạn quan tâm

Lễ cầu mưa trên đỉnh núi thần: Di sản đặc biệt

Lễ cầu mưa trên đỉnh núi thần: Di sản đặc biệt

(GLO)- Trên đời có thực sự tồn tại những con người có quyền năng hô mưa gọi gió? Chính hiện thực và truyền thuyết hư ảo đan cài vào nhau khiến lễ cầu mưa của Yang Pơtao Apui ở thung lũng Ayun Hạ trở thành một hiện tượng đặc biệt, hấp dẫn bởi sự linh thiêng, huyền bí.

Tự hào con cháu Hai Bà Trưng

Tự hào con cháu Hai Bà Trưng

(GLO)- Đền thờ Hai Bà Trưng là di tích quốc gia đặc biệt, tọa lạc tại thôn Hạ Lôi, xã Mê Linh, huyện Mê Linh, TP. Hà Nội. Đây cũng là quê hương của Hai Bà Trưng-những nữ tướng anh hùng đã nổi dậy chống quân xâm lược nhà Hán.

Nối nghề

Nối nghề

Lần đầu tiên nghệ nhân Y Pư giới thiệu nghề làm gốm thủ công tại Bảo tàng tỉnh trong khuôn khổ Tuần lễ Văn hóa - Du lịch tỉnh Kon Tum lần thứ 3 (năm 2016) đã để lại ấn tượng đẹp.

Ông Đinh Plih sắp xếp bộ cồng chiêng và các vật dụng sẵn sàng đem theo khi đi trình diễn, quảng bá văn hóa dân tộc Bahnar. Ảnh: N.M

Đinh Plih: Tự hào “vốn liếng” văn hóa Bahnar

(GLO)- “Ý nghĩa của công việc không phải chỉ nằm ở chỗ tiền bạc mà còn ở nhu cầu về tinh thần, biểu hiện của giá trị, một vốn liếng để tự hào”. Câu nói này thật đúng đối với ông Đinh Plih (xã Tơ Tung, huyện Kbang, tỉnh Gia Lai). Với ông, hạnh phúc đơn giản là bản thân được sống trọn với đam mê.

Sức sống của lễ hội Tây Nguyên

Sức sống của lễ hội Tây Nguyên

(GLO)- Hoa pơ lang thắp lửa cuối khu nhà mồ làng Pyang, thị trấn Kông Chro, tỉnh Gia Lai. Nổi bật giữa lớp lớp nhà mồ cũ là 3 nhà mồ mới làm. Đó là những dấu hiệu mùa lễ hội giữa núi rừng Trường Sơn.

Lễ bỏ mả của người Bahnar ở Kông Chro

Lễ bỏ mả của người Bahnar ở Kông Chro

(GLO)- Từ 21 đến 23-2, làng Pyang (thị trấn Kông Chro, huyện Kông Chro, tỉnh Gia Lai) tưng bừng tổ chức lễ bỏ mả-một trong những lễ hội lớn và đặc sắc nhất của người Bahnar Đông Trường Sơn

Gìn giữ giai điệu của đá

Gìn giữ giai điệu của đá

Trong dịp đầu xuân, tại chương trình trình diễn, trải nghiệm di sản văn hóa diễn ra ở Bảo tàng – Thư viện tỉnh, người dân và du khách có dịp thưởng thức những giai điệu của đá được trình diễn bởi nghệ nhân ưu tú A Thu (50 tuổi) ở thôn Đăk Rô Gia (xã Đăk Trăm, huyện Đăk Tô).

Lễ báo hiếu: Thơm thảo tấm lòng con cái

Lễ báo hiếu, thơm thảo tấm lòng con cái

(GLO)- Trong đời sống sinh hoạt hàng ngày, người Bahnar luôn nhắc nhau: “Phải kính trọng cha mẹ như mặt trăng, kính trọng ông bà như mặt trời”. Khi đã trưởng thành, con cái đều nghĩ đến việc tổ chức lễ báo hiếu cha mẹ (teh nhung ăn kră).

Nâng cao chất lượng các danh hiệu văn hóa ở cơ sở

Nâng cao chất lượng các danh hiệu văn hóa ở cơ sở

(GLO)- UBND tỉnh Gia Lai ban hành QĐ số 60/2024/QĐ-UBND quy định chi tiết tiêu chuẩn xét tặng danh hiệu “Gia đình văn hóa”, “Thôn, tổ dân phố văn hóa”, “Xã, phường, thị trấn tiêu biểu” để hướng dẫn thực hiện, bảo đảm phù hợp với đặc thù văn hóa và tình hình kinh tế-xã hội của địa phương.